ĐÊM GIÁNG SINH UỐNG RƯỢU NHỚ CHÚA
(Tặng Phú Đoàn)
(Tặng Phú Đoàn)
Không ra đường nhưng con biết phố xá dập dìu,
Nhà thờ con chiên không còn chỗ đứng.
Con chỉ vì viêm kinh niên màng túi,
Nên đành ở nhà uống rượu buồn hiu!
Chỉ can rượu pha cồn, chỉ trái dưa leo,
Con mừng chúa giáng sinh với tấm lòng tha thiết.
Vòng tay bác ái của người muôn đời bất diệt,
Đâu bám người sang, đâu né kẻ nghèo!
Ngài hãy hiện thân uống với con cho mọi người đều biết,
Chúa sáng nhân từ luôn đến với mảnh đời đen tối, gieo neo!
Dù con ham nhậu, ham ăn, lại còn mê gái,
Khổ một điều rượu mê con, còn gái đá con hoài!
Ngài chúa cả muôn loài, thần thông quảng đại,
Ban cho con một miếng má hồng, ve vuốt nhậu chơi!
Con dù nham ăn như con đã nói,
Nhưng uống rượu với hồng nhan con chẳng cần mồi!
Con lang thang, thấy bao mảnh đời khổ ải,
Trăm thương, ngàn thương, nhưng đành phải bó tay.
Chúa vạn lần biết còn mê mê (1) điều oan trái,
Bởi công lý mập mờ, đúng đúng, sai sai!
Kẻ tôn thờ, kẻ sợ thần chân lý.
Chúa nhân từ, Chúa chống lũ tà gian… Chúa mới bị hành hình.
Con khỏe re, đêm nhớ tình nhân, ngày say bí tỉ,
Còn Chúa chống bọn cô hồn nên Chúa mới bị đóng đinh!
Kha Tiệm Ly
(1)
Mê mê: nhiều lắm!
No comments:
Post a Comment