Mai anh về giữa đổi thay của Huế
Biết có tìm lại được bóng hình
xưa?
Trăng Vĩ Dạ không còn soi lối
trúc
Đò Hương Giang đã vắng bóng người
đưa
Em năm tháng mỏi mòn trong cô độc
Tuổi thơ rồi cũng vội vã đi qua
Đời dâu bể chút tình không giữ
trọn
Để nỗi buồn nhuốm tóc đến sương
pha
Thôi anh nợ! nhắc làm chi chuyện cũ
“Ai hai lần được tắm một dòng
sông?"
Cũng đừng hỏi răng em buồn luôn
rứa?
Bởi đâu còn thơ dại để chờ mong
Mai anh về phút tương phùng bở
ngỡ
Dẫu trăm lần rất thực - cũng là
mơ!
Chút luyến lưu xin trả về dĩ vãng
Cho trang đời ngập mãi giữa hồn
thơ.
Mai thôi anh đừng trở về cùng Huế
Cuộc tình xưa thất lạc tự bao giờ
Câu mái nhì không xôn xao lữ
khách
Điệu Nam Bình ngọt lịm cũng bơ vơ.
Tú Yên (Hội An)