TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Tuesday, September 3, 2013
ÂN NGHĨA TÌNH ĐỜI - Tản mạn của Ngô Trọng Hùng với đồng môn Nguyễn Hoàng
Ngô Trọng Hùng |
Đã hơn 40 năm rời xa quê
hương Quảng Trị, thầy trò trường Nguyễn Hoàng chia tay nhau mỗi người đi mỗi
ngã, hiện hình trên nhiều trạng thái khác nhau giữa dòng đời luân lưu biến đổi.
Người theo mẹ lên núi đốn củi đổi cơm, người theo cha về biển mò cua bắt óc
sống đời tiền sử, kẻ tha phương cầu thực khắp bốn phương trời. Nay đất nước
bình yên trở lại quê nhà, mọi thứ đều đổi mới. Ngôi trường cũ đã chôn vùi theo
cát bụi, chỉ còn một khung trời man mác giữa xa mã rộn ràng. Hợp tan là quy
luật tự nhiên của biển đời mộng ảo. Nhưng vẫn còn đó biết bao kỷ niệm quê cũ
trường xưa, ngổn ngang trăm mỗi trong lòng người học trò khi phải rời xa đất
tổ.
Để gọi chút lòng đền ơn giáo
dục, “Hội ái hữu cựu học sinh trường Nguyễn Hoàng Quảng Trị” được thành lập như
tiếng chim gọi đàn quay về tổ khi bóng ngã trời chiều. Đó là việc làm rất cần
thiết của văn hóa kế thừa truyền thống của quê hương Quảng Trị “Uống nước nhớ
nguồn”. Việc làm này không những cho hôm nay mà còn để lại cho thế hệ mai sau
biết đâu là gốc rễ của ông, cha….
“Trăm năm dù lỗi hẹn hò
Cây đa bến cũ con đò năm xưa.
Cây đa bến cũ còn lưa,
Con đò dù thác năm xưa kia
rồi”
Vậy là ý nghĩa trăm năm đời người đã nói lên hết qua
việc làm của “Hội ái hữu cựu học sinh trường Nguyễn Hoàng Quảng Trị” Chẳng còn
gì để phải thêm thắt.
Trường học là nơi đào tạo
kiến thức phát triển văn hóa của con người, rất quan trọng của ngành giáo dục, không
mang tính tùy tiện áp đặt vì giáo dục là ngành đứng hàng đầu trong tầng lớp xã
hội. Nên người đời thường gọi là những nhà “mô phạm” hoặc là bậc “thượng lưu
trí thức”
Thượng lưu là nước đầu nguồn
của dòng sông, theo nguyên nghĩa của nó. Nước đầu nguồn lúc nào cũng trong sạch
không bị ô nhiễm và đẩy lùi tất cả những tạp chất rác rến về cuối dòng, để nước
sông được trong xanh tươi mát, mọi vật nhờ đó mà tồn tại phát sinh.Thượng lưu
trí thức là người có nhân cách lớn, hiểu biết rộng, dẫn đầu cho dòng đời, xóa
bỏ những bất công xã hội mang lại bình yên cho con người trong cuộc sống.Thượng
lưu là phẩm chất văn hóa đạo đức không liên can gì đến vẫn đề vật chất. Đừng
hiểu rằng thượng lưu là người giàu có,ăn trên ngồi trước.Đó là một sai lầm nguy
hiểm. Hiện nay có nhiều người hiểu từ thượng lưu mang tính cụ thể nghèo nàn
bằng đôi mắt phàm phu dung tục.
Ngôn ngữ hưỡng dẫn cho hành
động. Mỗi khi ngôn ngữ không còn nguyên nghĩa của nó trong thế giới nhận thức
thì người nói cũng như người nghe diễn ra như một tấn kịch đời giả tạo.
Người xưa lấy dòng sông mà
chỉ cho dòng đời. Dòng sông có thượng lưu, trung lưu và hạ lưu. Nếu nói những
người nhiều tiền lắm của gọi là thượng lưu.Vậy thì,phật, chúa và những vị thánh
hiền … đều là hạ lưu cả sao?Người đời thường gọi “bậc thượng lưu” và “bọn hạ
lưu” mà chẳng bao giờ nghe gọi là bậc hạ lưu.
Những người làm văn hóa đôi
khi cũng nhầm lẫn về hai chữ “văn hóa” huống hồ những người chân lấm tay
bùn.Văn hóa có nghĩa là nét sáng tạo nghệ thuật theo chiều hướng tiến hóa.Vậy
sao gọi “văn hóa đồi trụy”? Ngoài ra còn có nhiều từ được dùng không chính xác.
Có nhiều lúc nghe mà chẳng
hiểu vì bỏ học quá sớm, hoặc kiến thức hẹp hòi hoặc vì tiến bộ xã hội mà mình
đã trở nên lỗi thời, mong được bỏ qua cho. Ngày xưa còn ngồi ở lớp, học sinh
trường Nguyễn Hoàng được học nhân cách đạo đức làm người hơn là học kiến thức
như bây giờ. Đã hơn 40 năm xa quê hương, xa trường học mà hình ảnh thầy, cô
giáo vẫn mang theo ký ức, bồi hồi thương nhớ ân nghĩa tình đời và luôn nghĩ
rằng đó là bản sắc văn hóa dân tộc (theo nghĩa tích cực). Hội ái hữu hội học
sinh trường Nguyễn Hoàng Quảng Trị đã thể hiện lòng biết ơn đồng thời cũng là
cách giáo dục thế hệ mai sau biết tìm đâu là nhân cách làm người trong xã hội.
Ngô Trọng Hùng
Ấp Cẩm Tân. xã Xuân Tân, TX Long Khánh, tỉnh Đồng nai
Ấp Cẩm Tân. xã Xuân Tân, TX Long Khánh, tỉnh Đồng nai
Thơ giao lưu: LIÊN KHÚC SANG MÙA - Phương Ngữ
LIÊN KHÚC SANG MÙA
KHÚC I
Phượng tiễn đưa hè lả cánh rơi
Gương sen ngậm hạt mắt như cười
Bên đường cúc dại khuôn vàng lộ
Đỉnh núi sương chiều ráng bạc phơi
Vuốt mái phong trần lau điểm lộc
Soi dòng ký ức phước trêu đời
Dặm trường xuôi ngược xa nguồn cội
Lá rụng bao mùa nhớ chẳng vơi.
KHÚC II
Chẳng vơi hồn mộng ước mơ xa
Sôi réo tâm can mỗi tiếng gà
Mắt mới chạm hoa nồng hạ tới
Tay chưa rời quạt mát thu
qua
Sương treo màn bạc ru ngày xế
Bấc ghé phòng đơn viếng tuổi già
Dẫu biết thoi trời
đang hối hả
Dặn lòng thôi nhé chớ
bôn ba.
KHÚC III
Bôn ba trải mấy tháng năm dài
Tiếng gọi sơn hà đã ghé vai
Dẫu chẳng công danh vinh hiển lắm
Cũng đằm ký ức mật gai hoài
Ruộng đồng nuôi nấng tình thơ dại
Trận mạc tiêu mòn tuổi tráng trai
Bụi phấn vấn vương tròn một kiếp
Vần thu ngồi dệt mộng tương lai
KHÚC IV
Tương lai bồi lở khó
đo lường
Mộng ước ban đầu dạ vấn vương
Gánh nợ đời mang đau tuổi hạc
Cung tơ phách lạc xót canh trường
Tình nhà há nỡ quên nguồn cội
Nghĩa nước sao đành phụ máu xương
Nhạc trỗi khúc thu ru kiếp lá
Vàng rơi bịn rịn giữa vô thường
KHÚC V
Vô thường ngự trị cõi
trần gian
Thọ yểu, hèn sang, nở với tàn…
Đừng tưởng duyên tình chung có thủy
Hãy xem mây nước hợp rồi tan
Thánh kinh chóp lưỡi tà ma tụng
Lẽ đạo đầu môi quỷ sứ
bàn
Đệ tử môn đồ cam phản trắc
Sách thầy nghiệp Tổ hóa tro than !!
Trọng thu Quý Tỵ (2013)
Phương Ngữ - Trương Đình Đăng
(Còn nữa)
KONTUM, GỞI NGƯỜI TÌNH CỦA EM Ở LẠI - thơ Huy Uyên
Em hát lời ru ai "lời ru
trên nương"
con gái Bahnar đêm nay sao
quá đẹp
về bản làng cười lung linh mắt
bạc lòng chi ơi
suối đồi chung tình.
Lời thiết tha trăm năm hồ ở
lại
rừng dặm sầu đắm đuối ai
tìm
Dakglei cớ sao người đi mãi
để đêm về em đau xót con tim .
Hai tay nhịp nhàng điệu múa
môi thầm thì xa tiếng cồng
bên nhà rông già uống rượu cần
mừng bông lúa về ngọt thơm
cơm mới.
Sáng mai em ra đầu suối
gùi hạnh-phúc-đời lên nương
năm tháng ăn theo rừng
ru điệu ra đi mà
lòng đầy tiếc nuối.
Mưa về suối rừng chảy xiết
tình em đổ ngọt mấy giòng
trong xanh
hẹn hò xưa, em không đi bắt
chồng
tại em yêu người mà
người có biết.
Em mê say tình cùng miền đất
khó
thôi đâu những đêm kết
hoa bên người
đứng trên cầu-treo để tình từ
đó
như nước dưới chân cầu xa
trôi.
Tội cho em
một đời cánh chim lẻ bạn
mai một mình bỏ
cánh cây bên đường
hót thật lòng nhớ ai mai
sớm
dưới chân cây đời hoa đỏ đau
thương.
Mây trên núi bay về nhiều
lá vàng quá buồn mà rơi rụng
từ độ trên nương người lạc
phiêu
em đi tìm
mỗi khi chiều xuống.
Mai em chết đi bỏ lại trái tim
gởi người tình của em ở lại.
Huy Uyên
Subscribe to:
Posts (Atom)