Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, September 29, 2015

RAU HÚNG QUẾ - Ờ MÀ TRÁNG SĨ - thơ Chu Vương Miện

Tác giả Chu Vương Miện


Chu Vương Miện

RAU HÚNG QUẾ

lòng gà một bát
gà mái dầu ngào ngạt một mâm
thì thôi chén chú chén anh
chén cô chén cậu bó hành ngò thơm
ôi mấy thủa ôm rơm rát bụng
và bao thời áo thụng khom lưng
chẳng qua bát gạo tháng lương
cũng qua cái chuyện thế gian vậy mà 
con gà sống thành ma mấy chốc
con gà giò bỗng chốc qui thiên
ô hay tiên lẫn với tiền
thì thôi cái chuyện Tiên Điền Nguyễn Du
thảo dân với lại thằng tù
chuyển qua thằng lính bú dù ngang nhau
100 năm nào có chi đâu 
bọt trong bát rượu bèo đầu tái tê
ơ hay đi chả có về 

*
ngẫm cõi trần nhà pha nhà thổ
làm thân Mường đóng khố quấn khăn
đồng khô với lại đồng rừng
người kinh người rợ cũng chừng ấy thôi 
nồi hong vốn là nồi bằng đất
nời bằng gang cũng vật ngoại thân
khi vui theo cánh con chuồn
muốn đậu cũng dễ muốn buồn thì bay 

CVM



Ờ MÀ TRÁNG SĨ

kiếm tuốt ra rồi kiếm sĩ ơi 
đầu thù không rớt đầu ta rơi 
gần 2300 năm cuối thời Chiến Quốc
nghe qua câu chuyện dạ bồi hồi
đâu phải đường gươm xoàng dở ẹc
chẳng qua kiếm sư Lỗ Câu Tiễn chả dậy thôi 
mới hay trời đất vô biên quá
chẳng qua thiên mệnh đã an bài 
gươm giáo chẳng qua đồ sắt vụn
hoa hòe hoa sói múa lôi thôi 
vàng nén vàng ròng trên mâm bạc
ném rùa nơi hồ bán nguyệt cầu vui
đầu Phàn Ô Kỳ râu tóc trắng
bàn tay Yên Cơ đủ mặn mòi
sông Dịch sớm đông mang mang chẩy
ô hay tang trắng ngập đầu người 
cũng tưởng gươm vàng ghi dấu sử
đâu ngờ diễn dở thế gian cười 
ôi thiên hạ luận thành với bại
lưu danh na ná giống danh hài 
đôi lúc chết vinh hơn sống nhục
muôn thời vẫn một ánh trăng soi
Cao Tiệm Ly nâng cao ống trúc
một cung sáo oán gửi muôn đời 
một chiếc thuyền con bơi qua bắc
dân tiễn miền nam nước mắt rơi
ra đi mang tấm lòng hào kiệt
muôn năm vẫn một phía mặt trời
Kinh Kha vẫn anh hùng bất diệt
muôn năm vẫn trong trái tim người
thơ ngắn ghi tấm lòng luyến tiếc
anh hùng bất tử chả tàn phai 

CVM
READ MORE - RAU HÚNG QUẾ - Ờ MÀ TRÁNG SĨ - thơ Chu Vương Miện

CHỦ NHẬT BUỒN - HOA THÁNG TƯ - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân


Tác giả Nguyễn Hữu Minh Quân


Nguyễn Hữu Minh Quân

CHỦ NHẬT BUỒN

Chủ nhật chi mà buồn như sương khói
Lay lắt nón cời đánh dậm cuối triền sông
Chủ nhật chi mà như có như không
Hoa gạo tháng ba nhòa em ảo ảnh

Trời xanh quá làm cho hồn người muốn khóc
Xa tít cánh buồm nghiêng đợi nồm lên
Chủ nhật chi vừa nhớ lại vừa quên
Nhìn mấy lá vàng giống hệt mắt em
Nhìn chén rượu cay nhớ chiều cổ độ
Ôm phù vân một mối tơ vò…
Trong lớp lớp mờ xa của kí ức
Em hiện về nguyên vẹn một ban sơ

5.4.2015

HOA THÁNG TƯ

hoa nở một nụ môi
tháng tư nhòa cay mắt em độ lượng
con mực nướng cô đơn nằm trên bàn rượu
lòi mắt đợi bạn xa về…
ta nương náu góc chiều trống rỗng
lêu bêu con nước đầy vơi
em đáo để
rượu cay bùng nổ
đổ đầy hoang vắng trái tim côi
đàn sẻ bay ngang
bức tường xám lạnh
hót vang mấy khúc xuân thừa
tháng tư tôi về chân trời vén mở
chia em một thuở non tình
mấy trăm năm
mấy nghìn năm
trần gian nở đóa Ưu đàm …
                                   
tháng tư                                       

26.4.2015
READ MORE - CHỦ NHẬT BUỒN - HOA THÁNG TƯ - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân

CHẠY - THẾ GIỚI PHẲNG - thơ Vũ Mạnh Quang



Tác gỉa Vũ Mạnh Quang


Vũ Mạnh Quang

CHẠY

Chạy cố nhanh lên chạy bốn mùa
Dẫu còn một mét cũng là đua
Mái kia che chắn không lo gió
Cây ấy chống chèo chẳng sợ mưa
Luyện sức bao phen mong phải thắng
Bày mưu nhiều tháng ước đừng thua
Cuộc chơi đích thực là ai nhỉ?
Vợ hỗ trợ rồi thỏa thích chưa?

VMQ


 
 THẾ GIỚI PHẲNG

Đi trong thế giới phẳng
Thấy bao nhiêu gồ ghề
Con ơi đừng quên thắng
Kẻo bay vèo qua đê

Có muôn nghìn lối rẽ
Đây vườn hoa ngát hương
Kia rừng cây gỗ quý
Xanh bốn mùa yêu thương

Có bao điều thực ảo
Chìa bàn tay mộng mơ
Vuốt ve rồi đánh tráo
Trái tim non dại khờ

Có những chiều biển lặng
Giấu đá ngầm san hô
Mải mê hài âu trắng
Tàu tan tành hư vô

Làm cha mẹ khó quá
Đứng nhìn mảnh trăng non
Phiêu bồng mây với gió
Liệu rằm kia có tròn?


VMQ



Vũ Mạnh Quang
(Thành phố Nam Định)
Email: manhquangnd@gmail.com


READ MORE - CHẠY - THẾ GIỚI PHẲNG - thơ Vũ Mạnh Quang