Cầm tập “Thơ Tình Không Tuổi” của nhà thơ Mạc Uyên Linh gởi tặng, nhìn tấm ảnh của nhà thơ được đăng trên trang bìa, tôi cảm thấy tấm ảnh như thể hiện thứ thơ tình không tuổi rồi. Trên trang bìa, hình một ông già thất thập, nhưng nét thư sinh vẫn còn hiện trên khuôn mặt có đôi mắt mộng mơ ẩn sau làn kính trắng, có đôi môi mím nhẹ như luôn luôn muốn hôn và có đôi má hơi gầy tượng trưng cho một tâm hồn yêu đam mê, nồng nàn, say đắm.
Đi vào tập “Thơ Tình Không Tuổi” tôi bắt gặp những điều tôi trông đợi, trông đợi vì tôi không lạ gì với thơ Mạc Uyên Linh, một người bạn mà tôi yêu mến, có tiếng thơ đã từng ru hồn rất nhiêu người trẻ thích tình yêu thanh khiết, và làm người già cũng say sưa, vì thấy mình như trẻ lại khi đọc thơ của người có biệt danh “Hoàng Tử Thơ Tình Mạc Uyên Linh” ấy.
Thật vậy, hãy thử đọc bài thơ “Mộng Trăm Năm” của Mạc Uyên Linh để ta thấy tình yêu của tác giả không bị giới hạn bởi thời gian. Yêu đến trăm năm với đời người thì cũng như yêu không có tuổi bao giờ:
từ em lót mộng ta nằm
cây khô đời bỗng nẩy mầm trổ hoa
nghe hồn lột xác thay da
tinh khôi giọt rượu như là tân hôn
này em cạn chén trần truồng
để đêm trinh tiết thiên đường là đây
trời ơi! Chén tỉnh chén say
ta ôm giấc mộng đã đầy trăm năm
“Em lót mộng ta nằm” thì em chẳng khác chi người mẹ. Em “cạn chén trần truồng/ để đêm trinh tiết thiên đường là đây/Ta ôm giấc mộng đã đầy trăm năm” thì em chính là người phối ngẫu của thi nhân chớ chẳng có ai vào đó nữa. “Giấc mộng đã đầy trăm năm” có nghĩa là bài thơ được sáng tác ở tuổi đã già. Thơ tình cho vợ như thế đúng là “thơ tình không tuổi”, vì tuổi càng già thì thơ tình vẫn trẻ và càng thắm thiết thêm lên.
Đọc Mạc Uyên Linh, ta hiểu được “Thơ Tình Không Tuổi” nghĩa là tuổi nào cũng làm thơ tình được. Thế nhưng không chỉ vậy, “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh còn có nghĩa là thơ tình sống mãi với thời gian, tình yêu giữ mãi đến trăm năm không hề phai nhạt. Hãy đọc thứ tình giữ mãi trăm năm đó của Mạc Uyên Linh, bền vững như đá và đá luôn xanh rêu:
đời rách nát không che hồn tơi tả
áo phong trần đâu ấm nổi tình yêu
ta ôm mãi câu chuyện tình hóa đá
trăm năm rồi hòn đá đã xanh rêu
(Đá Rêu)
Tình đã hóa đá nhưng đá không rêu mốc mà đá vẫn xanh rêu nên nhà thơ vẫn nằm mơ mộng và chờ em. Chờ em vì dẫu trăm năm xa cách, nhà thơ vẫn còn thèm da thịt với nụ hôn:
đêm nằm nghe tháng ngày qua tội nghiệp
mùa Xuân về mờ mịt bóngThu qua
đêm mơ mãi chuyến tàu về cho kịp
em ngoan hiền về gối cánh tay ta
---------------------------------------
ta ngồi đây nhìn tháng ngày tàn nhẩn
đời không em chăn chiếu rét tâm hồn
đêm tràn ly trăng về rồi nguyệt tận
vẫn còn thèm da thịt lẫn nụ hôn
(Vẫn Còn Một Giấc Mơ Hoa)
Thơ Mạc Uyên Linh là thứ thơ tình không tuổi. Không tuổi có nghĩa là già cũng làm được thơ tình, thơ tình ấy là thứ tình quyến luyến trăm năm, ngoái ra nó còn có nghĩa là thơ tôn vinh những mối tình chợt tắt như ánh chớp sao sa, nhẹ nhàng như hột mồng tơi rơi rớt, xảy ra trong phút chốc mà nhớ nhau một đời:
hôm qua rớt hột mồng tơi
trời mưa mọc lại thành lời yêu em
chờ nhau tím cả đêm nghiêng
mồng tơi chín rụng em biền biệt xa
em còn mặc áo Kiều hoa
ta còn nối khố nhìn tà dương rơi
chiều nhìn cánh lục bình trôi
đưa tay nhặt hột mồng tơi nhớ người
(Rớt Mồng Tơi)
Đem một hạt mồng tơi để gởi ẩn dụ vào nó, tạo thành một mối tình chia cách.
Chỉ cần đọc chữ hạt mồng tơi, hồn chúng ta cũng đã liên tưởng đến màu tím của hạt mồng tơi, màu của tình yêu thơ ngây, màu cúa tình yêu chia ly và màu của nỗi sầu thấm đậm vào tim, tràn ra trong ánh tà dương, trên hoa lục bình trôi nổi. Bài thơ cho ta thụ hưởng sự mượt mà của ý tứ, sự thâm thúy của của ca dao và cũng nhuộm tâm hồn ta một màu tím mộng mơ của tuổi ngày xanh trong ký ức.
Tôi lại khám phá thêm “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh còn có thêm một ý nghĩa nữa, đó là: “Em vẫn mãi người đàn bà không tuổi”:
em bước đến bên ta từ dạo ấy
nắng cũng còn rực rỡ bóng tà dương
đôi mắt nhắm mà đôi lòng đã thấy
cõi trần gian cũng có một thiên đường
đời sinh ra đã lỡ lầm năm tháng
nên cuối đường mới vấp ngã bên nhau
ôi! Định mệnh khắt khe và tàn nhẩn
nên suốt đời sông mãi với chiêm bao
em vẫn mãi NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG TUỔI
nhan sắc còn đẹp mãi những mùa hoa
con chim cũ về cành xưa đứng hót
nên hiên đời chỉ còn lại mình ta
(Ly Tao)
Ly Tao là nàng thơ, mà nàng thơ thì chẳng bao giờ có tuổi. Nhà thơ đồng hóa em với Ly Tao vì em trẻ mãi trong ký ức đời người, giống như thơ tình của tác giả không bao giờ có tuổi.
Tập “Thơ Tình Không Tuổi” của nhà thơ Mạc Uyên Linh có tất cả trên 70 bài thơ tình. Có thể nói mỗi bài thơ tình của Mạc Uyên Linh là một bản nhạc du dương và êm ái. Tình trong thơ Mạc Uyên Linh dầu là tình tan vỡ, tình thất vọng, tình chia ly đều không có sự khóc than bi lụy, tất cả như cung trầm cung bổng, như tiếng sáo bay qua, như tiếng tuyết rơi trên triền cao hay tiếng sóng biển vỗ về rặng thùy dương trong đêm trầm mặt,
Thơ tình của Mạc Uyện Linh không là thơ hư cấu, bí hiểm, ẩn dụ, không là thơ luyến láy con chữ, không cần xảo thuật ghép vần, nó là thứ nghệ thuật tự nhiên từ tâm hồn yêu biến thành thơ, như mây bay thênh thang trên nền trời, như gió thong dong qua đại dương, như trăng chiếu trên cánh đồng bất tận, và có khi như đêm trừ tịch êm đềm với ngàn tiếng côn trùng ca hát.
Tôi đọc thơ Mạc Uyên Linh như tôi vừa mới lớn, tôi yêu thơ Mạc Uyên Linh như một người cao tuổi trường đời, trải qua trăm mối tình còn yêu hoài yêu mãi. Thế nhưng tôi nói về thơ Mạc Uyên Linh chỉ như hái vài quả trên một chùm nho rất mọng. Rất mong, rất mong bất kỳ ai đó, dầu 20 tuổi hay 90 tuổi chăng nữa, hãy đọc “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh, để thấy thơ tình viết ở tuổi nào cũng là tiếng nhạc “trong trẻo vô biên và quyến luyến” rung động con tim yêu đương, biết yêu và dồi dào cảm xúc.
Châu Thạch