1- Bên ngoài mùa thu đã đi
Mùa đi bao lần
Năm tháng bên em thinh lặng
Nổi buồn chạy quanh
Rớt lại bên ai chiếc bóng.
Bầy sao trên trời ngủ chìm đêm tối
Hỏi em còn mĩm môi cười
Hiên đời dể chừng xa mãi
Mùa thu lặng lẽ đi thôi.
Ngỡ những chiếc lá vàng
Phiêu-hốt bay đi đâu đó
Trái tim mê hoang ngủ đêm
Vĩnh-biệt em và mảnh đời xưa thức dậy.
Đã đến, đi và nhớ
Lặng lẽ mang theo giọng cười
Cây chiều lìa rơi chiếc lá
Những bài ca đêm hoang trôi.
Những cánh cửa khép hờ bên đường
Vội vàng đóng kín
Dầu dải mù sương
Nỗi buồn ngậm chín.
Mùa thu nhạt phai màu nắng
Bầy thú hoang đêm ngũ quên
Tôi đưa tay hụt hẩng
Còn lại em im lặng khoảng không.
Em còn đó ?
chạy quanh tôi
Đưa tay cầm bão-tố
Bầy gió đã khuất xa rồi
Tôi một mình đi tìm cuộc tình đã mất...
2- Một thời Trung-Phước
Trưa nghe tiếng gà bên sông
Một mình quay về Trung-Phước
Nổi nhớ chiều trôi mênh mông
Bến đò,con sông,mây nước.
Em có về không ? quán chợ
Quê nghèo trái ngọt cây lành
Vườn người bốn mùa hoa nở
Tình em ngày tháng trong xanh.
Thuyền ai đậu bến Nông-Sơn
Một thời chìm loang lửa đạn
Sao quên lên núi Cà-Tang
Lùa dê đồi quê Bùi-Giáng.
Qua thời môi hôn cổ-tích
Chôn bóng ai tận vào lòng
Thềm nhà trăng lên bóng nguyệt
Suốt đời tôi mãi tiếc thương.
Mắt trôi tình em lệ say
Ngút ngàn bay lên đầu núi
Thuyền từ bỏ lại nơi này
Cố-nhân lời ru Bến Lội.
Qua sông Đại-Bình lối chợ
Ấp e Trung-Phước, Thu-Bồn
Biền-dâu bao lần cách trở
Cây vườn hoa trái xanh um.
Nhà nhà yên-bình rợp mát
Dâu em mấy mùa có xanh ?
Mía ngọt nhà em ngợp mắt
Thơm sao đồi tỏa hương-trầm.
Ngỡ ngàng hoa thơm Trung-Phước
Dịu ngọt sắc vàng hoa Sưa
Mùa dâu tháng này vào vụ
Ai đi có kịp quay về !
3- Em đi còn có ngày về
Tóc dài quấn quít hương cau
Gởi tim cho ai ngoài chợ
Hạnh-Phúc xa trôi lúc đầu
Em đi mang theo tình-phụ .
Chiều bên sông tôi giấu kín
Quê nhà pha hương mùi phèn
Trước sân sầu-đông hoa tím
Biết em về đâu mà tìm.
Người là chiếc bóng trong tôi
Hình như trời mưa tháng chạp
Nước sông Thạch-Hãn ngưng trôi
Đắng lòng người đi xứ khác.
Sầu về năm hai mươi tuổi
Áo tím bỏ lại bên đường
Phố quê lệ nghèo nổi nhớ
Nhà người đóng kín mưa sương.
Trên đồi giọng chim ngân buồn
Phù-sa đỏ thêm màu nước
Quanh co ở ngã ba sông
Đàn quạ bay trời xao xác.
Ở đó chôn sâu mộng tưởng
Em đi còn hẹn ngày về ?
Lá bàng trong vườn gió cuốn
Đỏ mắt chiều về trong tôi
4- Phố quê ngày trở lại (*)
Đêm đi ngang đồi 65
Những ngọn cây tím đen nổi nhớ
Bây giờ đã vắng em
Tôi chôn tôi sâu huyệt mộ.
Chiếc cầu, dòng sông, phố cũ
Ngày nào Đại-Lộc hắt hiu
Còn chăng Huỳnh-xưa áo màu biển nhớ
Vàng bay khép kín đường về.
Ở đó tóc em màu mây
Bốn mùa quạnh đời đạn lửa
Quán vắng bên cầu gió bay
Ly rượu buồn đêm chở nhớ.
Ngày tôi quay về lối cũ
Hoang trôi đầu dốc ngày xưa
Suốt đêm tôi hoài đứng đợi
Biết chăng em lại quay về.
Ngồi quán cùng ly rượu đắng
Hạnh-phúc chạy quanh đồi 10
Tội em tháng năm xa vắng
Mà mắt ai cười có đuôi.
Đâu đó con đường lối sỏi
Thiếp mê tôi giấc mơ buồn
Ngày đó bên cầu không nói
Bây giờ mình mất nhau luôn !
Cải-vàng chín héo hơi xuân...
Huy Uyên