Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, November 24, 2025

CÁI GIÁ CỦA HÒA BÌNH / NẮM LẠI TAY NHAU - Thơ Trường Hải Lê Văn Đông

 


CÁI GIÁ CỦA HÒA BÌNH

 

Cái giá Hòa bình tính bằng thời gian,

Những cuộc chiến tranh gian lao tàn khốc.

 

Cái giá Hòa bình đổi bằng máu xương,

Bao con người ngã xuống giữ quê hương.

 

Cái giá Hòa bình đo bằng chia cắt,

Hóa đá vọng phu ngước vọng phương trời.

 

Cái giá Hòa bình đong bằng nước mắt,

Mẹ già chờ con mòn mỏi hết đời.

 

Cái giá Hòa bình đếm bằng nỗi nhớ,

Người ra đi người ở lại một mình..

 

Cái giá Hòa bình bạc màu áo lính,

Thử thách đức tin chung thủy con người.

 

Cái giá Hòa bình trả bằng chiến thắng,

Toàn vẹn non sông, thỏa nỗi mong chờ.

 

Để được bình an trả bằng mọi giá,

Ta hằng nâng niu hai tiếng “Hòa bình”.

 

Trường Hải Lê Văn Đông

 

NẮM LẠI TAY NHAU

 

Những cuộc chiến xẩy ra trên mặt đất

Những trận đánh rượt đuổi nhau trên trời

Những trận đánh nổi chìm nơi biển cả

Những trận đánh quần thảo trong rừng…

Của hai bên chiến tuyến

Tất cả rồi sẽ kết thúc bằng thắng thua, xương máu !

Cuối cùng trả lại mặt đất bình yên

Trả lại bầu trời một màu xanh vời vợi

Như chưa từng xẩy ra cuộc chiến bao giờ.

Chuyện cũ gần năm mươi năm

Được tái hiện trong tập phim tài liệu:

“Cho bầu trời mãi xanh” trên VTV1.

Chuyện bạn tôi khi tuổi mười lăm

Tên là Bùi Bác Văn vừa học xong lớp 7

Bắt phi công Mỹ mùa hè sáu tám (1968 )

Ai có ngờ đâu bốn mươi lăm năm sau

Con trai người phi công Mỹ bị bắt

Sang Việt Nam tìm gặp người thiếu niên ngày ấy

Họ cùng nhau về lại nơi máy bay rơi.

Dựng cây Thánh giá đơn sơ bằng cỏ cây đồng nội

Tưởng nhớ đồng đội bố anh phi công nằm lại không về

Đem chôn theo bình tóc của bố anh ta đã quá cố

Để ấm tình tha phương của linh hồn chiến binh.

Nơi máy bay rơi nay ngô lúa thanh bình,

Nơi chôn mảnh thi hài người phi công xấu số,

Bạt ngàn xanh thơm ngát hương quê.

Những con người ngày xưa đối đầu cuộc chiến,

Nay thành bạn bè nắm tay nhau thăm lại niềm đau.

 

Trường Hải Lê Văn Đông

 ledongthulan5355@gmail.com

 

READ MORE - CÁI GIÁ CỦA HÒA BÌNH / NẮM LẠI TAY NHAU - Thơ Trường Hải Lê Văn Đông

VÀNG ƠI! - Truyện ngắn Song Ngàn

 


VÀNG ƠI!

Song Ngàn


  Những đứa con của mẹ đi làm ăn xa, sớm hôm khuya khoắt, mẹ chỉ biết nhờ cậy vào hai con chó cưng: chị cả Vàng – hơn 10 tuổi, gánh vác quán xuyến vườn tược. Ai vào ai ra khỏi vườn mẹ, nó đều biết; ai tự ý lấy đồ đạc, nó cảnh cáo bằng một cái táp kéo giữ ống quần. Nó không sủa nhiều, tính cách chững chạc và quyết đoán.

Em Mục thì nhõng nhẽo và cố chấp hơn. Đến bữa ăn mẹ tôi phải gọi tên nó trước, thức ăn gì cũng phải rõ khẩu phần của nó, không chịu ăn thừa phần chị Vàng. Trong công việc thì hăng hái, nhiệt tình nhưng rất thích được khen, được động viên.

Mẹ là người hiểu chúng, biết từng cá tính và luôn chiều chuộng. Bao nhiêu tình thương mẹ dồn cho hai em Vàng và Mục.

Vàng lo cảnh giới đối nội đối ngoại, quan sát vòng ngoài và bạn bè láng giềng.

Em Mục thì lo an ninh, vệ sinh trong nhà, đặc biệt là khu vực bếp ăn. Không có chú gà nào dám vào xả rác hay tiểu tiện bừa bãi. Mẹ tuổi già không cô đơn vì có hai em luôn ở bên.

Chị Vàng ngủ dưới bàn tròn trong nhà bếp, nằm thế “lính bắn tỉa” hướng về cổng chính; mọi bất thường khó lọt qua đôi tai “kim cương” của chị.

Em Mục nằm sát chân giường của mẹ, quen hơi thở của mẹ trong những ngày khỏe mạnh lẫn những lúc trái gió trở trời. Có lẽ nó khó ngủ nếu thiếu mùi nước trầu mẹ hay nhổ.

Đêm cơn lũ về, nước dâng cao nhanh lắm. Chị Vàng sủa lớn như gửi đi một thông điệp cầu cứu cho mẹ. Nhưng vào khoảng giữa khuya, khi mẹ đã leo lên mái nhà, em Mục ngồi bên cạnh mẹ thì chị Vàng đã quyết định lao xuống dòng lũ để tìm người đến cứu. Đâu ngờ, đó lại là giây phút cuối cùng – sinh ly tử biệt.

Mẹ ngồi chờ em, chờ mãi… nhưng chị Vàng không trở lại từ đêm trăng non đêm ấy.

Em Mục buồn. Những ngày xa chị là quãng thời gian để nó nhìn lại mình – buồn buồn, tủi tủi, hối hận những hôm “to tiếng” khiến chị phải buồn. Nhưng mà “chị em gái như trái cau non mà”.

Sau trận lũ lịch sử, nhà cửa vườn tược tiêu điều. Mẹ tuổi cao sức yếu, buồn phiền nhớ thương Vàng của mẹ.

Những ngày cuối đời nằm trên giường bệnh, mẹ vẫn gọi tên Vàng và lo lắng mai này ai lo cơm cháo cho Mục. Ngày mẹ về miền mây trắng, Mục quấn quýt bên quan tài mẹ cả đêm, bỏ ăn. Nó lững thững theo dòng người tiễn mẹ về cõi Vĩnh Hằng và ở lại nghĩa địa bên mẹ cả tuần.

Tối ấy nó trở về nhà tìm lại chút gì thuộc về mẹ. Không hiểu có ai lỡ lời điều gì không, mà từ sau 49 ngày của mẹ, nó không bao giờ trở về nữa.

Cuộc sống này ngắn ngủi và nhiều ân tình đến vậy. Nhiều đêm tôi mơ nghe tiếng cha gọi “Vàng ơi”, tiếng mẹ gọi “Mục ơi”. Nước mắt cứ chảy dài và mình lại thấy ân hận điều gì đó với hai em…

Ngày sau lũ 12-25

Song Ngàn

From: Lê Thi: thivanle1569@gmail.com

 

READ MORE - VÀNG ƠI! - Truyện ngắn Song Ngàn

Ca khúc TÌNH VỤNG DẠI - Nhạc & Lời: Mai Hoài Thu (Phiên bản ROCK AI COVER)



TÌNH VỤNG DẠI...
Nhạc & Lời: Mai Hoài Thu
(Phiên bản ROCK AI COVER)




Tình yêu khao khát, hẹn về gặp gỡ yêu đương,
Tình yêu oan trái, ngày tháng thấm cô đơn,
Tình như con sóng, trôi xa, xa mãi trùng dương,
Rồi cuốn lấy nhau, quên nghĩa vợ chồng...

Đừng gọi tên nhau, khi còn lừa dối nhau,
Đừng gọi tên nhau, khi nước mắt đẫm sầu,
Ngọt ngào say mê, nay đã còn đâu,
Một trời yêu thương, xa xăm về chốn mịt mù...

Làm sao tôi biết, tình nồng còn mãi trong em,
Làm sao tôi biết, tình đời đổi trắng thay đen,
Tình như ngọn nến, thắp lên một lần,
Tình vụt tắt trong đêm mưa gió bão bùng...

Người về bên tôi, khi mòn mỏi tàn hơi,
Người rời xa tôi, khi hồn xác tả tơi,
Ngậm ngùi chia xa bao giọt đắng chờ mong,
Lặng thầm buông xuôi, em về với bên chồng...

CA - Jun. 24, 2025
Mai Hoài Thu
READ MORE - Ca khúc TÌNH VỤNG DẠI - Nhạc & Lời: Mai Hoài Thu (Phiên bản ROCK AI COVER)

Ca khúc VĨNH BIỆT NHỮNG NỤ HÔN - Thơ Quách Như Nguyệt - Ca sĩ: Ánh Nguyệt - Nhạc: Đỗ Hải



Vĩnh Biệt Những Nụ Hôn

Ca sĩ: Ánh Nguyệt 

Nhạc: Đỗ Hải 

Thơ: Quách Như Nguyệt



Vĩnh biệt những nụ hôn 

Khi mới quen anh gọi tôi bằng chị 

Dần dà rồi bỏ “chị” gọi bằng tên 

Anh và em từ lúc nào thế nhỉ? 

Nhắm tim tôi anh bắn thẳng mũi tên 

Gửi hoa hồng, anh tặng tôi đều đặn 

Những đóa hồng đỏ thắm tình anh nặng 

Tôi vụng về chưa kinh nghiệm yêu đương 

Đã cầu khẩn tình thiên đường vĩnh cửu 

Lâu lắm rồi… tôi không nhớ đến anh 

Một mối tình mong manh hơn sương khói 

Tối hôm nay tự nhiên tôi lại nhớ 

Môi anh mềm, những nụ hôn bốc khói… 

Sáng hôm nay bỗng nhớ về dĩ vãng 

Nhớ lại ngày anh làm tôi khóc ngất 

Chưa bao giờ tôi khóc nhiều như thế 

\Tình đắm lụy nên tình buồn quá thể

Khóc một lần…  vĩnh biệt những nụ hôn!

Như Nguyệt

READ MORE - Ca khúc VĨNH BIỆT NHỮNG NỤ HÔN - Thơ Quách Như Nguyệt - Ca sĩ: Ánh Nguyệt - Nhạc: Đỗ Hải