Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, January 21, 2013

THƠ VĂN THẦY CÔ GIÁO HUYỆN HẢI LĂNG, Q. TRỊ - Châu Lệ Chi - Lê Thị Hải Yến - Trần Thị Xuân


Trích từ tập san HOA ĐẦU MÙA số 15 của phòng Giáo dục - Đào tạo huyện Hải Lăng, Quảng Trị.










CHÚT NẮNG CUỐI HẠ
Châu lệ Chi
(GV Trường THCS Thị trấn Hải Lăng) 

Giữa phố xá đông vui
Bỗng thèm một khoảng lặng
Hàng cây không bóng nắng
Che góc trời bình yên

Giữa bộn bề niềm riêng
Có bàn tay giang rộng
Niềm vui chung bay bỗng
Chắp cánh lòng nhẹ tênh

Giữa ồn ào náo nhiệt
Ánh mắt nhìn tha thiết
Người dưng thành quen biết
Nối tình thân bao la

Giữa nhịp sống hối hả
Ngày buồn trôi qua mau
Niềm vui ơi chậm lại
Nụ cười vương trên môi…

Chia tay lòng bồi hồi
Biết bao điều chưa nói
Chiều ơi xin đừng vội
Gửi chút nắng theo về…

C.L.C
Sài Gòn, tháng 8/2012



NÓI VỚI CON
Lê Thị Hải Yến
(GV Trường THCS Hải An)


Cha mẹ cho con hình hài sự sống
Bà cho con lời răn dạy ơn sâu
Dẫu tháng năm mưa nắng có dãi dầu
Ông cầm bút uốn cho tròn nét chữ
Thêm chút nữa ơn thầy cô khuyên nhủ
Đạo làm người có trong những vần thơ
Thời gian trôi lặng lẽ có ai ngờ
Dần khôn lớn theo nghĩa thầy, tình bạn.
“Uống nước nhớ nguồn” - nghĩa tình chẳng cạn
Tạc dạ ghi lòng chớ để nhạt phai.
Một ngày mai kia trên bước đường dài
Nhớ con nhé đạo làm người mẹ kể.

L.T.H.Y



TRONG CƠN MƯA CHIỀU
Trần Thị Xuân
(GV Trường THCS Thị trấn Hải Lăng)


Cơn mưa chiều đổ bất ngờ
Đường về trống vắng nấp nhờ bóng cây
Tình cờ gặp em ở đây
Cũng đang nhờ nấp bóng cây… lỡ đường

Ôi  đôi mắt đẹp dễ thương
Mải mê theo sợi mưa vương tím trời
Gốc cây hẹp, nấp hai người
Sao chẳng ai nói một lời vu vơ

Trời cứ xối xả đổ mưa
Tôi che người kẻo gió lùa ướt em
Đôi mắt lạ, đôi mắt quen
Đôi mắt thầm nói cảm ơn nghìn lời

Cơn mưa tạnh đã lâu rồi
Gốc cây vẫn có… hai người tránh mưa
Mây  bay về phía núi xa
Mặt em chín ửng chiều tà ngẩn ngơ

Tuyệt vời thay sự tình cờ
Chiểu mai  trời có… bất ngờ  đổ mưa ?

T.T.X

Địa chỉ liên lạc: 
Võ Văn Hoa
Phó trưởng phòng GD - ĐT huyện Hải Lăng
Email: vovanhoahl@yahoo.com
ĐT: 0914127685
READ MORE - THƠ VĂN THẦY CÔ GIÁO HUYỆN HẢI LĂNG, Q. TRỊ - Châu Lệ Chi - Lê Thị Hải Yến - Trần Thị Xuân

DÒNG SÔNG DĨ VÃNG - thơ Nguyễn Hồng Trân



            

Dòng sông dĩ vãng vẫn trôi dài
Kỷ niệm buồn vui cứ vãng lai
Sáu khắc ngày sang còn hiện rõ
Năm canh đêm đến lại phơi bày
Trong xanh dòng nước êm đềm chảy
Trắng đục mây trời lác đác bay
Nỗi nhớ triền miên lòng bịn rịn
Người xưa ẩn hiện cuốn hồn say!...

Nguyễn Hồng Trân
nghongtran38@gmail.com
READ MORE - DÒNG SÔNG DĨ VÃNG - thơ Nguyễn Hồng Trân

NHỚ - thơ mời họa của Thương Yến Tử



Em ạ! hôm nay bớt lạnh rồi
Nắng tan trên tóc đọng lên môi
Anh nghe kỷ niệm reo trong lá
Anh thấy hoàng mai nở dưới đồi
Gió chướng lùa mây trôi lãng đãng
Chuông chùa thức mộng vọng xa xôi
Ai gieo hương tóc chiều đông hết
Mà nhớ người xưa tận cuối trời.

                             THƯƠNG YẾN TỬ
thuongyentu131@yahoo.com.vn
READ MORE - NHỚ - thơ mời họa của Thương Yến Tử

NHẸ NHƯ ... SƯƠNG! - Hòa Vân đọc thơ Nguyễn Ngọc Hưng



NHẸ NHÀNG ĐẾN Ở RỒI ĐI

Khi sinh khóc để nhân cười
Lúc rời cõi tạm không rơi lệ buồn
Mỉm cười trước phút tay buông
Là xin cuối bể đầu nguồn hãy vui

Bao nhiêu cay đắng ngọt bùi
Rồi tan theo nắm đất vùi xác thân
Mãn đời không để dấu chân
Sống phù vân - thác phù vân. Khác gì?

Nhẹ nhàng đến ở rồi đi
Không tranh chấp chẳng so bì với ai
Đẹp gì hơn giọt sương mai
Hà chi cơn gió thở dài gió ơi!

Nguyễn Ngọc Hưng


NHẸ NHƯ… SƯƠNG!

Qua nhiều bạn văn nghệ ở Quảng Ngãi, tôi được biết Nguyễn Ngọc Hưng (N.N.H.) từ lâu bị bệnh nằm một chỗ, mọi sinh hoạt kể cả cá nhân cũng cần người giúp đỡ. Thế nhưng ở bên trong anh còn y nguyên một “Tâm hồn cao thượng”, một “Trái tim tha thiết”, một “Tấm lòng nhân hậu” với mình, với mọi người, với đời, đây chính là động lực tiềm ẩn để sáng tác... Bởi vậy đến nay N.N.H. đã viết và in trên 10 tập thơ; nhiều báo, tạp chí trong nước luôn chọn đăng bài của anh - đây là nghĩa cử yêu mến và để anh có điều kiện sống tốt hơn nhưng trước tiên và là lý do quyết định đăng bài vì  thơ anh hay!
          Hình như với N.N.H. cuộc đời nầy nhẹ tênh nên trong thơ anh không một chút ưu phiền lẫn vào. (Đây là trường hợp đặc biệt đáng trân trọng, bởi lẽ trong khó khăn thường tình sẽ “chịu không thấu” dẫn đến “bế tắc”...) Bài thơ “Nhẹ nhàng đến ở rồi đi” của N.N.H.  là một bài thơ như thế. Với 3 khổ viết theo thể lục bát, bài thơ đề cập đến nhân sinh quan: cuộc đời - con người - lạc quan và an nhiên.
Câu thơ mở đầu “Khi sinh khóc để nhân cười/ Lúc rời cõi tạm không rơi lệ buồn” đi thẳng vào sự “sinh” – “tử” mà mỗi số phận con người nào cũng qua, hai cảm nhận khác nhau khi sinh và lúc tử đều ở ngoài tầm tay, sinh - vui, tử - buồn ở “cõi tạm” nầy. Cái chính ở đây N.N.H. vì mọi người để đến và đi...để rồi “xin” “vui”“cuối bể đầu nguồn”: “Mỉm cười trước phút tay buông/ Là xin cuối bể đầu nguồn hãy vui”, ý thức chẳng “khác gì” “phù vân” cho nên sống và thác hề gì – miễn là sống sao cho đáng sống, thác thế nào đáng thác mới là chuyện cuộc đời lắm cay đắng ngọt bùi nầy. Nếu tâm thế không vững, trong khổ thơ nầy người khác trong trường hợp của N.N.H. sẽ bày tỏ nỗi niềm - bi lụy, đàng nầy khác hẳn anh an nhiên – thiền định…
Câu thơ “Mãn đời không để dấu chân” có một sức gợi cảm sâu sắc, “dấu chân” ở đây là hình-ảnh-còn-lại-của-cuộc-đời-một-con-người, ở N.N.H. mang một biểu cảm hết sức chân thật tận lòng, vì bao năm qua anh làm sao đi đâu mà “để dấu chân” ở lại! Đọc câu thơ “tĩnh” mà “xao động” lòng ta quá đỗi!
Kết thúc bài thơ N.N.H viết: Nhẹ nhàng đến ở rồi đi/ Không tranh chấp chẳng so bì với ai” toát lên bao yêu thương cuộc đời. Muốn được như thế con người phải không chấp, không tham, sân, si... Và hình tượng “giọt sương mai” mà N.N.H. bắt gặp “đẹp gì hơn”: “Đẹp gì hơn giọt sương mai/ Hà chi cơn gió thở dài gió ơi!”. Câu thơ đầy cảm xúc thẩm mỹ!
Đọc xong bài thơ tôi tin (và chắc nhiều người cũng đồng cảm, tin như vậy) N.N.H. đã tìm thấy “nguồn” – “vui” mai sau còn để lại cho đời những “giọt sương mai”.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong bài hát Như một lời chia tay (1981) đã bộc bạch: “Những hẹn hò từ nay khép lại/ Thân nhẹ nhàng như mây.../ Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời/ Như một lời chia tay”. Nhạc sĩ tài danh họ Trịnh “Nhẹ nhàng như mây...” và là “Đóa hoa vàng mỏng manh” để lại..., còn N.N.H. thì “nhẹ nhàng” như “giọt sương mai” để lại... 
Có gì nhân văn hơn!
Hòa Văn






ĐỊA CHỈ LIÊN LẠC:

NGUYỄN NGỌC HƯNG
Đội 10, thị trấn Chợ Chùa
huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi
ĐT: 055.3861.312
Email: nguyenngochung204@gmail.com


READ MORE - NHẸ NHƯ ... SƯƠNG! - Hòa Vân đọc thơ Nguyễn Ngọc Hưng

RẮN TÂM SỰ - phú của Kha Tiệm Ly



Rồng lui chân theo cựu Đông Quân,
Rắn ngỏng cổ mừng tân niên kỉ.
Nhân ngày tư ngày tết, rắn em bày tỏ đôi lời,
Mong năm mới năm mung, mọi người được ban đại hỉ.

Nghĩ phận em,

Thân dài vai… nhỏ, ngàn đời không đứng được… hai chân!
Họ gần họ xa, thể tạng chỉ đổ đồng mấy kí!
Ở hang sâu hốc tối, bụi rậm tàn cây, mơ gì cửa rộng nhà cao,
Ăn bữa đói bữa no, ểnh ương cóc nhái, dám đâu sơn hào hải vị.
Chẳng truyền bệnh sán như anh Chó anh Heo,
Không ăn vụn cơm như anh Mèo anh Tí.
Biết thân hèn vóc mọn, em loay huay mãi tìm chốn vườn rậm rừng sâu
Mà cạn lý hết tình, người hung hãn cứ dồn vào đường cùng thế bí.
Trong mười hai con giáp, riêng rắn em thường bị lắm tiếng tai.
Dưới cặp mắt người đời, cả họ hàng  luôn bị coi xúi quảy.

Lại thoang thoảng bị móng vuốt diều hâu,
Cũng đều đều gặp con thần ve xị:
Mỏ dài vuốt nhọn, cắp lên non, cho con cháu chén  no nê,
Dao bén thớt dày, thảy vào bếp, đủ một bàn say bí tỉ!

Cho rằng,

Lũ chúng em luôn mang nọc độc giết người,
Mà bọn họ cố quên những lời chí lí:
Rắn giết người, tự cổ đếm được bao nhiêu?
Người giết người, đến nay xem ra hàng tỉ!

Lại chẳng nhớ:

“Xà tửu vô ưu,
Đông y hữu lý”.
Chẳng những nọc độc thuộc hàng quý dược của y sư,
Mà cả xương da cũng dạng ngãi phương trong điều trị.
An tì, bổ thận; chánh tông Gò Đen ngâm cùng thục địa, táo nhơn….
Tăng lực cường dương, rặc ri Bàu Đá hãm hổ mang với đương qui, cao kỉ…
Ngửi một hơi cũng đủ sảng khoái tinh thần,
Hớp một ngụm lại càng nâng cao sĩ khí!
Chiều về các cụ nhâm nhi,
Tối đến mấy bà yêu quý!
Hay cho câu “ông uống bà khen”
Thú cho chữ “ nhỏ nghe lớn chỉ! ”
Cao nọc rắn, trị thần kinh tọa, thoái khớp đại tài,
Rượu mãng xà, chữa gai cột sống, thống phong hết ý!
“Bách xà diệu dược”, công năng nổi tiếng ngập Trời Nam
“Ngũ độc gia truyền” chất lượng vượt qua bờ Âu Mỹ.
Mua nếu đúng căn nguyên thì chớ ngại tốn tiền,
Dùng chẳng rõ cội nguồn phải coi chừng lép ví!

Có hết đâu!

Xào lăn bầm nhuyễn, cuốn bánh tráng lá thơm,
Chặt khúc hầm nhừ, ngấm xả gừng ngũ vị.
Mặc cho nào bê thui, bê tái… món ngon sa số hàng hà.
Sánh sao với rắn nướng, rắn nhồi…đặc sản độc chiêu vô nhị?

Tuy nhiên,

Nếu đi đường chẳng nên lạng lách lung tung,
Thì uống rượu cũng đừng nhềnh nhàng bí tỉ!
Dù mồi “bắt”, có nhiều món để đầy mâm,
Nhưng dược tửu, cũng vài li cho có vị.
Quên ăn ham uống, sẽ tan nát tâm can,
Nhậu rượu bỏ mồi, ắt tổn hao chân khí.
Dùng vừa độ, hồn lâng lâng như lạc cõi thần tiên,
Nốc quá đà, trí mê muội sẽ theo loài ngạ quỉ!
“Chừa đường về”, để còn biết ngõ trước, ngõ sau,
Chớ “tăng hai”, mà lọt xuống bờ dưa, bờ bí!

Như nói trên,

Chẳng phải thân em phận rắn cắn người,
Mà là dược liệu thần y điều trị:
Cho quí ông sinh lực vô song,
Cho quí bà dung nhan tuyệt mĩ.
Nhậu rượu, mồi gà mồi cá, chỉ loại bá vơ.
“Đưa cay”, với rắn với trăn, mới là “mậu kị”!
So với rồng, với cọp, hình tướng nầy dù hơi kém oai phong,
Đọ cùng chuột, cùng heo, hương sắc đây chẳng lấy gì xấu xí.

Vậy cớ sao?

Dù em có cao chay xa bay,
Mà người cũng truy cùng đuổi bí.
Thế giới “thả” để bảo vệ môi trường,
Quí anh “giết” thì còn chi đạo lí?

Nay đây,

Nhân ngày xuân mới, hoa lá dâng hương sắc rộn ràng,
Mượn chén rượu đầy, rắn em tỏ đôi lời thủ thỉ:
Rắn có ích, không hề tội nhỏ tội to,
Rắn có công, chẳng có điều kiêng điều kị.
Năm nay rắn sẽ hóa rồng,
Mọi sự công thành như ý!
Bách phúc mãn đường.
Cung hỉ! Cung hỉ!


KHA TIỆM LY
Tên thật: Thái Quốc Tế
Địa chỉ:  99/5 Đinh Bộ Lĩnh, Phường 2, TP Mỹ Tho, Tiền Giang
Đ/ thoại: 0987- 701- 952
Email: khatiemly@gmail.com




READ MORE - RẮN TÂM SỰ - phú của Kha Tiệm Ly