Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, May 15, 2013

Thơ Trúc Thanh Tâm - CÁM ƠN BUỔI CHIỀU - TẠ TÌNH NHỮNG CƠN MƯA


   CÁM ƠN BUỔI CHIỀU

   Chiều nay em đi xuống phố
   Mặt trời ngủ gật trên cây
   Gió như tỏ tình với lá
   Đong đưa cánh phượng nói gì !

   Vô tư em đùa trong nắng
   Lặng thầm ta giữa đám đông
   Em như có gì bẽn lẽn
   Gieo ta một chút chạnh lòng !

   Cám ơn đời và nỗi nhớ
   Em đi dáng nhỏ thật hiền
   Ta xin làm người đứng đợi
   Áo dài, nón lá che nghiêng !

   Vẫn có tình đầu tha thiết
   Nhìn qua một nụ cười duyên
   Gió đang tỏ tình với lá
   Ta đang nói gì với em !

   Cám ơn buổi chiều ấm áp
   Em như chim nhỏ bay về
   Lòng ta từ lâu im vắng
   Bây giờ bỗng có tiếng ve !




    TẠ TÌNH NHỮNG CƠN MƯA

          Ta biết thế nào là nước mắt
          Khi cuộc tình đã vuột khỏi tầm tay
          Rưng rức tắt chút nắng chiều hy vọng
          Bên chân trời tím thẳm áng mây bay !

          Ta biết thế nào là ray rức
          Sông đâu còn êm ả lục bình trôi
          Bởi ảo tưởng làm tình yêu cút bắt
          Đủ phôi pha một tình cảm trong đời !

          Ta biết thế nào là duyên nợ
          Mình đâu còn một nửa của nhau đâu
          Có viên sỏi làm trái tim dậy sóng
          Bão cuốn trôi, tàn phá những nhịp cầu !

          Ta biết thế nào là dang dỡ
          Nhớ và quên khép lại ở bờ môi
          Yêu tự nó mở ra điều bí ẩn
          Nhưng khổ đau đã liệm nó mất rồi !

          Ta biết thế nào là mơ ước
          Lần sang sông đâu lường chuyện đắm đò
          Xin để tang cho nỗi buồn yêu dấu
          Thế gian còn ngang trái những cơn mưa !

          TRÚC THANH TÂM
           ( Châu Đốc )
READ MORE - Thơ Trúc Thanh Tâm - CÁM ƠN BUỔI CHIỀU - TẠ TÌNH NHỮNG CƠN MƯA

BUỔI SÁNG MỘT MÌNH - thơ Nguyễn An Bình



Buổi sáng một mình bên ly phê đá - hẹp phố phường xe tấp nập bon chen - người mãi ngược xuôi dòng đời hối hả - cuốn nỗi buồn vui cay đắng sang hèn.

*

Buổi sáng một mình ngang qua phố nhỏ - lòng hẹn lòng bao chuyện cũ quên đi – sao bất chợt nhìn chùm hoa mới nở - Nỗi xuyến xao theo cánh nhớ quay về.

*

Buổi sáng một mình ngắm con sông chảy - chuyến phà xưa đưa người biệt phương nào – cây cầu mới níu đôi bờ gần lại - nở vô tình đánh mất chốn tìm nhau.

*

Buổi sáng một mình lang thang vô định - bạn bè dăm thằng đứa nhớ đưa quên - đứa tha hương đứa đơn côi huyệt lạnh - đứa lại sống mòn quên mất tuổi tên.

*

Buổi sáng một mình tìm quanh tìm quẩn - phố lạ quen nay bỗng vút cao tầng - lạ gì đâu chút thường tình nhân thế - người tìm người hoài vọng cả trăm năm.

*

Buổi sáng một mình thong dong đến lạ - giọt cà phê sao đắng miệng ngọt lòng – Trò dâu bể một đời xem không hết - cười cợt tình, cười số phận long đong.

Tháng 5/2013
Nguyễn An Bình
READ MORE - BUỔI SÁNG MỘT MÌNH - thơ Nguyễn An Bình

VIẾT CHO EM NGÀY CHỚM HẠ - thơ Thương Yến Tử



Em ơi em !
Hôm nay ngày chớm hạ
Dĩ vãng buồn
Không thể nào quên
anh dã thấy trong em sầu da diết
chảy từng dòng nước mắt mặn quanh môi
Em cố giấu nỗi đau mất mát
mất tình yêu và mất cả anh
mất vùng trời thân thương kỷ niệm
thật mất rồi từ đó em ơi
Thời gian trôi
như lưỡi dao thật sắc
cắt tuổi xuân
băm nát mộng ban đầu
Anh đi tìm
chừ biết tìm đâu
giữa phố phường vẫn thấy mình đơn độc 


Em ơi em!
Hôm nay ngày chớm hạ
Phượng vô tình cháy rực giữa tâm tư
Vẫn con đường ngày xưa ta đứng
Sao bây giờ như chẳng hề quen
Anh bỗng thấy mình giống người tiền sử
Từng bước đi khập khểnh giữa đồi hoang
Dang hai tay ôm lấy ráng chiều vàng
Cười là tiếng khóc dài trong cổ tích
Rồi bỗng thấy cõi lòng u tịch
Giữa ban ngày mà cứ ngỡ là đêm
Biết bao giờ anh lại gặp em
Hai mái tóc trắng ngần mây chớm hạ. 

                                    5/2013
                                   Thương Yến Tử
READ MORE - VIẾT CHO EM NGÀY CHỚM HẠ - thơ Thương Yến Tử

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ - thơ xướng họa Lê Đăng Mành, Phương Ngữ, Lê Trường Hưởng, Trần Ngộ


VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ 
                                     
Đã tới nơi rồi ngõ Hiển Nhơn*
Dấu xưa lối quặn giữa vô thường
Yên bình trơ tráo nòng cao xạ**
Quay quắt thẫn thờ bút nhạt chương
Thương nhớ Hàm Nghi Tân Sở vọng
Cảm hoài Thị Điểm phượng hồng vương***
Di Luân Đường lặng nghênh xe pháo
Trường vắng loay hoay hỏi phố phường.   
                                      
Lê Đăng Mành                                    
Mùa Phượng bay 2013


*Hoàng Thành và Tử Cấm Thành  được gọi chung là Đại Nội  (trong đó, Tử Cấm Thành hay Cấm Thành là vòng thành trong cùng theo kết cấu "ba vòng thành" của kinh thành Huế, là  khu vực dành riêng cho gia đình nhà vua ở ). Hoàng Thành có 4 cửa:


Cửa Ngọ Môn
1. Cửa Ngọ Môn (phía Nam, trông ra đường 23 tháng 8)
Cửa Hòa Bình

2. Cửa Hòa Bình (Bắc, trước dành cho vua đi chơi, trông ra đường Đặng Thái Thân)






Cửa Chương Đức
3. Cửa Chương Đức (Tây, trước dành cho phái nữ, trông ra đường Lê Huân) 

Cửa Hiển Nhơn
4*Cửa Hiển Nhơn (Đông, trước dành cho phái nam, trông ra đường Đoàn Thị Điểm)



**Sân trường là bảo tàng lộ thiên
***Đường phượng bay

Họa 1: 
ĐỒNG CẢM

Người về vãng cảnh tưởng hiền nhơn
Năm tháng phôi pha giữa thế thường
Nhớ buổi sách đèn nung chữ nghĩa
Gợi hồn khách bút nối văn chương
Lộng tàn một thuở từ lâu vắng
Chương- Hiển hai đường dấu cũ vương
Non nước bao lần dâu bể trải
Kinh xưa công quạ ở chung phường.
                                                         
PHƯƠNG NGỮ
(ĐÀ NẴNG)

Họa 2:
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Cùng tới phía đông nhập Hiển Nhơn
Xưa dành nam tử lối bình thường
Bảo tàng sao vẫn vươn nòng pháo
Lớp học còn đâu thảo tấu chương
Cửa Bắc Hàm Nghi buồn nước mất
Cửa Tây thục nữ lệ còn vương
Luân Đường đến thắp hương ngài Khổng
Trường cũ vắng hoe ở giữa phường
                                               
Lê Trường Hưởng

Họa 3:
QUÊ MẸ

Nhớ ngày thăm bạn ở Hưng Nhơn
Quê mẹ giờ đây đẹp lạ thường
Chùa tháp cuốn lôi hồn nghệ sĩ
Cảnh tình quyến rủ khách văn chương
Đêm mưa nhớ chốn hàng châu đổ
Mùa bão thương nhà giọt lệ vương
Mỗi bước ly hương ngàn bước tủi
Làm sao quên được xóm thôn phường
                                              
Trần Ngộ
(Lâm Đồng)


Lê Đăng Mành biên tập 


READ MORE - VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ - thơ xướng họa Lê Đăng Mành, Phương Ngữ, Lê Trường Hưởng, Trần Ngộ

THÔI THẾ! - thơ Hoàng Yên Linh

Hoàng Yên Lynh

Một mình hết rượu lại cà phê
Lặng lẽ tình ta với cố quê
Không như Phạm Thái đời rong ruổi
Mộng nhớ Quỳnh Như lỗi ước thề.

Lần lữa với đời bao ước mơ
Ngậm ngùi trang trãi hết vào thơ
Ới ơi nhân thế ... Sầu nhân thế
Sa cõi trầm luân chẳng bến bờ.

Thôi thế đường đời lại quẩn quanh
Không sầu không nhớ chẳng tình nhân
Chiều nay đốt thuốc ngà men rượu
Cũng hết trăm năm với cõi trần.

HOÀNG YÊN LYNH
READ MORE - THÔI THẾ! - thơ Hoàng Yên Linh

THƠ XƯỚNG HỌA của Nguyễn Vô Cùng, Trương Đình Đăng, Vĩnh Hoàng, Lê Đăng Mành, Trần Ngộ, Lê Văn Thanh, Hồ Trọng Trí , Lôi Vũ từ


Xướng: 
ĐƯA KHÁCH

Xướng họa thơ đường cũng thiệt bui*
Cụ già ngoài nớ tán nghe bùi
Câu ba cay tựa mùi gừng nướng
Liễn bốn ngọt như vị mía lùi
Thương kẻ chăn đơn thân gió dập
Mến người gối chiếc phận mưa vùi
Lòng từ không đáy thầm đưa khách 
Thuyền đã xuôi buồm chớ thụt lui

*Bui = Vui (tiếng Quảng Trị)

Trần Ngộ
(Lâm Đồng)


Họa: 
CỤ ĐÀNH LUI

Thơ đường xướng họa cốt mua bui
Tẩy bớt chua cay tạo ngọt bùi
Gừng nướng tiêu cương hàn khí giải
Mía lau trừ hỏa nhiệt can lùi
Chăn đơn rụt cẳng tròn đêm ngáy
Gối chiếc chêm tay suốt sáng vùi
Cũng bởi lòng từ nên ý chối
Nhiều nơi giục tới cụ đành lui

Trương Đình Đăng
(Đà Nẵng)

***

Xướng: 
VÒNG TAY MẸ ẤM

Quê hương từ độ mịt mù xa
Dáng mẹ thềm xưa chẳng nhạt nhòa
Trăm nỗi ưu sầu cơn quốc nạn
Một đời tần tảo buổi phong ba
Thân con bao tuổi còn thơ dại
Tình mẹ ngàn năm mãi đậm đà
Khao khát đôi vòng tay mẹ ấm
Dù con mái tóc đã sương pha

Nguyễn Vô Cùng
(Mary Land)


Họa: 
TÌNH MẸ
(Họa nghịch vận)

Hai thời kháng chiến chữa phôi pha
Bao cấp quảng canh lại quá đà
Lưng mẹ đã oằn đau chiến nạn
Thân già nay lại khổ bôn ba
Thương con thương cháu đành y xứ
Nhớ cội nhớ quê mắt lệ nhòa
Dưỡng dục con chưa tròn báo đáp
Mẹ ơi ! Sao mẹ nỡ lìa xa ...

Lê Văn Thanh
(BRVT)

***

Xướng: 
BÓNG TRẠO CHIỀU RƠI

Gác mái thuyền nương đậu bến Hàn
Lắng hồn nghe sóng vọng thời gian
Biền xanh cánh nhạn khua chiều muộn
Lối cũ đường thôn nhuộm nắng tàn
Sáo đã sang sông ngày bão tố
Dòng còn giữ bóng phía tâm can
Niềm riêng gọi trạo miền xa vắng
Hòa tiếng chuông ngân cửa đạo vàng

Trương Đình Đăng
(Đà Nẵng)


Họa: 
TIẾNG NHẠN KÊU ĐÀN

Thuyền ai thấp thoáng giữa sông Hàn
Còn thả giọng hò luyến thế gian
Sóng nhuộm màu mây pha nắng nhạt
Trời in bóng nước lộn mưa tàn
Ông chài gác mái trông dòng chảy
Ngư phủ cắm sào thỏa phế can
Tiếng nhạn kêu đàn nghe quạnh vắng
Hoàng hôn hòa quyện nhịp chuông vàng

Trần Ngộ
(Lâm Đồng)

***

Xướng:
KHUYÊN MÌNH

Thôi về cho kịp kẻo người ta ...
Phận vợ đi đâu chớ để mà ...
Vâng dạ lo gìn nền của giống...
Trình thưa liệu giữ nếp con nhà...
Dưỡng nuôi mẹ yếu đừng lo phải...
Cung phụng cha đau chẳng sợ là...
Rể thảo dâu hiền nào có mấy...
Đạo đời chưa trọn mới sinh ra...

TRẦN NGỘ
(Lâm Đồng)

Họa 1:
NHẮN AI

Trông thấy trò đời khiến dạ ta...
Kỷ cương phép nước để đâu mà...
Lương tâm đạo lý chừng như giống...
Nền nếp gia phong đã khác nhà...
Quên phận tôi ngay toàn tính phải...
Bỏ danh công bộc chỉ lo là...
Dưới trời âm vọng còn vang mấy...
Tham lắm có ngày đổ khỏi ra...

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
(Đà Nẵng)

Họa 2:
ĐỢI

Nòng nanh* mà nói thì lòng ta...
Sợ xía bút vô khó hỏi mà...
Đầu trộm đuôi tham in cái giống...
Tay quơ miệng góp tợ đồ nhà...
Khoa trương nhân nghĩa mưu mô phải...
Quảng bá đức nhân gạt gẫm là...
Lồng lộng lưới trời giăng đợi nó...
Qua mưa nước hạ ló đuôi ra...

LÊ ĐĂNG MÀNH
(Quảng Trị)

  * nòng nanh: xí xọn

Họa 3:
CẨN TRỌNG

Họa thơ thật khó bởi vì ta...
Muốn tiến bộ nhanh ấy thế mà...
Kẻ xướng chưa tròn khâu diễn ý.
Người hòa khó vẹn tiếng là nhà...
Giao lưu trên mạng nên cân nhắc...
Trao đổi trong đời chắng buộc là...
Thi hữu đa phần không nắm được...
Văn chương bát nháo mới thành ra...

Hồ Trọng Trí
(Kim Long, BRVT)

Họa 4:
TỰ TRÀO

Lôm côm học mót tưởng rằng  ta...
Tri thức lưu manh cứ nghĩ là...
Tai bạt chân khều trông thật giống ...
Mày thô vĩ tán đúng con nhà ...
Bạc tiền rỗng túi đâu cần phải ...
Đói khát xin ăn có thế mà ...
Sống thực như ta đời được mấy ...
Dối trên lừa dưới mới thành ra ...

Lê Văn Thanh


Họa  5:
CẢNH GIÁC

Trò đời  lắm chuyện dối lường ta
Mưu trí thâm sâu trục lợi mà
Nhân nghĩa đâu còn, cần cội rễ
Của tiền che khuất, chỉ soi nhà
Bên ngoài son phấn  xem lòe loẹt
Miệng mép đải đưa  đụng phải là
Một bọn dối lừa sâu mọt cả
Coi chừng mắc bợm mới nhìn ra.

Vĩnh Hoàng


Họa 6:
TỰ TRÀO
(Thơ triệt hạ)

Lôm côm học mót tưởng rằng ta...
Tri thức lem nhem cứ ngỡ là...
Tai bạt chân dài trông thật giống... (*)
Mày thô đuôi tán đúng con nhà...  (**)
Không danh không lợi đâu cần phải...
Thiếu áo thiếu cơm có thế mà...
Sống thật như mình đời được mấy...
Dối trên lừa dưới mới thành ra...

Lê Văn Thanh

(*) Tai bạt chân dài (lều khều)
(**)Vỉ tán: Tài nan tụ ( "Ma Y thần tướng": Lông mày rậm đuôi tán thì nghèo)

*** 
Xướng: 
GẪM TRĂM NĂM

Còn những bao thu đợi ý trời
Đếm xuân vừa mới bảy mươi thôi
Qua thời lãng tử xa danh vọng
Đến buổi nhàn cư xót sự đời
Bia đá công hầu mưa nắng gội
Mộng vàng vương đế tuyết sương phơi
Còn chăng  chỉ có hồn danh sĩ
Mãi mãi tiếng lòng nhân thế soi

Lôi Vũ Tử
Cali


Họa y đề: 
GẪM TRĂM NĂM

Xuân hạ thu đông luận đất trời
Sinh thành hoại diệt tiếp nhau thôi
Hữu tình vạn thuở đau thân thế
Vô cảm thiên thu uổng phận đời
Phú quý công danh vùi cát bụi
Sinh linh muôn loại máu xương phơi
Còn chăng sót lại lòng nhân ái
Quãng dại tinh thần mãi sáng tươi
                                      
Lê Văn Thanh

READ MORE - THƠ XƯỚNG HỌA của Nguyễn Vô Cùng, Trương Đình Đăng, Vĩnh Hoàng, Lê Đăng Mành, Trần Ngộ, Lê Văn Thanh, Hồ Trọng Trí , Lôi Vũ từ

MẤY CÂU ĐỐI BÌNH DÂN Ở QUẢNG TRỊ - Nguyễn Hồng Trân (sưu tầm và giới thiệu)


                        
1.Thầy thuốc hay ho, không uống rượu
Bệnh nhân sốt sắng, được ăn chè.

2.Thuốc sơ sơ, nhờ thần hiệu
Thầy dở dở, đỡ xóm giềng.

3.Bánh ít nhiều đường, bánh ít ngọt
Chè kê vừa mật, chè kê ngon.

4.Cháo bột Diên Sanh, thơm cay hấp dẫn
Bánh gai Thượng xá, ngon ngọt đậm đà

5.Rượu trắng Kim Long, uống rồi, thích uống nữa
Nem chua Chợ Sãi, ăn đã, thèm ăn thêm.


Lưu ý: Năm câu đối bình dân nêu trên, khi đọc lên chắc nhiều người đã dễ hiểu. Riêng vế câu đối đầu tiên rất hay; không những hay về ý nghĩa chuyện ẩm thực dân gian mà trong đó còn ẩn ý về tính chất, thái độ xử sự tình thế của người đời.

Cụ thể là chữ “hay ho”: nghĩa đen là bị chứng bệnh ho luôn, nhưng từ láy “hay ho” có nghĩa khác là thầy thuốc giỏi.

Câu thứ hai trong vế đối 1, có từ láy “sốt sắng” thì “sốt” cũng là một chứng bệnh sốt, và từ láy “sốt sắng” cũng nói nên tính chất hoạt bát đã phục hồi được sức khỏe của bệnh nhân.

Ghi chú: Những cặp câu đối 1, 2  là do cụ Giáo Tiềm (thầy thuốc Bắc ở chợ Diên Sanh) sáng tác. Còn lại các cặp câu đối khác là từ dân gian không rõ có từ khi nào và do bà cụ Phan Thị Cúc (làng Thượng Xá) kể lại và Nguyễn Hồng Trân ghi chép.
READ MORE - MẤY CÂU ĐỐI BÌNH DÂN Ở QUẢNG TRỊ - Nguyễn Hồng Trân (sưu tầm và giới thiệu)

CON ĐƯỜNG CÓ HOA BẰNG LĂNG - thơ Nguyễn Thu


Đường về nhà em bằng lăng xanh lá
Con đường hoa tím, con đường quen
Bơ vơ anh đứng chiều xưa ấy
Vỗ giấc ngu ngơ chín mắt chờ

Em nhí nhảnh đi, về đâu biết
Gốc mòn quen ngỗ ngược trồng si
Câu thơ chứa hết lời muốn nói
Đẫm ướt lòng yêu tuổi xuân thì

Duyên quá đỗi vô tình, em biết đấy!
Lâu đài cao hờ hững người dưng
Chim én nhỏ làm sao thắt buộc
Nẻo kiêu sa những lắm hẹn hò

Vài cánh tím xoay tròn sắc thắm
Lòng giận hờn nghẹn bước chông chênh
Trong kí ức em ngàn nỗi nhớ
Ngẫn ngơ hồn sa lưới nhện vây!

Chiều không mây hàng cây râm mát
Đóa hoa đời nở đỏ môi nâu
Xôn xao sợi nắng rời kẻ lá
Đọng giữa tay trần muôn sắc em

Nguyễn Thu
nguyenthu123go@gmail.com
READ MORE - CON ĐƯỜNG CÓ HOA BẰNG LĂNG - thơ Nguyễn Thu

MƯA RƠI - Ngọc Tình họa thơ HL


VƯỜN CŨ

Thu vàng không một lá xanh chen
Người đứng bồi hồi khẽ gọi tên
Có phải hoa ngày xưa vẫn nở
Hay còn lưu lại chút hương quen?
Người đi, đi cả trời xanh biếc
Ta đến, đến cùng đất đậm men
Vườn cũ đây mà nàng chẳng thấy
Bâng khuâng lá gửi điệu môi kèn


HL


Bài họa
MƯA RƠI

Trời chiều nhuộm tím lá vàng chen
Tiếng sóng vọng về gọi một tên
Cứ tưởng tình ai còn ấm áp
Đâu ngờ hờ hững tỏ không quen
Nghẹn ngào lẻ bóng cây cần nước
Thổn thức tủi duyên rượu nhạt men
Lời hẹn năn nào tan giấc mộng
Mưa rơi làm dập đóa loa kèn.

TN 12-5-2013
Ngọc Tình
nguyentinhtn@yahoo.com.vn
READ MORE - MƯA RƠI - Ngọc Tình họa thơ HL

CHÙM THƠ DỰ THI “LỜI TỎ TÌNH ĐẦU TIÊN” TRÊN FACEBOOK LẦN 01 NĂM 2013 - Nguyễn Ngọc Hưng

Nguyễn Ngọc Hưng


Bài 1.

KHOẢNH KHẮC DIỆU KỲ
(Kỷ niệm “Giây phút ban đầu ngày ta gặp nhau”)
 


Trong suốt 
Có thể thấy từng tế bào
Phập phồng thở

Tay trong tay vẫn nhớ
Mắt trong mắt còn mơ
Đầy
Rỗng
Dại khờ

Chẳng biết mình đang sống lịm trong thơ
Hay đang chết ngọt ngào trong nhạc
Im lặng vang
Cõi này
Cõi khác

Có một làn sóng âm đi lạc
Từ muôn xưa
Thảng thốt dội về
Đê mê
Khẩn cấp

Đất trời nhập lại tan ra
Nhập lại
Tan ra
Nhập
Tan
Tan
Nhập… 


Bài 2.

HOÀNG HÔN BIỂN
(Gửi hồng nhan tri âm)
 


Ở núi lâu ngày cứ tưởng chỉ mỗi mình nguyên sơ hoang dã
Lòng vấn vương nỗi gì không rõ bất chợt thu 
Một khuôn biển ngậm xanh pha sương vàng nắng nhạt
Gợi khát khao về những vẻ đẹp lãng quên đâu đó phía xa mù

Này đây một nhành cây như mọi nhành cây cố vươn mình hướng sáng
Nhẹ nhõm nghiêng vai cho hồi quang len kẽ lá qua chiều
Một cánh buồm như mọi cánh buồm hối hả lao về bến
Còn vẫy lên trời nâng tiếng hải âu kêu

Lăn lóc bờ những vỏ ốc trở màu những mặt đá thẫm rêu
Đôi lùm bụi lơ thơ rủ rỉ côn trùng góp giọng vàng giọng bạc
Cát và sóng đu đưa nhịp nhàng theo giai điệu trùng dương bát ngát
Ca ngợi tình yêu cuộc sống mênh mông lan tỏa đến vô cùng

Núi cao, biển sâu cũng chỉ gợi thương một nơi gợi nhớ một vùng
Ai thanh thản gió chìm để day dứt lòng ai u ám rập rình giông bão nổi
Mặt sáng đêm đêm ngẩn ngẩn ngơ ngơ đi tìm dấu yêu mặt tối
Đâu biết tự mình huyễn hoặc khuyết tròn trăng

Mấy ngọn cỏ lông công với hời hợt lũ còng đuổi gió chạy lăng xăng
Sao dò thấu thăm thẳm chân tâm kiếp dã tràng lặng câm xe cát
Có dốc biển vào đâu trống vắng tri âm chiều vẫn nhạt
Cốc hoàng hôn đơn độc rót sao đầy! 


Bài 3.

ƠI À VỚI KIM CÚC

Ngày thu đã đẫm nắng vàng
Sang xuân lòng vẫn mơ màng sắc thu
Có người dứt áo đi tu
Lên chùa chạm bóng vi vu quay về

Bên thềm dở tỉnh dở mê
Ai như Cúc thả tóc thề đợi ai

Nam mô lược giắt trâm cài
Thu vàng một xuân vàng hai ba vàng
Tiếc mình xưa chẳng “to gan”
Đành nay “lớn mật” muộn màng hát ru 

À ơi tơ nhện lu bù
Ơi à giọt mắt đánh đu gió mùa…


Bài 4.

NỖI LÒNG THẠCH THẢO 
(Gửi người tôi yêu)


Bám trên đá
Nảy mầm trên đá
Rồi nở hoa trên đá
Lâu ngày mưa nắng thành tên

Đã cảm
Đã yêu
Người ở sát bên
Loanh quanh mãi
Chưa cách gì đến được

Khó hơn leo lên chênh vênh nghìn thước
Khó hơn tát bể tìm ngọc ước
Khó hơn vẹt bóng u minh 
Là vượt qua nỗi sợ bản thân mình

Trắng
Hồng 
Tím
Ba sắc một cuộc tình
Ai bảo hôn phối này đơn điệu

Đã không hiểu xin đừng cố hiểu
Đã yêu rồi xin nhớ đừng quên
Mùa thu chết tình thu không chết
Buông tay cũng là cách đáp đền

Mặc người đẹp xuống thơm lên
Cuối thu mới biết ai bền hơn ai!


Bài 5.

LỜI CỦA RIÊNG ANH

Sáng em đi đã lo trưa nắng cháy
Chiều em đi lại lo tối mịt đường
Em một bước lòng anh trăm thắc thỏm
Lo bụi ngợp trời lo đất mù sương

Ngày em vui mặt anh sáng như gương
Em một nhăn mày anh muôn u ám
Vương bóng mây cả bầu không ảm đạm
Huống triền miên em đủ bệnh trên đời

Kinh Thánh còn ghi thế giới khởi Lời
Lời- của- riêng- anh chính là em đó
Một tiếng ho một tiếng cười nho nhỏ
Đủ “uy quyền” đảo mưa-nắng, nắng-mưa

Khuya khoắt rồi em đã ngủ yên chưa
Lạnh lắm đấy đêm nhớ quàng ấm ngực
Nếu phải thức để một mình anh thức
Vui gì hơn khi em trọn giấc lành

Em đã vì anh hết dạ chân thành
Hãy cho anh được vì em tận sức
Leo đỉnh núi cao lăn vào đáy vực
Đổi thân này lấy một mẩu linh chi

Ơi liễu bồ, chớ sương khói hồ nghi
Em càng yếu anh càng yêu vô kể
Nếu không thế làm sao anh có thể
Sống an tâm không sống phí sống thừa!

NNH.
READ MORE - CHÙM THƠ DỰ THI “LỜI TỎ TÌNH ĐẦU TIÊN” TRÊN FACEBOOK LẦN 01 NĂM 2013 - Nguyễn Ngọc Hưng