Tác giả Phạm Đức Nhì
ĐỪNG ĐỂ CƠM ÔI
Chị Cả sợ cơm ôi
chờ nước sôi
mới đổ gạo vào nồi
rồi chị khơi lò, trở củi
để ngọn lửa cháy đều, cháy mạnh
cho đến lúc nồi cơm cạn nước
“Cơm sôi cả lửa thì ngon”
câu ca dao mẹ dạy
chị vẫn còn ghi nhớ
Qua chuyện gối chăn chồng vợ
chị với anh đã ăn ý rõ ràng
phải đâu đó sẵn sàng
mới đưa “chốt nhập cung”
và rồi tấn công dồn dập, tưng bừng
cho đến lúc gạo thành cơm vừa chín tới
Bài thơ anh đang viết
chị nhắc anh đoạn kết
đừng như nồi cơm ôi.
San Leon tháng 8 năm 2011
Phạm Đức Nhì
Lời Bàn Của Tác Giả
Mỗi chữ, mỗi câu trong bài thơ phải đóng một vai trò nào đó, phải có một nhiệm vụ nào đó và phải hoàn thành nhiệm vụ của mình - giống như mỗi thanh củi trong bếp phải cháy, phải góp lửa để tổng hợp lại, có sức nóng cần thiết nấu đến lúc nồi cơm cạn nước. Đừng cho vào bếp những thanh củi không bắt lửa, không thể cháy, hoặc cháy mà tỏa nhiệt ít. Hãy chọn những thanh củi khô, dễ bắt lửa, cháy đượm và tỏa nhiệt nhiều. Hơn thế nữa, phải khơi lò, xếp củi như thế nào để thông gió, lửa từ thanh củi này bắt sang thanh củi khác, cháy đều để cùng tạo nhiệt nấu chín nồi cơm. Câu chữ trong bài thơ phải chọn lựa để có thể khơi gợi tối đa cảm xúc trong lòng đọc giả, phải nối kết nhau để lượng cảm xúc khơi gợi được ở câu trước có thể cộng chung với lượng cảm xúc khơi gợi được ở câu sau và cứ “sóng sau dồn sóng trước” nối tiếp cho đến câu cuối cùng của bài thơ.
Mỗi bài thơ khi đọc lên đều tỏa ra một không khí (ấm áp, vui nhộn, yêu thương, thù hận … ) như không khí trong một chương trình văn nghệ. Thi sĩ là MC, đừng để có những khoảng “thời gian chết” ở giữa chương trình.
Để không có “thời gian chết” làm nguội lửa dục, lửa tình trong lúc “yêu nhau” vợ chồng nên tắt hết điện thoại khi bước vào phòng ngủ.
Nấu cơm đừng để cơm ôi.
Làm thơ đừng để hết hơi cuối bài.