Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, February 20, 2017

CƯỠNG - Thơ Đặng Xuân Xuyến





CƯỠNG

Rỉ rắc mưa
Rét ngọt trở mùa
Em vê tròn ném tôi vào cơn lốc

Tay run rẩy
lẩy từng khuy cúc
Ngai ngái hương
thầm thĩ
em cười

Vít cổ xuống
Cong người
Em rướn...

Em!

Hà Nội, 10 tháng 02/2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

READ MORE - CƯỠNG - Thơ Đặng Xuân Xuyến

CÂY THANH LONG TRÊN ĐẤT HẢI HẬU QUÊ MÌNH - Thơ Nguyễn Ngọc Kiên



                      Nguyễn Ngọc Kiên


CÂY THANH LONG 
TRÊN ĐẤT HẢI HẬU QUÊ MÌNH

Thanh long quê ở miền Nam
Về đây xứ Bắc cứ ngàn ngạt xanh!
Trên thân cau đón gió lành
Leo lên cột điện vờn quanh mây trời!

              Làng biển Hải Hậu, 2/2017
                     Nguyễn Ngọc Kiên
READ MORE - CÂY THANH LONG TRÊN ĐẤT HẢI HẬU QUÊ MÌNH - Thơ Nguyễn Ngọc Kiên

THƠ CHỮ HÁN CỦA QUAN HIỆP BIỆN ĐẠI HỌC SĨ TRẦN ĐÌNH TÚC (1816-1899)


       
     HIỆP BIỆN ĐẠI HỌC SĨ TRẦN ĐÌNH TÚC


THƠ CHỮ HÁN CỦA QUAN HIỆP BIỆN ĐẠI HỌC SĨ 
                    TRẦN ĐÌNH TÚC (1816-1899)

 Quê ở làng Hà Trung, huyện Gio Linh, Tỉnh Quảng Trị, đỗ cử nhân khoa Thiệu Trị Nhâm Dần 1842 tại trường thi Thừa Thiên, làm quan triều Nguyễn. dưới đây là bài thơ đề lên vách điện Vân Quán theo yêu cầu của Tùng Thiện Vương, viết bằng loại thảo thư Hán văn trong TIÊN SƠN THI TẬP lưu trữ tại Viện Hán Nôm – Hà Nội, do Linh Đàn NGUYỄN HỮU KIỂM phiên âm và dịch ra thơ Đường Luật tiếng Việt   

            從國公彤雲舘題壁應教


TÙNG QUỐC CÔNG* ĐỒNG VÂN QUÁN ĐỀ BÍCH ỨNG GIÁO


帝子城南壹畝宮   Đế tử thành nam nhất mẫu cung

薔蘭花氣入簾櫳   Tường lan hoa khí nhập liêm lung
桃園勝會留群季   Đào viên thắng hội lưu quần quý
桂樹高歌引入公   Quế thụ cao ca dẫn nhập công
斑綵辰從金母席   Ban thải thần tòng kim mẫu tịch
倚羅噙續玉臺風   Ỷ la cầm tục ngọc đài phong
天顏咫只心仍戀   Thiên nhan xích chỉ tâm nhưng luyến
五色祥雲在望中   Ngũ sắc tường vân tại vọng trung
             陳廷肅                       TRẦN ĐÌNH TÚC

   *Tùng Thiện Vương  NGUYỄN PHÚC MIÊN THẨM

                     松善王 阮福綿審, (1819 – 1870)
Tự Thận Minh, Trọng Uyên, hiệu Thương Sơn, biệt hiệu Bạch Hào Tử. Ông là con trai thứ 10 của vua Minh Mạng, và là em vua Thiệu Trị đồng thời là một nhà thơ Việt Nam nổi tiếng  thời nhà Nguyễn.

Dịch thơ:


ĐỀ THƠ TRÊN VÁCH ĐIỆN VÂN QUÁN

DO TÙNG QUỐC CÔNG TRUYỀN DẠY

Cung thất  thành nam tọa một phương

Rèm trong lan tỏa ngát đưa hương
Vườn đào hội lớn niềm cao quý
Gốc quế danh lừng nếp kỹ cương
Yến tiệc áo màu oai quốc mẫu
Ngọc đài gấm lệ rạng thân vương
Long nhan gần gũi lòng lưu luyến
Năm sắc mây lành tỏa ánh dương      
                  Phụng dịch: Linh Đàn

READ MORE - THƠ CHỮ HÁN CỦA QUAN HIỆP BIỆN ĐẠI HỌC SĨ TRẦN ĐÌNH TÚC (1816-1899)

BUỒN XƯA - thơ Trương Thị Thanh Tâm



BUỒN XƯA 

Buồn xưa bỏ lại sau lưng 
Có con chim nhỏ, bâng khuâng gọi đàn 
Buồn xưa một chút xốn xang 
Người đi ta ở ngút ngàn bãi dâu 

Buồn xưa cơn gió lao xao 
Tóc em bay, mộng hái sao trên trời 
Bờ môi chợt khép nửa vời 
Nhánh sông chở lục bình trôi phương nào 

Buồn xưa nắng nhuộm trúc đào 
Thu sang cho lá bay vào hư vô 
Cỏ may mỏng mảnh mơ hồ 
Sợi tơ dể đứt, tình thơ ru sầu 

Buồn xưa theo gió đi đâu 
Mây mùa thu nhẹ, bên cầu trôi xa 
Vườn ai rực nắng hoàng hoa 
Để con bướm trắng bay ra bay vào 

Buồn xưa ở lại chiêm bao 
Trang thơ mực tím, thưở nào yêu em.

           Trương Thị Thanh Tâm 
                        Mỹ Tho

<tinhnho1053@yahoo.com.vn>



READ MORE - BUỒN XƯA - thơ Trương Thị Thanh Tâm

HOÀNG CÚC - thơ Trúc Thanh Tâm


   

HOÀNG CÚC

Tôi về trú dưới hiên mưa
Nhà bên hoàng cúc cũng vừa trổ bông
Sao em lại mặc áo hồng
Sao không áo của ngày hong tóc chiều 

Tôi về buổi đó buồn hiu
Nhà em cửa đóng, gió reo cổng ngoài
Mình tôi và lá thu rơi
Ơi, màu mắt đợi tím trời nhớ nhung 

Tôi về nghe giọt mưa lòng
Bên nầy sông, bên kia sông mịt mờ
Bây giờ cũng dưới hiên mưa
Đâu còn màu áo ngày xưa, tôi chờ 

Tôi về làm kẻ trễ đò
Nhà bên Hoàng Cúc cũng vừa sang sông
Ngoài trời mưa, mưa trong lòng
Mùa thu đẫm ướt một dòng thơ, đau!

TRÚC THANH TÂM 
( Châu Đốc )
READ MORE - HOÀNG CÚC - thơ Trúc Thanh Tâm

VẪN CÒN MỘT MÙA ANH - thơ Đan Thụy

Đan Thụy
Đan Thuỵ
Vẫn còn một mùa Anh

Ngày ấy !
em bước ra từ sự buông bỏ,
trên lối rẽ cuộc đời về nơi vô định,
không có hơi ấm bờ vai,
chỉ có chiếc bóng đổ liêu xiêu trên triền cỏ rối.

Để rồi !
Quá nhiều ngỡ ngàng,
trước con đường khúc khuỷ,
em quanh co tìm nhặt cho mình nụ cười sót lại,
neo chặt trên vách tim mình,
làm hành trang người thiếu phụ bước đi trên trần gian khi thiên đàng đóng cửa.

Anh ơi !
khi quyết định
đi về phía không anh,
là em phải gánh chịu một mình
đời bão lũ,
nuốt từng trận đau thắt ngực,
những cô đơn,
những nỗi buồn,
chảy ngược.

Em bây giờ đã đổi khác nhiều so với ngày xưa !
ngày trở lại, đi về phía quạnh hiu,
ở nơi không có gì để níu kéo,
cơn bão này xô ngã nửa đêm,
còn lại lạnh cóng, trần trụi quanh đời,
tưởng lãng quên,
Nào ngờ... không phải vậy!
suốt bốn mùa,
vẫn không thể quên
một mùa... Anh.

ĐT

 

READ MORE - VẪN CÒN MỘT MÙA ANH - thơ Đan Thụy

CÒN THIẾU NỤ CƯỜI XUÂN - thơ Vũ Trầm Tư

Vũ Trầm Tư

Còn Thiếu Nụ Cười Xuân


Con tàu mùa Xuân có ghé lại không?
Mang hạnh phúc, yên bình, niềm vui ngày Tết
Con đường gian nan đi hoài chưa hết
Biết bao người chờ đợi dáng Xuân qua


Con tàu mùa Xuân có về với miền Trung?
Bãi cát dài phủ lên màu xám ngắt
Sóng vẫn xô dạt bờ đầy cá chết
Ánh mắt buồn lạc lõng ngóng khơi xa


Thuyền lặng lẽ phơi mình trên cát bỏng
Biển và thuyền duyên nợ chẳng còn đâu
Ở ngoài kia tiếng biển vẫn thét gào
Có ai biết thuyền mơ ngày vượt sóng


Ánh mắt cha đăm đăm chiều gió lộng
Chờ đợi lần trở lại biển xa khơi
Nụ cười tươi, bao thương nhớ chưa vơi
Bóng người về trên con thuyền đầy cá


Trả lại trẻ thơ niềm vui cùng sóng cả
Dấu chân trần đùa cát ấm chiều buông
Chiếc vỏ ốc nhặt lên, nụ cười giòn giã
Tuổi thơ lớn dần cùng nắng gió đại dương


Xin trả lại mùa Xuân cùng hương biển
Ánh mắt yêu thương với cả tình người
Thương giọt lệ rơi những ngày biển chết
Ở nơi nầy còn thiếu nụ cười tươi


Vũ Trầm Tư

READ MORE - CÒN THIẾU NỤ CƯỜI XUÂN - thơ Vũ Trầm Tư