|
Vũ Trầm Tư |
Còn Thiếu Nụ Cười Xuân
Con tàu mùa Xuân có ghé lại không?
Mang hạnh phúc, yên bình, niềm vui ngày Tết
Con đường gian nan đi hoài chưa hết
Biết bao người chờ đợi dáng Xuân qua
Con tàu mùa Xuân có về với miền Trung?
Bãi cát dài phủ lên màu xám ngắt
Sóng vẫn xô dạt bờ đầy cá chết
Ánh mắt buồn lạc lõng ngóng khơi xa
Thuyền lặng lẽ phơi mình trên cát bỏng
Biển và thuyền duyên nợ chẳng còn đâu
Ở ngoài kia tiếng biển vẫn thét gào
Có ai biết thuyền mơ ngày vượt sóng
Ánh mắt cha đăm đăm chiều gió lộng
Chờ đợi lần trở lại biển xa khơi
Nụ cười tươi, bao thương nhớ chưa vơi
Bóng người về trên con thuyền đầy cá
Trả lại trẻ thơ niềm vui cùng sóng cả
Dấu chân trần đùa cát ấm chiều buông
Chiếc vỏ ốc nhặt lên, nụ cười giòn giã
Tuổi thơ lớn dần cùng nắng gió đại dương
Xin trả lại mùa Xuân cùng hương biển
Ánh mắt yêu thương với cả tình người
Thương giọt lệ rơi những ngày biển chết
Ở nơi nầy còn thiếu nụ cười tươi
Vũ Trầm Tư