Văn Nghệ Quảng Trị
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Monday, June 5, 2023
MẸ ƠI CON NHỚ - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: PhamPhanLang - Giọng ca: Đông Nguyễn:
MỖI MỘT CHỮ MẸ THÔI - Thơ Quách Như Nguyệt
![]() |
Nhà thơ Quách Như Nguyệt |
Mỗi Một Chữ MẸ Thôi
Mỗi một chữ Mẹ thôi
Cũng đủ làm cho tôi cảm xúc
Mỗi một chữ Mẹ thôi
Đủ cho thấy một tình thương vô bờ bến
Một tình thương từ mẹ rất bao la
Từ khi tôi làm Mẹ
Tôi hiểu và thương mẹ tôi hơn
Tôi cũng hiểu tại sao có những bà mẹ tủi hờn
Vì không may có đứa con bất hiếu
“Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ”
Có đúng không, cũng chưa chắc đâu à
Có những người sau khi có con,
Vẫn không thể, không tài nào hiểu được
Không thể nào biết yêu mẹ, thương cha
Người ta hay nói “nước mắt chẩy xuôi, chẩy xuống”
Để an ủi những người bị con bỏ mặc
Rất đau khổ, ủ ê nhưng không hề than thở
Những bà mẹ không bao giờ muốn trách
Con của mình sao tim lạnh, thờ ơ?
Mỗi một chữ Mẹ thôi
Chỉ mỗi một chữ Mẹ thôi
Mẹ ơi!
Cũng đủ làm con rơi nước mắt
Mẹ yêu của con ơi... con nhớ mẹ thật nhiều!
Quách Như Nguyệt
May 11, 2023
<nhunguyet9963@gmail.com>
Saturday, June 3, 2023
HOÀNG HÔN BÊN TRIỀN SÔNG LŨY - Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Hoàng hôn bên triền sông Lũy
Biêt là em không trở lại
Bên bờ sông Lũy hiền hòa
Để ánh sao trời vương vãi
Thanh Long trắng ngợp sắc hoa
*
Dòng sông mềm như dãi lụa
Lững lờ, con nước về đâu?
Ngập ngời bóng đêm vây bủa
Dòng trôi bàng bạc cơ cầu
*
Biết là em không trở lại
Sao ngồi suy nghĩ vẫn vơ
Cơn gió nghịch mùa thổi mãi
Còn nguyên ký ức hoen mờ
*
Quê xưa mùa đi lặng lẽ
Hồn nhiên nồng ấm tay cầm
Khách lạ trao lời dịu nhẹ
Chợt mềm nỗi nhớ xa xăm
*
Triền sông mướt màu hoa cỏ
Hai con chiền chiện đôi co
Khoảng không tứ bề lộng gió
Người ơi! Trôi mất hẹn hò
Chiều trong quán cà phê
Ngẩn ngơ nhìn chiếc nhẩn em đeo
Hồi nào còn trên tay, ngón giữa
Giờ đây trên ngón tay đoan hứa
Cong cong buông, gõ nhịp ngoằn ngoèo
*
Đôi mắt buồn, bắt dấu lần theo
Chiếc nhẫn sáng long lanh hắt nắng
Lấp lánh trên tay em vừa vặn
Không biết người trao tặng ở đâu?
*
Giọt cà phê, chầm chậm loang màu
Ly trà nóng trong tay bổi hổi
Đoạn Sérénade, cao trào thốc xối
Tiếng đàn Violon van vỉ bất an
*
Ngồi một mình, trầm tư dịu dàng
Ly trà nguội, không buồn châm lại
Bất chợt gió xuân thì trễ nải
Bung xòa mái tóc xõa dềnh dang
*
Không lẽ mình lo chuyện sang đàng
Vẩn vơ ngắm dáng em ngồi đợi
Rất có thể là ai không tới
Loay hoay chiều, trong nỗi đa mang…
Bên đèo Đại Ninh
Ngang lưng đèo, trống hoắc huơ
Chói chang nắng chảy bên bờ lau thưa
Còn không xóm cũ người xưa
Ngẩn ngơ quanh quẩn đoán bừa đâu đây
Bóng chiều sắp cạn chân ngày
Mà anh là khách vãng lai qua đèo …
Năm tháng chìm trôi theo dĩ vãng mờ xa
Lời yêu cũ, xếp gọn gàng trong ngăn ký ức
Lớp lớp chồng lên, từng dấu kỷ hà
Bụi thời gian như đóng váng cũ nhàu
Bất chợt chiều nay, trên đường xa xứ
Đăm đắm, tình cờ ta lại gặp nhau…
Giữa chật vật lo toan, bao chuyện đời thường
Thấy lằn ranh giữa hoang phí – tiết kiệm – thói quen bủn xỉn
Cứ nhạt nhoà dở dở ương ương
Lẫn lộn, biện minh rồi ra sức tán dương
Đậm nhạt sắc màu, nhỏ to nỗi niềm thầm kín
Ráng phân định rõ ràng, sống theo đúng thiên lương
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
<thanhhungmtbb@yahoo.com.vn>
Thursday, June 1, 2023
CÂU THƠ CHỜ TA MỞ MẮT - Thơ Khaly Chàm
khaly chàm
câu thơ chờ ta mở mắt
ta hỏi ta: ngu hay ngơ
thưa rằng, nhân ảnh giả vờ đấy thôi
rượu cay đắng đẫm mềm môi
xác phàm hiển lộ lằn roi ái tình
lặng nghe cỏ khóc thương mình
niềm đau nhói sáng rực thinh âm buồn
đời ta mãnh liệt diễn tuồng
hôn môi ngấu nghiến lột truồng ngô nghê
điêu ngoa nghệ thuật chửi thề
nhân gian cười ngất thằng hề mộng du
dằn ly chỏi nhịp lời ru
thưa em: ta vượt thoát tù chung thân
kính thưa: đất dưới bàn chân
xin đừng thịnh nộ triều dâng điếng hồn
dựng ta đứng dậy sinh tồn
tạ ơn đất với ngữ ngôn thật thà
kính thưa: cao xanh đã già
sao ta nhắm mắt quỷ ma hiện hình
hay ta lạc cõi vô minh
phán rằng, ngươi bám thất tình rong chơi
câu thơ thở mỏng cầm hơi
chờ ta mở mắt hát lời phục sinh
tptayninh hè 2023
<khalycham1954@gmail.com>
Tuesday, May 30, 2023
Truyện cổ: CHIẾC NHẪN CỦA VUA SA-LÔ-MÔN - Người kể: Nguyễn Khắc Phước
Chiếc Nhẫn Của Vua Sa-lô-môn
Một ngày nọ, vua Sa-lô-môn
(1), người thông thái nhất thế giới, muốn thử thách sự chính trực và khôn ngoan
của người đầy tớ trung thành của mình. Nhà vua triệu tập đầy tớ của mình và yêu
cầu anh ta thực hiện một nhiệm vụ, biết rằng nó không thể hoàn thành. Vua
Sa-lô-môn nói: "Còn 6 tháng nữa là đến Lễ Lều Tạm (2), trẫm muốn đeo một
chiếc nhẫn thần trong ngày lễ. Người nào buồn nhìn chiếc nhẫn sẽ trở nên vui vẻ
và người nào vui vẻ nhìn chiếc nhẫn sẽ trở nên buồn bã."
Người hầu trung thành ngay lập
tức lên đường tìm kiếm chiếc nhẫn bí ẩn. Một tháng trôi qua, hai tháng trôi
qua, người hầu đã đến thăm mọi tiệm kim hoàn và người bán rong trong vương quốc,
vẫn không tìm thấy chiếc nhẫn. Hai tháng nữa trôi qua, và người hầu đã đến biên
giới của vương quốc, nhưng anh ta vẫn chưa tìm thấy ai đã nghe nói về chiếc nhẫn
ma thuật như vậy. Người đầy tớ trung thành ngày càng trở nên thất vọng. Với tất
cả sức lực của mình, anh ta muốn hoàn thành tâm nguyện của chủ nhân, nhưng dù cố
gắng thế nào, anh ta cũng không thể tìm thấy chiếc nhẫn bí ẩn. Anh chán nản và
gần như bỏ cuộc, cho đến một ngày trước Lễ Lều Tạm, anh đến xưởng nhỏ của một
người thợ kim hoàn nghèo trong một ngôi làng nhỏ. Người đầy tớ không còn gì để
mất bèn hỏi ông thợ bạc già: “Thưa ông, ông đã bao giờ nghe nói về một chiếc nhẫn
thần kỳ khiến người buồn trở nên vui và người vui trở nên buồn chưa?” Người thợ
bạc già suy nghĩ một giây, lấy từ ngăn kéo ra một chiếc nhẫn nhỏ bằng đồng, mài
nhẵn rồi đưa cho người hầu. Người hầu, đã mất hết hy vọng trong vài tháng qua,
liếc nhìn dòng chữ trên chiếc nhẫn và mắt anh ta sáng lên. Anh ta cảm ơn người
thợ bạc, trả cho anh ta một túi tiền vàng và vội vã đến cung điện của nhà vua.
Khi người hầu cuối cùng về đến
Cung điện, Nhà vua Sa-lô-môn rất vui mừng. Ông ta không tin rằng
người hầu của ông sẽ quay lại với một chiếc nhẫn. Người hầu trao chiếc nhẫn
cho chủ nhân của mình, vị vua thông thái nhìn nó và nụ cười ngay lập tức
biến mất trên khuôn mặt ông. Tất cả các triều thần đều tò mò muốn xem những gì
được viết trên chiếc nhẫn ma thuật, và cuối cùng, khi họ nhìn vào nó, họ thấy một
câu đơn giản sau: "Dù gì đi nữa, điều này rồi cũng sẽ qua" Câu nói
đơn giản này chứa đựng một sự thật mà chúng ta ai phải công nhận là đúng - ngay
cả khi cảm thấy như mọi thứ đang diễn ra tuyệt vời và đang đứng đầu thế giới,
chúng ta phải nhớ rằng tất cả những điều này có thể biến mất vào một ngày nào
đó. Mặt khác, và đây là mặt hạnh phúc của quy luật, mọi đau khổ, mọi thất vọng,
mọi thời điểm khó khăn mà đôi khi chúng ta phải trải qua, những điều này rồi cũng
sẽ qua đi và chìm vào quên lãng.
Nguồn: https://www.ba-bamail.com/spirituality/king-solomons-ring-a-short-story-about-life/
&&&
(1)-King Solomon: Theo truyền thống Kinh thánh (và một số người
nói là thần thoại), Vua Solomon là vị vua thứ ba và là vị vua cuối cùng của
Vương quốc Israel cổ đại.
(2)-The Feast of Tabernacles:
Lễ Lều Tạm hay Sukkot là một lễ hội mùa thu kéo dài một tuần để kỷ niệm cuộc
hành trình 40 năm của dân Y-sơ-ra-ên (Israelites) trong vùng hoang dã. Cùng với
Lễ Vượt Qua (Passover) và Lễ Các Tuần (the Festival of Weeks), Sukkot là một
trong ba lễ hành hương lớn được ghi lại trong Kinh thánh khi tất cả nam giới Do
Thái được yêu cầu phải xuất hiện trước mặt Chúa trong Đền thờ ở Jerusalem.
QUẢNG TRỊ - Thơ Chu Vương Miện
QUẢNG TRỊ
Thơ Chu Vương Miện
lâu quá không làm thơ đất nước
từ khi sông núi cuộc đổi đời
bữa bữa thường ăn thêm rau chuối
quanh năm suốt tháng luộc khoai mài
người thân bạn thiết dông qua Mỹ
xứ này trơ trọi 1 mình tôi
mình tôi lóp ngóp về Quảng Trị
cổ thành gạch nát đá cùng vôi
đứng ngó giòng sông còn chẩy miết
đổ về Cửa Việt Thạch Hãn ơi?
Phan Phụng Thạch lâu rồi xanh cỏ
Ngô Xá Đạo Đầu cánh đồng ma
T.Thanh ơi em còn có sống?
đầu ngờ gần quá hoá ra xa
30 năm trước hè đỏ lửa
30 năm sau sót lại mấy thân dừa
1 bữa lang thang về 3 bến
có 1 mình ta chả tiễn đưa
bạn cũ thầy xưa giờ chết tiệt
ngôi trường nửa đổ nửa tan hoang
Quy Thiên Linh Yên mưa lất phất
còn gì ? đâu nửa buổi qua làng
dọc Hành Hoa thôn rồi trở lại
toàn hoa soan tím ngập Tri Bưu
Trường Sơn mây toả xa hút mắt
cát trắng phô ra nẻo Nhan Biều
40 năm quê miềng dư rách nát
côi nớ rú hoang ngợp thanh hao
lâu quá ta chỉ về 1 chắc
sim tím tràn lan mọc quanh rào
La Vang Trung Thượng lau lên trắng
đứng ở Phước Môn tưỏng chiêm bao
hú lên dăm tiếng tìm thân ái
xa xăm như tiếng gió thủa nào ?
tình xưa nghĩa cũ giờ tan ráo
ta về nhìn lại cả tiêu hao
trận gió quay cuồng bên Ái Tử
thì ra thổi tuốt phiá Thượng Lào
40 năm hát bà mẹ Gio Linh
bây giờ Cam Lộ núi vòng quanh
dừng lại Đông Hà nhìn Savannakhét
đất xám tro cỏ mọc tưng bừng
CVM
CHÙM THƠ TỰ THÁN - Phạm Ngọc Thái
![]() |
Nhà thơ Phạm Ngọc Thái |
KIẾP SAU
Đi tìm thăm cụ Nguyễn Du
Mới nay mà ngỡ thiên thu hỡi người !
Tôi - Cụ mọi thứ xa vời
Người chuyên lục bát, tôi thời tân thơ
Cố nhân đứng đỉnh đầu xưa
Hậu duệ hiện đại chắc chưa ai cùng
Nước non non nước trùng phùng
Thơ riêng một cõi vẫy vùng ngàn năm
Tìm ông HÀN giữa xa xăm
Chỉ xin hóa một ánh trăng cùng Người
Máu xưa loang đỏ góc trời
Câu thơ để lại sáng ngời còn đau
Hồ Xuân Hương giờ nơi đâu
Mộ Bà đã mất, ngàn sau thơ còn (1)
Tiếng thu ai đó ru hồn (2)
Chào cụ Nguyễn Khuyến: Cụ còn đi câu?
...
Kiếp sau qua cuộc bể dâu
Sông thơ bắc một nhịp cầu tôi đi
Thiên thu mai sẽ nói gì
Thi sĩ họ Phạm là chi hả trời !...
26.5.2023
(1) Nghe nói: Mộ Hồ Xuân Hương trước đây được chôn bên Hồ Tây, bị mất không tìm thấy.
(2) "Thu điếu" (Đêm thu câu cá) là bài thơ nổi tiếng của Nguyễn Khuyến
TỰ HỌA
Sống thì điên đảo thế gian
Để khi nằm xuống lũ tràn, rồng bay
Cánh rồng, cánh phượng rẽ mây
Hồn nơi trái đất, thân say đỉnh trời
Tám mươi năm ở cõi người
Đọa đầy nếm đủ, để cười kiếp sau
Làm ngôi miếu phủ tường rêu
Vô vi trời đất, cao siêu mấy tầng
Thôi... Đời cát bụi trùng phùng
Ngàn thu một bức tượng đồng nước non.
PNT
24.5.2023