MÍT – HƯƠNG VỊ HUYỀN THOẠI
Trong lần hội thảo tháng
8/2008 vừa rồi ở Nha Trang, nhân nói về
vai trò của doanh nghiệp đối với trái cây Việt Nam, Ts Nguyễn Lân Dũng có một
ví dụ rất hóm về trái mít và đu đủ. Ông bảo sở dĩ trái đu đủ trồng ở Việt Nam
sản lượng rất cao nhưng không xuất khẩu được vì thiếu một doanh nhân như
Vinamit. Và ông tin rằng nếu có một Vinadu thì trái đu đủ ắt phải xuất khẩu
thành công. Tôi nghĩ rằng còn một yếu tố khác là trái mít xuất khẩu thành công
bởi nó mang hồn Việt.
Mít là cây ăn quả gần gũi với dân Viêt tự xưa, bài
thơ vịnh trái mít nổi tiếng của nữ sĩ Hồ Xuân Hương đã nói lên điều đó:
Thân em như trái mít trên cây
Da nó xù xì múi nó dày
Quân tử có yêu thì đóng cọc
Xin đừng măn mó nhựa ra tay.
Nữ sĩ vịnh trái mít non hay mít chín
cũng chẳng ai biết. Chắc là mít chín, nhưng sao không nghe nói đến hương mít,
hay là nhựa ra tay là loại nhựa có mùi thơm hơn…mít. Thi ca thì bao giờ chẳng
mang tính ẩn dụ. Trong trường hợp này ta có quyền nói đó là … mít non mà không
sợ bà chúa thơ Nôm trách cứ. Mít non hay mít già nhựa đều trắng như nhau, còn
mùi thơm thì chưa biết… ai hơn ai.
Có chuyện tiếu lâm “thơm như mùi
mít” như sau: Có anh chàng mới lớn hỏi mùi con gái thơm như mùi gì, chỗ nào
trên thân thể là thơm nhất. Có người bảo rằng “chỗ ấy” của gái đồng trinh thơm
như… mùi mít, không tin cứ quẹt một cái ngửi là biết liền. Anh chàng tò mò, lựa
lúc cô hàng xóm vô ý quẹt ngay “chỗ ấy” rồi vùng chạy. Người nhà cô ấy đuổi
theo, anh chàng bơi qua sông bằng một tay, tay còn lại đưa lên trời để giữ
nguyên mùi mít. Quả thật qua tới bên kia
sông anh ta ngửi, mùi thơm quyến rũ như mùi mít thật. Không dám về làng, anh
trốn đi và mang hương mít theo cùng suốt chặng đời tha phương. Cô nàng mất
hương trinh nguyên đi tìm. Không tìm ra người chiếm đoạt hương trinh, cô nàng
gục chết trên đường về phía Nam. Thân xác cô ủ chút hương còn lại rồi mọc lên
cây mít Tố Nữ.
Năm tháng phôi pha hương mít trên
tay, dù từ ngày đó anh chàng chưa bao giờ dám… rửa tay, sợ mất đi mùi quý.
Tương tư mùi mít, anh chàng đi tìm người trinh nữ. Vượt bao sông suối, đường sá
hiểm trở, đến hồi kiệt sức, bỗng không gian thoảng thơm mùi mít. Lần theo mùi
hương, anh tìm đến bên cây Tố Nữ. Mệt
quá chàng ôm thân Tố nữ thiếp đi. Lơ mơ ngủ chàng thấy một người đẹp hiện ra bảo: Hương người con
gái chỉ tỏa một lần trong đời, chàng đã lấy của em rồi. Thời gian làm hương
phai đi vì chúng ta không gần nhau. Gặp chàng, em đã hồi phục lại mùi hương
rồi, chàng cứ ở đây mà… ngửi, đi đâu
cũng toàn mùi xú uế thôi. Chàng nằm ôm thân Tố nữ, ngửi đến tận cùng hương
trinh nữ rồi lơ mơ… qua đời. Trái tim chàng không thối rữa mà biến thành …hạt
mít, nẩy mầm mọc lên một cây Tố Nam, trái lớn hơn nhưng không thơm bằng hương
Tố Nữ. Trái Tố Nữ và Tố Nam to nhất cũng chỉ bằng trái mít non, thơm hơn mít
chín.
Trái mít có da xù xì ấy cũng đã đi
vào ca dao bằng hình ảnh nên thơ và vô cùng dí dỏm:
Ai đưa anh tới Dạ Hồ
Anh mua trái mít em bồ (bù thêm)
trái thơm
Trái thơm là trái thơm non
Đem về làm mắm ăn chon (giòn) như
dừa.
Chàng bao tuổi cũng thích trái non,
ở đây là mít non, dù rằng cô bé vờ ví
von đó là trái thơm đi nữa. Trái mít non, trái thơm non đã qua tuổi dậy thì rồi
chàng ơi.
Đó là thơ ca và huyền thoại về mít,
còn hiện đại thì sao?
Có một công ty không ngần ngại dùng
ngay tên mít, Vinamit. Nhưng đó là mít chín. Còn mít non được chế biến thì
không thể không nhắc tới món ăn khoái
khẩu của tổng thống Bush khi đến Việt Nam với mít trộn xúc bánh tráng.
Mít non thường là trái mít ráo, nói
non nhưng cũng phải ở tuổi … dậy thì, mới ngon, tùy theo món. Các bạn có thể
vào google, đánh “món ăn từ mít” sẽ thấy mít non được chế biến phong phú thế
nào. Tôi xin kể một vài món nhà nghèo từ ngày ở quê được chế biến từ mít:
Canh mít non nấu cá tràu (cá lóc)
lá lốt:
Nguyên liệu:
- Một thanh mít non 500g, 200g
cá lóc, 50 g lá lốt.
- Xắt mít lát mỏng vào chậu nước.
- Cá lóc luộc chín, vớt ra, um với gia
vị cho thấm.
- Thêm nước vào nước luộc cá, cho nước
sôi lên. Cho mít sôi khỏang 3 phút rồi cho cá vào.
- Bỏ lá lốt đã xắt nhuyễn vào trước khi
tắt bếp.
Trái mít già cũng gọi là mít non,
mới lạ, được chế biến những món như luộc chấm nước ruốc ngạ gừng, hoặc với mắm
nêm.
Cách làm:
- Lựa trái mít vừa cứng hột, luộc hoặc hấp lên
cho chín. Cắt lát dày hình rẻ quạt.
- Ruốc Huế hoặc Đà Nẵng, thêm nước nóng vào
vừa sền sệt. Thêm gừng giã nhuyễn và gia vị tùy ý.
- Mắm nêm thì chỉ pha vào chanh, tỏi, ớt và
gia vị tùy ý.
Dưa mít, gọi là Nhút, là món không thể thiếu của người dân quê khu 4 cũ.
Sau khi ăn mít chín, xơ mít được muối ăn dần, chắm nước mắm gừng dùng với cơm. Gia đình Phan Đình Phùng, bà Phan
Bội Châu nổi tiếng làm Nhút.
Dái mít cũng là món ăn thú vị của
trẻ con nông thôn xưa. Thời xưa trẻ em làm gì có bánh kẹo, dái mít chấm muối
ớt, cắn vô nhăn mặt hít hà, vừa chát vừa cay là khoái nhất!
Hạt mít trong những năm đói kém
được dùng như lương thực. Thời đó có những vùng trồng mít nhiều lại thiếu lương
thực, hạt mít được phơi khô rồi bán mua như khoai sắn.
Ngoài ra lá mít còn dùng làm muỗng
để xúc lớ ( Một món bắp rang giã nhuyễn trộn đường và gừng). Cuốn lá mít lại,
xúc lớ đổ vào tận cổ họng, nhiều khi bị sặc chảy nước mắt. Đọt mít làm gỏi cá
rất ngon.
Chúc quý bạn dùng những món dân dã
trên đây một cách ý vị. Vừa ăn vừa tủm
tỉm cười nghĩ về MÍT, một loại cây trái rất gần với dân Việt chúng ta.
NĐM
Đã đăng trên Báo Kiến
Thức Ngày Nay.