Tác giả Đan Thụy |
XIN
THU ĐỪNG KHÁNH KIỆT GIẤC MƠ
Đan Thụy
Em gọi tên anh chiều ngược gió
Cánh đồng thơ nghiêng ngả, vơi đầy
Lá me bay đậu bờ tóc rối
Em một mình ... lạc giữa thinh không
Trời sắp bước sang Thu rồi đấy!
Hoa cúc vàng mòn mỏi đợi ai ?
Nắng sớm lung linh trên mắt lá
Tiếng ve kêu như gọi anh về
Anh cút bắt hoài, em thao thức...
Trăm nỗi buồn nhoà ướt ước mơ
Ngồi đắn đo đong đầy đau nhức
Biết lấy gì hàn vết nứt đau
Mười ngón tay ngoan giờ giá lạnh
Trong chiều mưa đan trắng nỗi buồn
Em tìm nhặt nụ cười an ủi
Xin Thu đừng khánh kiệt giấc mơ
Em gọi tên anh chiều ngược gió
Cánh đồng thơ nghiêng ngả, vơi đầy
Lá me bay đậu bờ tóc rối
Em một mình ... lạc giữa thinh không
Trời sắp bước sang Thu rồi đấy!
Hoa cúc vàng mòn mỏi đợi ai ?
Nắng sớm lung linh trên mắt lá
Tiếng ve kêu như gọi anh về
Anh cút bắt hoài, em thao thức...
Trăm nỗi buồn nhoà ướt ước mơ
Ngồi đắn đo đong đầy đau nhức
Biết lấy gì hàn vết nứt đau
Mười ngón tay ngoan giờ giá lạnh
Trong chiều mưa đan trắng nỗi buồn
Em tìm nhặt nụ cười an ủi
Xin Thu đừng khánh kiệt giấc mơ
ĐT