Nhà thơ Trần Mai Ngân
Đá và Trăng muôn đời hiện hữu lặng im. Và cũng có những cuộc tình lặng im, lặng im trong hạnh phúc, trong khổ đau tuyệt vọng... Thế nhưng con người vẫn chìm sâu đắm đuối cả trăm năm cho một tình yêu.
Mà đúng vậy, đã là tình yêu thì dù sung sướng hay đau khổ đều thiêng liêng cả... Bởi thế tôi chỉ biết làm thơ tình...
Mà đúng vậy, đã là tình yêu thì dù sung sướng hay đau khổ đều thiêng liêng cả... Bởi thế tôi chỉ biết làm thơ tình...
TRĂNG VÀ ĐÁ
Trăng im, Trăng đứng mỏi mòn
Đôi ta im lặng có còn bên nhau
Đá im đến cả kiếp sau
Chúng ta có thoát tình mau, tình gần...
Đá, Trăng im lặng ân cần
Còn ta im lặng nên dần dần xa
Trăm năm một kiếp bướm hoa
Đôi ta im lặng có còn bên nhau
Đá im đến cả kiếp sau
Chúng ta có thoát tình mau, tình gần...
Đá, Trăng im lặng ân cần
Còn ta im lặng nên dần dần xa
Trăm năm một kiếp bướm hoa
Rút tơ ta viết khúc ca cho tình
Đá buồn rêu phủ lặng thinh
Giống ta Trăng khuyết một mình với ta
Loanh quanh mãi chốn ta bà
Lặng im như đá... phai nhoà như Trăng!
Giống ta Trăng khuyết một mình với ta
Loanh quanh mãi chốn ta bà
Lặng im như đá... phai nhoà như Trăng!
Trần Mai Ngân
30-10-2017