Nhà thơ Chu Vương Miện
QUỚI NHƠN BÙI GIÁNG
Ngàn thu rớt hột mưa nguồn
Cũng toàn là lá hoa cồn ngao
du
Thi ca thi hót mùa thu
Sóng bình nguyên cũng lu bù
đó sao?
Trên ngàn chim hót xôn xao
Rừng hoa toàn những hoa đào,
đào rơi
Loanh quanh trọn một kiếp
người
Lòng vòng dở khóc dở cười phố
khuya
Chu Vương Miện
TRÍCH TIÊN BÙI GIÁNG
Giữa cuộc đời bài ba lá
Giữa lòng người đảo điên
Tỉnh mãi cũng chả được
Thà man man dở cuồng
Giầy dép soong chảo khoắc trên vai
Lỉnh cà lỉnh kỉnh
Đầu trần tóc xõa ngang lưng
Vừa đi vừa chửi rủa
Miệng luôn lầm bầm
Nhà giáo nhà thơ
Dịch giả triêt gia ở chúa
Chân đất vừa cười vừa khóc
Sông có đọạn người có lúc
Chừ là lúc
Dở dại dở khùng
Nhìn lại tưởng lầm
Là Khuất Nguyên
Người đục mà mình trong
Thôi chả còn gì trường cửu
Toàn là chó chết trôi sông
Thả thân xác trên dòng Mịch La
Thế là xong
Tàn cuộc
Một đời tài hoa
Bạc mệnh lênh đênh
Chu Vương Miện
BÙI GIÁNG XƠI PHỞ
Thi sĩ ngồi xuống ghế
Tô phở cùng ly cà phê sữa
Được bưng ra đặt ngay trước mặt
Thi sĩ lấy muổng
Khuấy ly cà phê
Lấy tương đen tương đỏ
Và vắt chanh vào tô phở
Xong
Thi sĩ đổ ly cà phê vào tô phở
Và móc trong túi ra một điếu thuốc
Đà lạt
Bóc giấy vứt đi
Rồi bỏ tiếp vào tô phở
Lấy đũa và muổng
Trộn lên rồi bắt đầu ăn
Chu Vương Miện