Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, March 30, 2018

MÙA XUÂN TRONG MẮT - Thơ - Hoàng Quý

Tác giả Hoàng Quý
           Thơ Hoàng Quý
             (Du Tử Lê và Lê Thiên Minh Khoa tuyển chọn.)
   
            MÙA XUÂN TRONG MẮT
                                         Gửi Nguyễn Chính

                      “Hữu thời trực thướng cô phong đính
               Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư”(*)
                           (Không Lộ)
                                      
      Hôm ấy voi thiêng rầm rập tiến
Người vào chào muộn tết Thăng Long
Hỏa hổ chớp
Đào hồng bốc lửa
Giang sơn của ta đâu phải bếp người Thanh
Hôm ấy xung thiên tràn khí nộ
Hôm ấy Thăng Long rực tiếng reo hò
Hôm ấy đá ghi
“Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho nó chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”
Hôm ấy
Người bước xuống từ bành voi áo bào nồng hỏa hổ
Hôm ấy thiên nhan òa khóc trước anh hùng
Cả Thăng Long hái đào hồng rước đuốc
Thắp lên hồn núi sông...

Nàng sững đứng ngay kia
Vọng phu của ta, Tô thị của ta
Vì sao hóa đá?
Ta có lỗi gì chăng
Ta chết đã lâu rồi!
Ta là đất dâng một ngày yên ả
Là hoa thầm nở tinh sương
Là nước mắt đầm đìa sông suối
Là cỏ cây thơm thảo ba miền
Nàng vẫn ngóng người ư hỡi Vọng phu, Tô thị
Sao dắt con theo như phỗng bên nàng
Thất vọng chăng?
Hay hoang mang?
Hay chán nản?
Vì các con, không tiếc thân che chắn
Nàng mớm búng cơm và gạn sữa từng ngày  
Chả lẽ chúng cũng ngây như đá
Để người chết muốn đạp mồ đứng dậy
Thét  
Vì sao?

Em hỏi anh thế nào là Hạnh phúc
Mây vô chừng hờ hững trên cao
Nước mắt lung linh mà sao mặn chát
Nước mắt và mây nhẹ, nặng thế nào?
Em hỏi anh cội nguồn bất hạnh
Con họa mi mắt thẳm trong lồng
Ai đánh tráo Tự do
Ai vây bủa những nan lồng lòe loẹt
Ai tróc lưỡi bên họa mi dạy hót
Họa mi có buồn khi hót lên không?
Em hỏi anh con mình khôn lớn
Hoa cầm tay
Hay cung nỏ lại cầm
Câu hỏi khó
Anh cúi đầu hỏi đá
Máu muôn người trôi vô tích chăng?

Đêm dài quá
Gió từng cơn giận dữ
Gọi cơn mơ thắt ngực ngược rừng
Bao giấc chết ngày hai mươi tuổi
Muốn đội mồ trừng mắt trân trân!...

      Vì sao?
Vì sao?
Không ai muốn trả lời tôi cả
Một đám thi nhân
Một lũ người thừa
Một mớ rối dây
Một bày nhặng xị
Hát lăng nhăng
Von véo lăng nhăng  
Vì sao?
Không ai nỡ trả lời tôi cả
Ta khoe tốt khoe tươi mà đĩ nhiều đến thế
Đĩ ma cô dẫn gái ăn tiền
Đĩ bán trôn hớn hở khoe trôn
Đĩ Quốc doanh đớp như cá mập
Đĩ Tư doanh đục nước béo cò
Đĩ đổi chác bất cần văn tự
Đĩ khốn khổ ăn sương
Đĩ gian thương ăn mánh
Đĩ giăng hàng cao thấp nhấp nhô
Đĩ chạy cờ
Đĩ đực
Đĩ đất  
Đĩ thị tứ
Đĩ nhà quê
Đĩ hót
Tót lên cao có đĩ hàm hồ
Vì sao?
Không ai sẽ trả lời tôi cả
Một bầy sâu
Một bầy sâu nhung nhúc
Em hỏi anh thế nào là Hạnh phúc
Hạnh phúc còn gì mà ra thế kia!...

Đêm lạnh quá
Nghe gió về lay cửa
Sớm mai mồng một lên chùa
Sớm mai mẹ đi xin lộc Phật
Phật lại cười vi vô

Đêm lạnh quá
Ngày mai xuân nữa đến
Lại chúc râm ran
Lại hơ hớn đào hồng
Chị hai ra đình
Anh hai vin cành
Chị hai mắt liếc
Cành sòi trổ bông
Cành sòi áo mắc
Cành sòi ngang dọc con nhện giăng tơ
Chị hai nâng gót
Yếm buông hững hờ
Chị hai hát mái đình đỏ ngói
Chị hai qua cầu sen ngoái chị hai
Mạn khai thuyền tôi
Chị bồng chị bế
Dùng dằng đi, ở
Tơ chỉ còn vương
Xác còn nấn ná
Tìm đâu vô thường...
                                     Những ngày cuối Chạp, 2012
Nguyên tác:
(*) “Trạch đắc long xà địa khả cư
Dã tình chung nhật lạc vô dư
Hữu thời trực thướng cô phong đính
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư”
Lan Nguyên dịch:
“Chọn được đất lành ở thảnh thơi
Lòng quê vui sướng trọn ngày thôi
Có khi lên thẳng đầu non thẳm
Cười lớn âm vang lạnh cả trời”

                           HOÀNG QUÝ


READ MORE - MÙA XUÂN TRONG MẮT - Thơ - Hoàng Quý

CHỜ / CHIỀU TRÊN SÔNG Ô LÂU / CUỐI GIẤC MIÊN HÀNH - Chùm thơ - Nguyễn Hữu Minh Quân


Tác giả Nguyễn Hữu Minh Quân

                       CHỜ

Dòng sông bây giờ lặng lờ theo trí nhớ
Con đường bây giờ hiu hắt mù sương
Lòng vắng, ngày xuân chờ mặc khách
Bay qua tháng giêng bầy cò trắng ướt
Nương theo tháng giêng câu hát đợi
Ai đó đang về…thơm dáng tiểu thư

Đã chẳng còn ai bên trời cũ
Để ta chia bớt nửa li đầy
Can cớ chi trời rắc thêm mưa bụi
Cúi đầu nghe mưa đau ai hay
Tháng giêng non tơ cành lộc biếc
Đối ẩm chiều thơ vỗ cánh bay

               Sinh nhật 2016 (18.tháng Giêng- Bính Thân) 


                     CHIỀU TRÊN SÔNG Ô LÂU
              (Với các anh Võ Văn Hoa, Hoàng Tấn Lập)

Chiều tràn qua dòng sông
Hắt một ngày đầy nắng
Em chừ xa lắc
Mùa xuân còn trên tay
Biết nói gì em bên triền giấc
Ô Lâu mười năm mây trắng bay 

Ta chan chứa em
Chỉ lòng sông mới hiểu
Đưa tay khua phù vân trở mộng
Lá rụng phía khuất ngày em đi
Ta bập bênh giữa tang điền hồ hải
Đợi em về tím thắt một Ô Lâu

21.3.2016 (lần thứ 2 ghé lại thăm Ô Lâu) 


                       CUỐI GIẤC MIÊN HÀNH

Giẫm lên tháng ngày nghìn trùng hoa mộng
Thấy hư vô ngùn ngụt dưới chân mình
Những lúc xa làng xa mẹ
Nhìn nơi nào cũng là đường về
Chốn nào cũng là cố hương
Bâng khuâng thương chiều ngõ liễu
Ngó sen tơ đào lơ thơ rụng rốn
Mùa gãy đổ, nghìn năm về đứng ngó
Một đêm nào gió bờ nọ lén sang
Ta bấu víu ngày ngơ ngác mộng
Tuổi xuân và em dắt díu gọi nhau về
Khi con bướm khép lại đôi cánh mỏng
Nở giữa miên trường tiếng nhạc rung
Dừng lại một phút giây vô niệm
Để nghe tiếng muôn trùng
Để nghe loài sâu đêm trở mình trong giấc ngủ
Sang chấn giấc mơ tôi
Sấm gõ liên hồi…

Xa khỏi mộng ban đầu mới thấy
Mỗi kiếm tìm cũng là một đánh rơi
Soi bóng nước để chào nhau một bận
Ngàn xanh ơi, run bóng nguyệt tà.
14.4.2016

                         Nguyễn Hữu Minh Quân

READ MORE - CHỜ / CHIỀU TRÊN SÔNG Ô LÂU / CUỐI GIẤC MIÊN HÀNH - Chùm thơ - Nguyễn Hữu Minh Quân

ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA / VA CHẠM TRONG NHẬN THỨC / MỘT CUỘC TRỞ VỀ ... - Chùm thơ - Đình Thu

Tác giả Đình Thu
Chùm thơ Đình Thu

ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA ...
Quay lưng là nhớ
Tự dưng không hiểu vì sao ?
Điều sẽ xảy ra ...
Cũng không thể nào lý giải được
Muốn bước thật nhanh về phía trước
Vướng sợi xích nặng nề
Đang quấn chặt vào chân

Skhao khát không đủ lớn để giải thoát
Thái độ sợ hãi kìm hãm niềm đam mê
Tự rơi vào bẩy phô trương, phù phiếm
Chấp nhận, hài lòng rồi nhắm mắt ngợi ca
Hô vang vạn tuế !

Ngay cả niềm tin cũng bị đánh lừa
Bằng khuôn mẫu sắp đặt sẵn
Sự thỏa mãn hủy hoại những ước mơ
Không có nơi bắt đầu và kết thúc
Đánh mất bản năng tự lúc nào không rõ
Hỏi ?
Sống hay tồn tại !

Giấc mơ vật vã mồ hôi
Sợ khúc đường cong phía trước
Tự vẽ bùa ra đeo
Rồi cầu nguyện
Sự bình an cho chính mình ...


VA CHẠM TRONG NHẬN THỨC

Sợ nắng không về lại
Con đường phủ rong rêu
Nụ hôn đầy ngờ vực
Rơi về phía tương lai

Cuộc rượt đuổi dừng lại
Ảo vọng hết quay cuồng
Lật bàn tay sấp ngửa
Đánh cược tình yêu thương

Không hình hài phô trương
Không khuôn mẫu sắp đặt
Những cạm bẩy giăng kín
Đang xếp chồng lên nhau

Cố quên ngày tháng cũ
Gác lại chuyện buồn vui
Ta sẽ khóc thành tiếng
Nơi nẽo xa ngậm ngùi 

Phong trần sau mấy bận
Lặng im chẳng trách phiền
Về thăm con phố nhỏ
Giọt nắng chiều rơi nghiêng

Va chạm trong nhận thức
Khởi nguồn cuộc tranh đua
Sự giải bày vô nghĩa
Giới hạn cũng dư thừa


MỘT CUỘC TRỞ VỀ

Nắng tháng mười rơi trên màu áo lụa
Chiều ngang qua phố thị
Có một kẻ lầm lì
Không nói
Mắt dõi theo ...

Khép lại mùa yêu
Ngược dòng hối hả
Bắt gặp cảm giác nguyên sơ
Sợi dây đời thả lỏng
Gió lê qua hông chợ
Mùi vô thức nằm yên
Ngái ngủ giữa lưng chiều ...

Rồi cũng quay trở lại
Còn ai đó
Chưa kịp nhận ra
Tháng ngày rong ruổi
Níu bước chân quen
Bỏ phía ngoài song cửa
Đung đưa bông chùm ngây .

Đến một lúc nào đó
Trả nắng lại cho chiều
Mây sẽ thôi vẫn vũ
Mùa hoang hoải chơi vơi
Nghe đêm cháy khét góc đời
Đổ xô đi kiếm phận người đa đoan

Đình Thu

READ MORE - ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA / VA CHẠM TRONG NHẬN THỨC / MỘT CUỘC TRỞ VỀ ... - Chùm thơ - Đình Thu