Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, May 16, 2019

NHƯ QUÊN MÙA HÈ! | Chùm thơ Tăng Tấn Tài




Chùm thơ Tăng Tấn Tài

NHƯ QUÊN MÙA HÈ!

Dãy núi lún sâu vào những cơn gió,
gió cứ thổi ngang mũi những ngọn đồi
mang theo mùi khói rạ, mùi dâu, ngô bờ bãi ...
Những cây thông thả tóc bay dập dồn
rối bù
cố lần diềng mối nghĩ suy ...

Tiếng ve mùa hạ
chôn mùa xuân vào gốc những cây mít già
lột xác ... đổi mùa .
Không rõ từ đâu,
dòng chảy nhánh sông quê
cứ phơi dần lên mặt cát
cùng gió thổi bùng,
những đôi mắt mùa màng không mở được
ánh sáng như vụt tắt giữa ngày!
đôi vai cũng không thả được quang gánh
chừng muốn nhanh hơn, xa hơn ...

Đang mùa gió lào,
mặc cho hơi nóng phả vào giấc trưa oi bức!
núi như muốn nghiêng trút cái nắng ngày hè .
Và bỗng mát dịu tuyệt vời,
những chú trâu sau việc cày bừa
lăn xả vào vũng nước
cấy lên da lớp lớp bùn non,
quên đi
mùa hè đang vươn xanh lá ...

TTT
17.5.2019


SỰ MỤC RÃ VÀ TAN BIẾN !

Tôi nhặt tiếng cười
từ phía không em
Gió cứ đùa cợt trên mặt lá xanh
và không xanh,
những suy nghĩ dồn lại phía nếp nhăn .
Chiếc chìa khoá
chẳng mở được ngăn trái tim
dù một ngăn chia nhỏ !

Tiếng cười
vọng lên đâu đó
như hòa vào tiếng suối reo
từ dòng thác đổ
Bóng mặt trời
xô nghiêng tiếng thở dài ...

Sự vật cứ biến động, xô nhau
Hơi thở cũng chen lấn giành phần
Những bước chân cứ gấp gáp, vội vàng
cố cho kịp thời gian ...
Dòng, ... dòng vẫn trôi,
vẫn nhịp đều vô cảm !

Ôi ! "Thật - giả" lẫn lộn, "thiện - ác" lẫn lộn ! ...
Rồi thời gian
cũng đẩy sự vật ... trôi về một hướng
chuyển hoá, tan biến ...
về cõi vô hình ! ...

TTT
15.5.2019


TÌM ĐÂU!

Khom lưng
mặn giọt mồ hôi
Bờ tre, buội chuối
mẹ ngồi
còn in ...
Nếp nhăn,
đau cõi vô hình
Rêu đan cỏ ngọt
bình minh tóc thề
Nhọc nhằn
mưa nắng lê thê
Mo cau còn ấm
đường về
áo cơm !
Tiếng gà cục tác cây rơm
Nhen lên vòng khói
mùi thơm chín ngày .

Mẹ ơi !
Hơi ấm bàn tay
Cùng trời cuối đất
một ngày ...
tìm đâu !

TTT
14.5.2019

HƠI ẤM MỘT VÒNG TAY 
 (Riêng viết cho mẹ tôi, nhân ngày của Mẹ!)

Sự im lặng của bờ sông
sự lớn lên của cây cỏ
Tiếng ve rả rích suốt ngày hè
nuôi dưỡng sự lớn lên của ngày nóng bức .
Cơn mưa không tuổi tô lên sự trơn trượt ngõ làng ...
Con nhớ đôi bàn chân mẹ
cứ ngược cơn mưa
bước ngang và đi tới ! ...

Quảy trên đôi vai,
chen lên bước thời gian
Quảy trong giấc mơ ...
cho đôi tay con vững,
cho chân con cứng cáp
cho cái đầu con biết nghĩ suy ...

Thời sinh viên Sài Gòn
một thằng nhà quê
gói gắm cho mẹ một tấm lụa thị thành
mà mãi sau mẹ mới chịu may thành chiếc áo ...
có dịp đi đâu, đi đâu ! ...

Cứ về đêm,
vuông vải lụa tràn thơm hơi mẹ
Từ đó, cái ngày thơ ấu lớn khôn ...
Và, thời gian trôi nhanh
qua, qua hết ...
Những làn hương ngày giỗ mẹ
như còn hơi ấm vòng tay bồng bế ! ...

Mắt ngước lên,
như kiếm tìm ...
Tận đâu, giọt nước mắt lưng tròng ...
Nhớ, miệng mẹ vẫn thường nhai trầu ...thắm đỏ
Vòng trầm hương lớn dần ...
cứ dâng lên,
tràn lên ...
Nỗi nhớ ! ... một vòng tay .

Tăng Tấn Tài
12.5.2019


READ MORE - NHƯ QUÊN MÙA HÈ! | Chùm thơ Tăng Tấn Tài

EM | Thơ | Chu Vương Miện




Chu Vương Miện

EM 

Em về nơi nớ thành phố mới
lạ cả lối đi lạ lán chòi
y như con ốc thay dở vỏ
một mình lơ mãi chả nguôi ngoai
con ngõ chè tàu không còn nữa
đại lộ quang trung đổi mười mươi
ngang nhà vẫn giàn bông giấy đỏ
mà người kẹt tuốt ở non côi
bạn cũ bè xưa đều toi cả
nếu không tù rục xác cổng trời
nhìn qua trường cũ tan tành cả
thấy trò tứ xứ mỏi trần ai
chị hẹn [hễ khi nào chị rảnh]
về lại quê xưa ngó mặt trời
ba mạ đã nằm ngơi dưới cỏ
bốn bề lau sậy trắng muôn nơi
năm mươi năm chị em người mỗi ngả
nhắc lại chuyện xưa [nhớ tiếng còi]
chắc chả sót gì trong trí nhớ
thân tình [âu cũng chỉ trò chơi]
chị đó em đây hừ lãng nhách
bụi tro dĩ vãng đã luân hồi

CVM

Nguồn: voque.org.



READ MORE - EM | Thơ | Chu Vương Miện

Chùm ảnh HOA NGÀY MOTHER'S DAY - Chu Vương Miện






READ MORE - Chùm ảnh HOA NGÀY MOTHER'S DAY - Chu Vương Miện

NHƯ GIẤC MƠ VỀ | Thơ | Nhật Quang


Nhật Quang
NHƯ GIẤC MƠ VỀ

Chiều Secret Garden
nắng vàng cong vạt gió
mùa hạ về theo những giấc mơ…
tháng 5  hong màu kỷ niệm
cánh phượng hồng vương nhánh tóc
buông dáng mềm vai lụa thướt tha
ngất ngây trong vũ khúc nghê thường
mênh mang chút tơ lòng say đắm

Ta vẫn mơ…
một mùa yêu xa lắm!
về hôn làn tóc xõa em thơm
đôi môi hồng chín mọng mùa yêu dấu
ngọt ngào ái ân…lâng lâng con sóng tình
phủ lên phiến đời êm trôi
để có lúc ta nằm ôm thực tại…
hạnh phúc đến đâu còn là những giấc mơ…

Ta lãng đãng
cùng mây gió dệt vần thơ
giai điệu hé nụ cung bậc yêu thương
khi cơn mưa hạ vội nẩy mầm xanh ngát
nồng nàn như những giấc mơ…
rạo rực giọt mặn nồng trong tim
thẩm thấu qua từng thớ thịt
nghe bồi hồi…những giấc mơ về.

                                 Nhật Quang
                                  (Sài Gòn)
                                 


READ MORE - NHƯ GIẤC MƠ VỀ | Thơ | Nhật Quang

DÁNG HOA RỪNG | thơ | Phạm Hòa Việt




Phạm Hòa Việt

DÁNG HOA RỪNG

H. ơi!
Sao em không về thăm đồi núi
Sao em không hái lá sim rừng
Mùa này hình như hoa sim nở
Trái sim nứt xẻ làm đôi
Và buổi chiều xanh rơi trên mặt lụa
Em vẫn là em của núi đồi...

Những cây tràm vẫn còn xanh ngắt
Không người hiện diện giữa lòng ai
Sao em không hái phơi thành đống
Để bán buôn với khách thuyền chài!

Tràm lá vẫn xanh xanh rừng Ngọc
Từng đêm thiếu phụ nặng hai vai
Cao um là bóng rừng Cam Lộ
Em ở chòi tranh cũng thở dài..,

Em vẫn đi về trong bước tẻ
"Chói" mây chưa hết ngại ngùng măng
H. ơi! hãy hát bài Thao suốt
Để nhớ quê hương giữa núi rừng...

Đồi xanh không biết còn hoa trắng
Và lá gai thô những cánh muồng
Đem trái cây tươi về đổi muối
Cuộc đời muối mặn xuống sau lưng...

Như đốt đuốc đêm tìm dã thú
Như lữa ngời cao phá rẫy trồng
Sim xẻ làm đôi em một nửa
Đói lòng nào thấy bóng hình ai
Đường đi lên núi ta là khách
Muôn bước chân chưa thấy "chói" dài...

H.ơi!
Sao em không về thăm đồi núi
Sao em không hái trái sim rừng?
Dạo ấy hình như trời tháng Chạp
Hình như trời lạnh về đêm
Và trăng khuya vẫn mờ ngọn tháp
Em đứng trời cao cũng muốn chìm

Đốt lữa soi đừơng nghe ớn lạnh
Rừng xanh bỗng hiện chiếc quần nâu
Mắt em không thấy màu mưa đục
Mà thấy quê hương những dáng màu...

H.ơi!
Khi con đường dài hơn tất cả
Khi bóng trăng khuy ngả nửa chừng
Em đi không vướng trên màu tóc
Trên cả trời xanh nước biển xanh

Còn đâu rừng rú đâu rìu rựa
Đâu rẫy đâu buôn đâu khói nồng!
Đâu cả bạn bầu chung thủy đó
Sim rừng tàn hết buổi chiều không!...

PHV

READ MORE - DÁNG HOA RỪNG | thơ | Phạm Hòa Việt

NHẤT SINH ĐÊ THỦ BÁI MAI HOA - Nguyên Lạc


 
                       Nhà thơ Nguyên Lạc         


NHẤT SINH ĐÊ THỦ BÁI MAI HOA 
                                            Nguyên Lạc

Lời nói đầu:
Xuân về hoa Mai nở, thấy hoa Mai nở ta biết Xuân về. Mùa Xuân và hoa Mai liên hệ thấm thiết với nhau. Ai mà không biết hai câu này của Thiền Sư Mãn Giác trong bài kệ Cáo tật thị chúng của Ngài:
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
           (Thiền sư Mãn Giác)

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
              (Thích Thanh Từ dịch thơ)

Nhân bàn về hoa MAI, Nguyên Lạc tôi xin tặng độc giả vài nụ cười có liên quan đến MAI

DẪN NHẬP

Trong bài viết của ông 3 Tê (TTT): ĐỌC TẬP THƠ BẤT TƯƠNG PHÙNG, KHÔNG TIN CỦA PHẠM HIỀN MÂY có đoạn nầy:
[...Tôi coi Phạm Hiền Mây như một đóa hoa mai. Nhất sinh đê thủ, rồi. Tôi coi Phạm Hiền Mây là Bà Chúa, tôi nghĩ Chúa Trịnh, Chúa Nguyễn không bắt lỗi tôi... ](TTT)[1]
(Ông 3 Tê là một nhà thơ và cũng là một nhà bình luận nổi tiếng)
Đọc xong những lời trên, ông Lê Nghị, nhà viết sử cho các cháu, nhà nghiên cứu ngôn ngữ và cũng là nhà thơ gởi đến tôi lời phản hồi:
-- Tôi suýt chết vì cười muốn bể bụng khi anh dẫn chứng nhà phê bình sợ " đắc tội" với " bà chúa thơ lục bát". Úi trời ơi là trời!
Ông bà ta thường nói: - Chiêm bao không sợ mà sợ thầy bàn!
Phạm Hiền Mây "vẽ " trong chiêm bao gặp ông thầy: Nhất sinh đê thủ bái "mu hoa", tán đến " vô cùng trăm năm"
                                                                  (Lê Nghị)
Thấy bạn Lê Nghị dùng t"ấn tượng" "mu hoa", tui "hồ hởi phấn khởi" trả lời ngay:
- "Thập tải luân giao cầu cổ kiếm": Kiếm thì tui có viết vài bài rồi, thí dụ như về Lao Ái trong "Phây Sơn Luận Kiếm"(Facebook)
- "Mu hoa" thì tui chỉ có bàn sơ sơ trong bài Quy/ Rùa. không dám "bàn sâu" sợ u đầu. Nay thấy bạn nhắc đến, tôi xin góp lời thêm cho vui.

VỀ CÁC CÂU THƠ

Trước khi "loạn bàn" v"mu hoa", tôi xin sơ lược vài hàng về 4 câu thơ của Cao Bá Quát:
Trong những áng văn, thơ viết về mai hoa do người xưa để lại, ni tiếng hơn cả phải là bài thơ bất hủ của Chu Thần - Cao Bá Quát (1809-1855). Xin được trích dẫn nguyên văn:

Kinh thế hữu tài giai bách luyện
Độc thư vô tự bất thiên kim
Thập tải luân giao cầu cổ kiếm
Nhất sinh đê thủ bái mai hoa
(Theo Từ điển Bách khoa toàn thư Wikipedia)

“Thập tải luân giao cầu cổ kiếm. Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - Người anh hùng có mười năm giao du trong thiên hạ để cầu thanh gươm cổ / Một đời cúi đầu bái phục hoa mai!
Có một số tài liệu cho rằng câu đối đang xét là hai câu sau của một bài tứ tuyệt của Cao Bá Quát (như Từ điển Bách khoa toàn thư Wikipedia ghi trên). Hai câu đầu là“Kinh thế hữu tài giai bách luyện/ Độc thư vô tự bất thiên kim", nghĩa là: Người làm kinh bang tế thế (muốn) có tài phải qua trăm luyện/ Kẻ đọc sách không (hiểu) chữ thì không thành ngàn vàng.
Rõ ràng đây chỉ đơn thuần là một sự gán ghép. 4 câu nói trên không thể là một bài thơ Đường luật hoàn chỉnh, bởi nó mắc hai lỗi cực kỳ quan trọng trong luật thơ Đường luật: Thất vận (câu 2 không bắt vần với câu 4) và thất niêm (chữ thứ hai câu 2 không cùng thanh với chữ thứ hai câu 3).[2]
Theo Nguyễn Khôi, "Thập tải luân giao cầu cổ kiếm / Nhất sinh đê thủ bái mai hoa" là câu đối của Ngải Tuấn Mỹ (tri phủ Hán Dương nhà Thanh TQ) tặng Nguyễn Tử Giản.
Ngải Tuấn Mỹ tặng Nguyễn Tử Giản vào năm 1868, trước đó 14 năm, Cao Bá Quát đã hy sinh trong cuộc khởi nghĩa Mỹ Lương (Giáp Dần 1854)... phải chăng người đời do quá yêu Cao Chu Thần nên cứ thích tương truyền câu “nhất sinh đê thủ bái mai hoa” là của ông như một giai thoại để đời?
Nghi án văn chương này để thế nhân hậu xét, nào mời các bạn cùng tui "loạn bàn" hai ch"mai hoa" mà bạn tui gọi là "mu hoa"

MAI/ MU

1.Hoa mai
"Mai hoa" trước 1975 thì "cùng một lứa bên trời lận đận" chúng tôi quá rành khi "xếp bút nghiên theo việc đao cung".  Các EM thường "đê thủ bái" hoa mai khi "tìm chồng giữa chốn ba quân".
Hoa mai trên cáo các chàng "theo việc đao cung" trước 1975 (VNCH) thường có 2 màu:  trắng và vàng. Các nàng thường thích chọn trắng (bạc) hơn.
- Tại sao ngược đời vậy? Vàng phải quý, phải có giá trị hơn bạc chứ?
- Xin thưa:   Hoa mai vàng chỉ là cấp úy, còn hoa mai bạc là cấp tá đó, và dễ lên tướng, thông chưa?

2. Mu hoa
Ngược trên, các ngài "tót vời" như các Bộ trưởng, dân biểu...và các chàng "phản chiến", các ngài "trí thức yêu nước" chạy sang Pháp du học không "đê thủ bái hoa mai".
- Vậy các ngài ê thủ bái" cái gì?
- Dạ thưa "mu hoa" như ngài 3 Tê mà bạn Lê Ngh"suýt chết vì cười muốn bể bụng" trên.
- Tại sao gọi Mai hoa là Mu hoa?
- Dạ thưa: Mai Rùa cũng là Mu Rùa ý mà!
Này nhé người xưa có nói:

Văn chương chữ nghĩa bề bề
Mu Rùa ám ảnh cũng mê mẩn đời

Ngài 3 Tê và các ngài Bộ trưởng, dân biểu, trí thức trên "văn chương chữ nghĩa bề bề, một bồ" chứ còn gì nữa.
Có người còn gọi Mu hoa là "sự đời", "thần bà" hay "bướm"... tùy theo sở thích.
Thí dụ như câu ca dao nổi tiếng về Sự đời:

Sáng trăng suông em tưởng tối trời,
Em ngồi em để cái sự đời em ra:
Sự đời như cái lá đa,
Đen như mõm chó, chém cha sự đời...

Tặng các bạn bài thơ đầy "ấn tượng" của Nguyễn Bảo Sinh:

Thơ một chữ - Vỗ một tay

Vợ tôi nửa dại nửa khôn
Có lúc nó bảo dí l.. vào thơ
Vợ tôi nửa tỉnh nửa mơ
Có lúc nó bảo dí thơ vào l..
...
Thế là như kẻ mất hồn
Tôi không phân biệt giữa l.. và thơ
Thế là nửa tỉnh nửa mơ
Trông đâu cũng thấy nửa thơ nửa l..
...
Thế rồi vượt cả dại khôn
Ngộ thấy tất cả từ l.. mà ra
           (Nguyễn Bảo Sinh)

BÀN VMU / MAI RÙA

Tặng các bạn trích đoạn từ bài viết "Bàn về Quy/ Rùa" của tôi vì nó có liên quan đến mu / mai:

[... Khoan! trước khi vào chuyện, xin cho tui được nhắc lại về cách bói Bốc để cho các bạn "hưng phấn" thưởng thức.
Bói Dịch có 2 cách: Bốc và Ph
Phệ: Bói bằng cỏ thi (nay thay bằng thẻ tre)
Bốc: Bói bằng cách dùng bàn tay rà soát mu rùa, lần theo những chổ lồi lõm nứt ra rồi tùy vết nứt có hình ra sao mà đóan quẻ tốt hay xấu.
Thông chưa các cụ? Nào, chúng ta vào chuyện!
Có hai ông trên bàn nhậu đang vấn đáp nhau:
- Con rùa không có một bộ phận nào của nó mà không được việc ông ạ. Cái mu và cái yếm của nó đem phơi dùng làm thuốc chữa cam phổi, cam gan, cam thận, cam tim của trẻ con; mật nó phơi khô trị chứng đau răng hay lắm, còn thịt nó thì không thể nào nói xuể...
- Tui mạn phép hỏi ngài, cái bộ phận nào của con rùa các ông chú trọng nhất?
- Cái mu!
- Tại sao?
- Thì ngài biết đấy, để bói Bốc!
Bói quẻ Dịch để biết tương lai đời mình mà không quan trọng bật nhất sao?
- Siêu quá, thậm phải!...][Bàn về Quy/ Rùa - Nguyên Lc]

*
Xin thưa thêm các bạn điều này:  Trong tiếng Việt Bốc Bóc cùng âm:
Bốc quẻ: Gieo quẻ, bói quẻ, xem quẻ.
 Bóc: Bóc hốt, sờ mó, cọ quẹt, gỡ gạc...
Các "cụ" chàng thường chọc các nàng: Để qua bóc quẻ cho em nhe? Con nhỏ đó bị bóc quẻ rồi bạn à! vân vân và vân vân.

KẾT

Câu đối bạn Lê Nghị gởi đến tôi "Nhất sinh đê thủ bái mu hoa" rt "ấn tượng" tuy nhiên theo tôi nó "yếu cơ" hơn câu này "Nhất sinh đê thủ bái mai M" (Trăm năm cúi đầu bái phục mai/mu M - Một đời là trăm năm)
- Tai sao?
- Xin thưa: Nhiều nghĩa hơn vì M đọc là EM và cũng chữ đầu của chữ gì gì đó, tùy...
Tặng các bn bài thơ tôi viết theo gợi ca người bn:

Thánh hiền dạy ta khiêm cung
Sao ta danh háo bung xung khắp làng
"Không care" không sợ "đụng hàng"
Mà nổ ran bắp với nhan sắc "Kiều"

Tao nhân mặc khách giành yêu
Những con hổ đói sớm chiều nhào vô
Nhân danh bình giảng luận thơ
Ta muốn đi chết yên mồ cho xong!

***
Qua trên là những điều tôi giải thích cho câu "ấn tượng" của bạn tôi, mong các bạn "Mua vui cũng được một vài trống canh"
Laughter is the best medicine (Cười là liều thuốc vạn năng)
                                                                         Nguyên Lc
......................
[1] ĐỌC TẬP THƠ BẤT TƯƠNG PHÙNG, KHÔNG TIN CỦA PHẠM HIỀN MÂY.
[2] Đà Nẵng online:

READ MORE - NHẤT SINH ĐÊ THỦ BÁI MAI HOA - Nguyên Lạc