Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, July 28, 2014

MỘT LẦN QUA CẦU ĐÀ-RẰNG - thơ Huy Uyên




Mùa về hoa bằng-lăng tím đỏ
em đi áo mới thoáng Đà-rằng
nơi xa núi đồi từ thưở
nụ cười xưa xoáy bến-đò-ngang.

Chờ ai mà con nước xuôi dòng
tóc quấn quít ngang vai với gió
dốc Đá-đề mòn mõi bước chân
lối Đập-đồng-cam xuôi Tuy-hòa
nhuộm vàng pha sắc cỏ.

Thương ai mà Đà-rằng pha tím
mưa đêm xám lạnh hai bờ
rừng cây bên cánh đồng ẩn-hiện
bước về mây bỗng bơ-vơ.

Em thướt tha qua hai-mươi-mốt nhịp cầu
trên đồi Pô-Klong-Garai chở gió
đêm bên em vây quanh ước mơ
mai sau em có về
sông Chùa, Bàu-hạ.

Em còn thả đò neo Quy-hậu
ngày mưa xưa con nước chảy đìu hiu
bao lâu rồi nao lòng nhịp thở
quán vắng ai đi
vắng bóng chợ chiều.

Tháng bảy mưa ngâu
em đội nón qua cầu
bên sông Tuy-hòa yên lặng ngủ
em thao thức dạo lòng canh thâu 
tàu qua xao xuyến nhớ.

Xa cầu, xa sông em về chốn cũ
vướng vấp đâu đây
giọt nước mắt xuân thì
tương tư mối tình con tim đốt cháy
qua Đà-rằng mà nhớ tiếc một điều chi !
                            Huy Uyên
READ MORE - MỘT LẦN QUA CẦU ĐÀ-RẰNG - thơ Huy Uyên

Trúc Thanh Tâm - CHÙM LỤC BÁT SỐ 12

Trúc Thanh Tâm (bìa trái) và các văn nghệ sĩ  ở Nha Trang


CUNG ĐÀN MƯA

     -  Kính tặng Giáo sư Trần văn Khê

Cung đàn đắm đuối mưa ngâu
Thời gian chiết nắng bắc cầu bao dung
Thương yêu biển hát với rừng
Hoa nhân nghĩa tỏa hương cùng muôn sau ! 

TRĂNG SA ĐÉC

Tháng ngày Cao Lãnh rong chơi
Trăng Sa Đéc đã lặn rồi nẻo xa
Ban bè ly rượu quê nhà
Và em mang hết ngọc ngà vu quy !

RỪNG LỘC NINH

Lên rừng lạc mất dòng sông
Lộc Ninh cô bé lấy chồng miệt xa
Buồn xưa treo ngọn bấc già
Thời gian nhỏ giọt bóng tà huy phai !

PHƯƠNG TRỜI NHỚ

Nửa vòng trái đất xa xôi
Hai phương trời nhớ mới thời chạm nhau
Đường tình mấy ngã thương đau
Mưa qua tiền kiếp trắng màu thời gian
Sài Gòn nắng trải lụa vàng
Mùa thu Thụy Sĩ bàng hoàng lá rơi ! 

                             TRÚC THANH TÂM
                                     (Châu Đốc)
READ MORE - Trúc Thanh Tâm - CHÙM LỤC BÁT SỐ 12

Chùm thơ Nguyễn Văn Trình - VỚI BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG, TAM ĐẢO BIỂN MÂY, CHIỀU LÊN TAM ĐẢO

Đảo Cát Bà, Hải Phòng


VỚI BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG
                        
Hoàng - Trường Sa, biển đảo quê hương
Mấy trăm năm, kiên cường gìn giữ
Tiếng gươm khua, còn vọng đến bây giờ
Như lời thề, giữ yên bờ cõi
Nơi đảo xa, đêm ngày vẫy gọi
Thiêng liêng hai tiếng: Tổ quốc mình.
                               *
Biển đảo quê hương, hình hài đất nước
Gần gũi yêu thương, ngõ xóm đường làng
Ta quyết giữ, hàng trăm hải lý
Thuộc chủ quyền biển đảo Việt Nam
Để ngư trường, mãi mãi của ta
Hoàng - Trường Sa biển đảo là nhà
Đã bao đời, ông cha gìn giữ…
                             *
Bỗng một chiều, tháng năm thịnh nộ
Bọn người kia, hùng hổ xâm lăng
Chúng tham tàn, cướp biển đặt giàn khoan
Trấn áp ngư dân, tranh giành biển đảo
Biển đảo quê hương, dậy sóng căm hờn
Dẫu một tấc biển, một tấc trời
Đều là lãnh thổ ông cha, để lại
Ta quyết giữ, cho đời đời con cháu
Để mai này, có biển ra khơi…
                            *
Tháng năm này, biển Đông dậy sóng
Huế - Sài Gòn - Hà Nội … xuống đường 
Yêu nước thương nòi, ngàn năm sống mãi
Căm cướp nước, thơ thành mũi chông ngọn giáo
Diệt tham tàn, chặn đứng mộng xâm lăng
Lòng yêu nước, chảy trong từng huyết quản
Con cháu rồng tiên, 
Không khuất phục bao giờ !?
Ta nhân nghĩa, chúng thì tàn bạo
Chẳng nao lòng, quyết tâm giữ đảo 
Và nếu cần: Khi bọn người kia ngạo mạn
Bạch Đằng giang, dậy sóng biển Đông
Hoàng - Trường Sa, biển đảo mênh mông 
Ta quyết giữ, cho đời đời con cháu…!

Nhà sáng tác tại Tam Đảo, ngày 28/ 5/ 2014 
                                                  NVT




TAM ĐẢO BIỂN MÂY

Tam Đảo bồng bềnh, Tam Đảo mây
Không bãi không bờ, mây tựa biển
Một màu sương trắng, mây- núi - mây 
Dốc đèo uốn lượn, kià ba đỉnh :
Thiên Thị(*), Phù Nghĩa (*) tả, hữu vây
Đỉnh trung : Bàn Thạch(*) đầy sương sớm
Thác Bạc, Chùa Vàng khách khách say...

                              *
Tam Đảo về đêm, nhấp nhô phố
Chập chùng cao thấp, Lộ đèn vàng
Phố lượn thanh thang, quanh sườn núi
Sương giăng bàng bạc, bụi trúc ngà
Từng đôi giai nhân qua dạo phố
Thướt tha bách bộ, dáng thành đô.

                            *
Tam Đảo kia rồi... ! Tam Đảo mây,
Bỗng đâu hương rừng, ngây ngất lạ
Thông xanh lá biếc, dựng trời mây
Bóng ai thấp thoáng, ven đèo ấy ...?!
Mây treo, sương quyện mắt vơi đầy
Hây hây má đỏ, trong ngày mới
Bâng khuâng Tam Đảo, đợi Em về ... !

Tam Đảo, ngày 27/5/2014

                                            NVT

(*) Thiên Thị, Phù Nghĩa, Bàn Thạch là ba ngọn núi ở Tam Đảo bồng bềnh giữa biển Mây . Hai ngọn Thiên Thi, Phù Nghĩa ở hai bên tả hữu, ngọn Bàn Thạch cao nhất ở giữa.




CHIỀU LÊN TAM ĐẢO

Chiều lên Tam Đảo, mưa tầm tả
Đường trơn, đá trượt mấy vòng xe
Sương mờ ấp ủ, vờn khe núi 
Mưa trắng đèo mây, núi trắng mây
Chiều mưa Tam Đảo, đầy hư ảo
Thị trấn giữa lòng, núi bao quanh
Khí hậu hanh hao,rõ bốn mùa :
Sáng có se se ngọn gió Xuân
Trưa lên nồng ấm, khí Xuân - hè
Chiều muộn heo may, thu lãng đãng
Đêm về lành lạnh, dáng mùa Đông.
                        *
Chiều lên Tam Đảo, mưa tầm tả
Ba ngọn núi nhòa, mưa trong mưa 
Sừng sững uy nghi, thừa kiêu hãnh
Ẩn hiện làn sương, xanh xóm nhỏ
Ven đồi thảm cỏ, ngọn su su
Tơ non nhọn sắc chĩa lên trời
Như triệu mũi chông, nghìn đời trước
Đánh Tống, đuổi Nguyên... giặc tơi bời
Linh thiêng, tổ quôc ta ơi... !
Xin được một đời ngưỡng vọng
Tam Đảo yêu thương- mây sóng đẹp oai hùng . 


Tam Đảo , Ngày 26/5/2014 
                                NVT

*****
Tác giả Nguyễn Văn Trình:
GV văn trường THPT Phan Châu Trinh, Đông Hà – Hội viên hội VHNT Quảng Trị.
Email: nguyenvantrinh58@gmail.com
ĐT : 0914 415 931
READ MORE - Chùm thơ Nguyễn Văn Trình - VỚI BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG, TAM ĐẢO BIỂN MÂY, CHIỀU LÊN TAM ĐẢO

Thơ Chu Vương Miện - ĐỜI CON RỆP, TRĂNG

Tác giả Chu Vương Miện


thơ chu vương miện

đời con rệp

đời con rệp là đời mạt rệp
đời ăn mày là bước kế tiếp
đời thi sĩ mần thơ
cạnh tranh hơn thua với người thất nghiệp
kẻ lái tàu hoả chở thơ về lối này
kẻ xe ôm chở thơ về lối kia
kẻ đi bộ vác thơ trong ba lô
kẻ chèo xuồng vừa chèo vừa hát thơ
mấy ngàn năm “kẻ mần thơ thiệt khổ”
dù là đã xuống hố cũng bị moi lên
chả béo bở gì chả danh phận gì
vẫn chả ra thống chế gì vẫn chết
xe trước xe sau kẻ thở dài kẻ ngáp
vẫn chỉ là con cò bay lả bay la
vẫn đồng luá xanh vẫn đồng lúa gặt
bao nhiêu cánh cửa mở ra
bao nhiêu loài hoa muôn mầu muôn sắc
sao thi sĩ các thầy
vẫn còn có thầy chết ngạt


trăng

trăng lên đã xế đỉnh đầu
cầm tay chia nửa miếng trầu cho em
em về nhớ hẹn lại lên
em về tháng chín đừng quên cốm vòng
một bên lạng cốm chục hồng
một bên nhẫn cưới chờ mong anh về


chu vương miện
READ MORE - Thơ Chu Vương Miện - ĐỜI CON RỆP, TRĂNG