Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, October 8, 2013

AN GIANG, KHI VỀ & KHI ĐI – thơ Huy Uyên

Ảnh từ trang sotaydulich.com


Về An-giang mà lòng ngơ ngẩn
phù-sa theo mùa nước nổi tràn đồng
cá tôm Mê-kông ngọt thơm năm tháng
Đồng-tháp xanh bờ,
em có còn đẹp như xưa không?

Miền Tây chờ mùa thu về theo con nước
mênh mông cho trái tim nao lòng
về Bảy-núi mà nghe chim hát
điên-điển vàng trời sắc bông.

Vĩnh-tế thuyền qua rộn ràng
Long-xuyên chợ đông ngày hội
sông Hậu dịu dàng quá đỗi
Búng-bình-thiên, Trà-sư
đợi em về theo sang.

Châu-đốc gởi tình về La-vung
gói cho em xâu nem xanh cùng hồng quít
nước ở đâu mà kín bưng đồng
(em chèo thuyền đi gặp anh không
hay bên ngoài trời tối mịt?)

Lấp-vò em đi đường làng xao xuyến
những mái nhà nép dưới tàng cây
bên sông ai tay vẩy tiễn
trên trời cao bay đi từng đám mây.

Đẫm vàng từng nhánh lúa bông
trong thôn vang tiếng người hò giả gạo
những con thuyền khua mái trên sông
qua Vàm-cống mà lòng rộn rã.

Long-xuyên mái tóc dài con gái
giữa trưa thêm hai má ửng hồng
đường thênh thang tình theo nắng mưa ra trải
anh về Sài-gòn rồi em còn nhớ anh không?

Mưa chiều giăng hàng cây bên đường
Thất-sơn mây ngủ cô-đơn đầu núi
màu-xanh-lam-mờ-hơi-sương
chim chiều bay đi đâu mà sao quá vội .

Xanh non ruộng đồng bên thốt-nốt
vươn cao như đón đợi ai về
những bông điên-điển chiều vàng nhạt
và những bầy trâu nhai cỏ trên đê.

Ơi An-giang đau-đáu một miền quê
đi sao mà lòng hoài thấy nhớ
để trọn đời theo kịp nắng mưa che
để Mê-kong trăm năm
những mùa nước (nổi) ngập đầy hoa nở .


Huy Uyên
READ MORE - AN GIANG, KHI VỀ & KHI ĐI – thơ Huy Uyên

Thơ Hoàng Đình Chiến - SUÔNG - LỤC BÁT HỨNG DỪA





SUÔNG

Trăng suông
lạnh lẽo lưng trời
Rượu suông
nhắm với nụ cười thêm say
Chiều suông
vàng gió heo may
Đêm suông
vô cảm lắt lay đợi người
Lời suông
mật ngọt tình đời
Canh suông
bảng lảng một thời bể dâu
Đời suông
khuyết nửa tinh cầu
Dáng suông hờ hững
bóng câu qua thềm.






LỤC BÁT HỨNG DỪA

Em ơi xòe váy rộng ra
Để anh thảy xuống chùm ba trái dừa
Thôi thôi như thế là vừa
Kẻo lão trưởng ấp cù cưa, hắn dòm.

(Cảm tác khi xem tranh Đông Hồ: "Hứng dừa” )

Hoàng Đình Chiến


READ MORE - Thơ Hoàng Đình Chiến - SUÔNG - LỤC BÁT HỨNG DỪA

THẢM CỎ - thơ Trương Nguyễn





Thảm cỏ tôi!
Giữa thảo nguyên đời bất tận
Nắng rát-mưa dầm
Bão lũ thường xuyên

Thảm cỏ tôi!
Mấy ngàn năm chinh chiến
Vó ngựa-gót giày đạn nổ bom rơi
Dẫm nát rối bời tận cùng gốc rễ

Thảm cỏ tôi!
ấp ôm biết bao nhiêu xương thịt
cha mẹ ông bà…
bậc tiền nhân anh kiệt
rã mục hanh hoai
nuôi mãi cây đời

Thảm cỏ tôi!
Qua rồi thuở điêu linh
Trải lên đây màu nắng thanh bình
Cỏ biêng biếc ngời xanh ngọc bích
Giấu bên trong…

                      Đôi chút tật nguyền.

Trương Nguyễn
READ MORE - THẢM CỎ - thơ Trương Nguyễn

Thanh Hương - CẢM NHẬN QUA BÀI THƠ "GỞI EM SƯƠNG CHIỀU BẢO LỘC" CỦA HOÀNG YÊN LYNH




Tôi gởi em cả khung trời Bảo Lộc
những con đường phố núi dốc quanh co
Tôi  gởi em chút tình sầu bạc tóc
Đến cuối đời vẫn chưa trọn tình thơ .

Tôi muốn gởi sương chiều mềm vai nhỏ
dáng ai nghiêng sương núi chập chùng bay
Ở nơi đó em có gì để nhớ
Con đường nào sương phủ kín đôi vai .

Ở nơi đó chắc chẳng sầu quan tái
Trời Cali nắng gió lắm không em
Em ra đi để tình tôi ở lại
Sương vẫn đầy theo những bước chân đêm .

Nơi xa lắm có khi nào gặp lại
nắng nhạt nhòa và một chút sương rơi
Dẫu là thế vẫn không là Bảo Lộc
Trời B'Lao thôi cũng đã xa rồi ...

Tôi gởi em chút tình người phố núi
Tiếc một điều sương chẳng gởi được em
Mai mốt rồi dấu chân em trở lại
Có tình tôi , sương trắng phủ vai mềm

Hoàng Yên Lynh


Một bài thơ hay không thể không có hai yếu tố: Cảnh và tình. Cảnh là ngoại cảnh (sự việc, hiện tượng diễn ra trong tự nhiên xã hội). Tình là tình người trước ngoại cảnh đó. Ở đây, bài thơ "Gởi em sương chiều Bảo Lộc" của Hoàng Yên Lynh có đủ cả hai yếu tố này.

Tôi quen anh năm 1995, cùng tham gia BCH Hội CMHS nơi có con tôi và con anh đang theo học. Gần gũi nhau, tôi thấy mình thua Linh nhiều. Anh là cựu SV trường Luật, biết làm thơ, có giọng hát hay, việc làm đâu ra đó, rõ ràng, mạch lạc, đạt kết quả. Một anh có bằng trung cấp quèn như tôi phải ngưỡng mộ. Đặc biệt, sự hiểu biết, kiến thức của anh rất sâu rộng. Ở đây, tôi chỉ dám nêu cảm nghĩ của tôi về thơ của anh. Bởi tôi yêu thơ, thích thơ, từng phổ nhạc cho nhiều thơ của các bạn tôi thành bài hát.

Trong "Gởi em sương chiều Bảo Lộc" tác giả gởi người bạn gái (có thể là người yêu) cả  "khung trời Bảo Lộc" . Khung trời đó có "con đường phố núi dốc quanh co, có "sương chiều",  có  "nắng nhạt nhòa"  và "một chút sương rơi ", có "chút tình người phố núi" ...  Đây là cảnh Bảo Lộc, đẹp và rất thơ. Thế còn cái tình? Tình người ở đây chính ở ngay những nét đẹp mà Hoàng Yên Lynh nói ngay trong cảnh đẹp Bảo Lộc. Yêu cảnh đẹp tha thiết, chứng tỏ người đó có tình, hơn nữa, tình của nhà thơ lại sâu đậm hơn. Những người không làm được thơ thấy cảnh đẹp, chỉ kêu được đẹp quá. Còn đẹp như thế nào thì chỉ có nhà thơ mới tả được. Như vậy, bài thơ chứa cả cảnh (ngoại cảnh) cả tình (tình người) trong đó.

Cần gì phải nói, em ở Cali ơi, anh yêu em lắm, nhớ em lắm mới là thể hiện được lòng mình. Mà chỉ cần thông qua cảnh "sương phủ kín đôi vai",  "sương trắng phủ vai mềm". Ta hiểu tác giả đã cùng đi với người con gái nào đó, nhiều lần dưới "sương chiều Bảo Lộc" để tâm tình để bàn bạc tương lai nhưng vì một nguyên nhân nào đó, hai người phải xa nhau, để người con trai (tác giả) "đến cuối đời vẫn chưa trọn tình thơ" nhưng cũng phải nói để em biết rằng trong tôi vẫn còn "chút tình sầu bạc tóc". Bạc tóc vì lo cơm ăn áo mặc hàng ngày, bạc thêm nữa vì em ở xa cuộc sống ra sao? Vì yêu thương mà anh có thêm phần lo cho em. Lo để buồn, buồn vì không giúp gì cho em được. Và vì thế, tôi nhớ thương em suốt đời, nỗi nhớ ấy tôi nhắc lại "trong khung trời Bảo Lộc, có phố, sương, có đôi vai mềm ... " Thế còn em? em đi, để tình tôi ở lại, chính là em để lại hình bóng em cho tôi, để lại  những bước chân đêm của em, đầy sương, đầy thương nhớ ... "

Mỗi nhà thơ, hoặc mỗi một người có một kỷ niệm để nhớ cả đời. Có người nhớ con thuyền, dòng sông, nhớ con suối, nhớ chợ Huyện ... Nơi đó có những mối tình. Anh Hoàng Yên Lynh có mối tình trong sương chiều Bảo Lộc. Sương nhiều thì đẹp, nhưng đi trong sương thì ... lạnh, hay đó mới là nét riêng của anh, nét riêng ấy bắt người đọc suy xét và để rồi, nếu chưa một lần lên Bảo Lộc, ta hãy lên để xem sương Bảo Lộc buổi chiều như thế nào?

Có người đã hỏi tôi thế nào là một bài thơ hay? Tôi nói: Đọc bài thơ ấy, tác giả nói hộ mình những suy nghĩ, nhắc hộ mình những kỷ niệm, chỉ cho mình những hướng đi, nhắc cho mình những tiếc nuối với những ước muốn mà mình đã có trong đời thể hiện ngay trước mắt mình trong bài thơ của người viết có thể người viết mình chưa hề gặp mặt nhưng họ đã nói hộ trái tim mình mà mình không nói được ra bằng lời Thơ.

Bài "Gởi em sương chiều Bảo Lộc" của Hoàng Yên Lynh, với tôi, là một bài thơ hay mà tôi đã đọc, và suy tư. Anh cũng nói hộ tôi, bởi tôi cũng có một mối tình đầu, nó diễn ra ở những đêm trăng bên bờ sông quê thơ mộng.Thế rồi người đó đã đi xa. Để mình tôi ở lại ...

THANH HƯƠNG
B'Lao

10.2013


Hoàng Yên Lynh gởi đăng.




READ MORE - Thanh Hương - CẢM NHẬN QUA BÀI THƠ "GỞI EM SƯƠNG CHIỀU BẢO LỘC" CỦA HOÀNG YÊN LYNH

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC





Than ôi, tướng Giáp qua đời!
Trào dâng thương tiếc bao người Việt Nam.
Từ ngày đất nước nguy nan,
Người lập quân đội, sẵn sàng đấu tranh.
Xây dựng lực lượng trưởng thành,
Đánh cho quân giặc tan tành khắp nơi.
Niềm tin chiến thắng sáng ngời,
Trận Điện Biên Phủ để  đời vinh quang.
Giặc Pháp thua nặng phải hàng,
Cái mộng xâm lược tiêu tan chẳng còn.
Quân dân đất Việt sắt son,
Quyết tâm chiến đấu bảo tồn Giang sơn.
Rồi đến giặc Mỹ mạnh hơn,
Dùng nhiều kế độc tưởng khôn lừa người.
Không ngờ cũng thế cả thôi,
Thất bại nhục nhã phải rời Việt Nam.
Ngọn cờ chính nghĩa sang trang,
Việt Nam thống nhất huy hoàng yên vui.


Nguyễn Hồng Trân
READ MORE - VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC