Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, March 2, 2020

TẢN MẠN CHUYỆN GIỚI TÍNH CỦA SAO - Đặng Xuân Xuyến




TẢN MẠN CHUYỆN

GIỚI TÍNH CỦA SAO


Để chiêm nghiệm câu: "Lắm tài nhiều tật" đúng bao nhiêu phần trăm trong xã hội thì quả thật không dễ, nhưng nếu nhìn vào lối sống của một số “ngôi sao” trẻ hiện nay thì lời đúc kết của cổ nhân rất dễ đưa ra câu trả lời mà người trong cuộc khó có thể bác bỏ. 

*. CHUYỆN SAO XỨ NGƯỜI

Thông tin của báo chí Hồng Kông về Kim Thành Vũ, ngôi sao tài năng trong "Thập diện mai phục", là người "đồng tính luyến ái" đã làm thất vọng các fan hâm mộ và ảnh hưởng không nhỏ tới sự nghiệp của anh. Năm nay (2006) Kim Thành Vũ đã 30 tuổi, nhưng anh không hề có "nhu cầu" yêu đương với người khác giới. Cũng giống Cổ Thiên Lạc, anh cũng có một vài mối tình trai gái mấy năm (với một vài cô diễn viên, người mẫu) nhưng nhìn vào mối quan hệ ấy người ta cố bới lông tìm vết cũng không thể tìm thấy dấu ấn của tình yêu. Cả hai chàng điển trai và rất nổi tiếng này - người đã tuổi 35, người cũng tới tuổi 30 - đều chưa biết gì tới cảm giác thật sự của tình yêu trai gái.

Theo tiết lộ của báo chí, khi ở Cannes và lúc công tác ở Hồng Kông, Kim Thành Vũ được người đồng sự tên là "A quân" khoảng 30 tuổi, quốc tịch Nhật chăm sóc thật “đặc biệt”. Chẳng những họ ở cùng phòng khách sạn, mà còn cùng ngủ chung trên một chiếc giường. Tất nhiên, Kim Thành Vũ và người quản lý của anh đều đưa ra những bằng chứng để khẳng định anh là người rõ ràng về giới tính, như mối tình ba năm của anh với cô người mẫu Cát Thôn Mỹ Kỷ và thói quen thích ở một mình và thích ngủ trên chiếc giường đôi rộng thênh thang của Kim Thành Vũ. Do đó "A quân" chỉ ở trong phòng cùng Kim Thành Vũ bàn bạc công việc rồi về phòng riêng, chứ không ngủ cùng giường như dư luận đồn đại. Thế nhưng, dư luận vẫn cho rằng, mối tình ba năm của anh với cô người mẫu Cát Thôn Mỹ Kỷ và sở thích ngủ một mình trên giường đôi rộng thênh thang chỉ là bức bình phong để ngôi sao tài năng này che đậy giới tính thực của mình.

Gần đây, báo chí Đài Loan cũng "bóc trần" sự thật về giới tính của Ngôn Thừa Húc khi đưa tin anh ôm hôn nồng thắm “môi chạm môi” một người cùng giới tính trong sinh nhật của mình. Giật gân hơn nữa, báo giới Đài Loan còn kể lại câu chuyện Ngôn Thừa Húc đưa một người bạn trai có diện mạo rất giống Kim Thành Vũ vào một nhà hàng Karaoke ở Đài Loan. Tại đây, họ say sưa ca hát và uống rất nhiều rượu, với những biểu hiện thật thân mật. Khi ra xe,"phiên bản Kim Thành Vũ" còn trìu mến vuốt má Ngôn Thừa Húc rất tình tứ. Không những không kháng cự lại mà "chàng" Ngôn Thừa Húc còn cười rất sung sướng, hạnh phúc. 

*. CÒN CHUYỆN CỦA "SAO" TA

Gần đây, một loạt “nghi vấn về giới tính” của một số ca sĩ trẻ được đăng tải trên các phương tiện thông tin đại chúng làm bạn đọc giật mình hãi sợ. Nào là chuyện chàng ca sỹ lãng tử Nguyên Vũ đang “khoe hàng” khi chát sex trên Webcam bằng nick boymenly rất đặc trưng của dân Gay chính hiệu. Tất nhiên trước thông tin này, phía Nguyên Vũ phải có phản hồi. Trên một tờ báo, anh thừa nhận “chỉ có chụp hình gương mặt” chứ không “khoe hàng”. Phản ứng về “đính chính” của Nguyên Vũ, rất nhiều ý kiến trái ngược, nhưng hãy nghe ý kiến của Ngọc Diệp - người vừa chuyển đổi giới tính trả lời trên một trang báo: - “Chẳng cần biết vô tình hay cố ý, chẳng cần biết ai hại ai, nhưng nếu đây là scandal do Nguyên Vũ tạo ra mong được nổi tiếng thì bây giờ với tốc độ truyền của internet, anh chàng đang dẫn đầu về độ hot. Còn nếu cho rằng đây là một sự gán ghép, chọc phá mình thì xem ra anh chàng nghệ sĩ đa năng, duyên dáng này hơi bị mệt trong việc tìm cách đính chính sự có mặt của hai bức hình đang chat bằng webcam cùng lời giải thích về cái nick đầy “ẩn ý” boymenly?” (Nguồn: nhacviet.vietnamnet.vn - Theo Dân Trí) thì quả thực, đây là chuyện đáng tiếc của Nguyên Vũ và lời “cải chính” của anh không đủ sức để xóa đi những dấu hỏi.

Hay như ca sỹ Lâm Chí Khanh, sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng, anh trở lại với album “Trái tim không bình thường” bằng dấu ấn khá đặc biệt: Tìm sự đồng cảm từ những người đồng tính. Khi được hỏi Album "Trái tim không bình thường" có phải là giãi bày tâm sự của chính anh về tình cảm đặc biệt của người đồng tính? Chàng ca sỹ cũng khá nổi đình nổi đám về chuyện “còn nhiều nghi vấn về giới tính” này trả lời theo cách mở, muốn hiểu sao thì hiểu: “Rộng hơn là của cả những người bạn của tôi. Bài hát “Trái tim không bình thường” do một người bạn của tôi, là người đồng tính sáng tác. Tôi trân trọng những cảm xúc của tác giả.”. Sau những “pha tiếp thị ồn ào” cho Album “Trái tim không bình thường”, Lâm ca sỹ tiếp tục làm show diễn cùng tên tại nhà thi đấu Phan Đình Phùng (thành phố Hồ Chí Minh) vào tối ngày 2 tháng 12 năm 2006 thật “hoành tráng, dữ dội”. Trong chương trình chưa đến 2 tiếng đồng hồ, ca sỹ chính phải vào ra đến 12 lần để đổi trang phục. Xem chàng Lâm biểu diễn, “Khán giả chưa hết kinh ngạc, chẳng hiểu "áo mão cân đai" trên người nhân vật chính có liên quan gì đến những bài hát yêu đương thảm thiết, thì anh "bồi" bằng hàng loạt trang phục lấp lánh khác (...). Trong khi những khúc ca rên xiết chuyện tình yêu dang dở ru ngủ khán giả, thì càng về sau, độ lấp lánh trên trang phục ca sĩ càng tăng, các tiết mục múa càng hoành tráng. Lâm Chí Khanh chạy ra, chạy vào thay đồ đến mệt phờ, mồ hôi vã cả người, đôi khi ca sĩ ra sân khấu mà quên cả... nhép miệng.” - (theo Nguyễn Duy). Thật tội cho ca sỹ, đã cố gắng trình diễn hết mình sự duyên dáng “trời cho” trong những trang phục “khác lạ”, mà khán giả vẫn cười ầm rằng: Đúng là “Trái tim không bình thường” thật!

Rồi đến chuyện nam ca sỹ Đàm Vĩnh Hưng tuyên bố chỉ cưới vợ khi nào cô dâu là nữ ca sỹ Mỹ Tâm, làm dư luận phải phì cười đặt câu hỏi: “Yêu đương gì giữa Đàm Vĩnh Hưng - Mỹ Tâm?!” (Nguồn:forum.bennhac.com - Theo Thanh Niên Tuần San). Và anh đã thật sự mất bình tĩnh, nổi nóng khi nghe hỏi về giới tính thực của mình: “Hỏi vì mục đích gì? Biết? Biết để làm gì? Nếu trả lời được và câu trả lời khiến tôi hài lòng thì chắc chắn tôi sẽ có đáp án để người hỏi hài lòng.”. Đọc những câu trả lời phỏng vấn của anh, không ít độc giả thương anh mà tặc lưỡi: “Thà cứ như nam ca sỹ Hoàng Hiệp chất vấn lại người hỏi: “Đồng tính thì đã sao nào?”. Người nghe và người đọc đều cảm thấy nhẹ nhõm, vẫn dành cho ca sỹ nguyên vẹn sự mến mộ của mình. Còn nếu dũng cảm được như nhạc sỹ Thái Thịnh, chuyên gia trang điểm Nguyễn Hùng thừa nhận mình là người đồng tính thì có sao đâu! Đồng tính đâu có gì là xấu xa, bệnh hoạn, dại gì phải cáu gắt ầm ĩ lên như thế?!”. Đúng! Dù giới tính của Đàm Vĩnh Hưng có rõ ràng hay không, khán giả vẫn sẽ tiếp tục yêu và ủng hộ tiếng hát của anh khi anh hết lòng vì nghệ thuật và khẳng định được nhân cách tốt đẹp của mình.

Gần đây, Quang Linh lại tiếp tục làm “ầm ĩ” dư luận khi anh tuyên bố sẽ viết hồi ký về tình yêu của mình. Chẳng biết Quang Linh đã yêu bao mối tình và những mối tình ấy có làm ca sỹ phải bi lụy giữa tình và tiền như chuyện năm nào? Khán giả cứ chờ đấy, chắc chắn hồi ký của anh (nếu quả thật anh sẽ viết) chưa biết chừng sẽ tạo nên “cơn sốt”? Hãy nghe anh trả lời khi được hỏi “anh mơ tưởng tới “bóng hồng” nào” khi hát “ngày xưa em như chim sáo...”, chàng ca sỹ của chúng ta rất hồn nhiên trả lời: Liên tưởng về con chim (sáo). Sợ mọi người không tin, hoặc không hiểu điều mình nói, ca sỹ tiếp tục nhấn: “Mọi người thử nghe lại ca khúc ấy xem có đúng không?”.

“Người ta đồn "Chim sáo ngày xưa" có vấn đề về giới tính. Không bình luận về những lời đồn thổi ấy, nhưng chàng ca sĩ gốc Huế này bật mí anh có những cuộc tình nghiêm chỉnh và kỷ niệm về nó thì "nhiều đến mức có thể viết thành hồi ký". (Nguồn: nhacviet.vietnamnet.vn - Theo Tiền phong) Nối tiếp Đàm Vĩnh Hưng, chàng ca sỹ một thời làm tốn mực của báo giới về những mối tình làm điếng nụ cười dư luận cũng chọn ý trung nhân là người trong nghề. Mr Đam chọn “phu nhân” là nữ ca sỹ Mỹ Tâm thì Quang Linh “nhăm nhe” rước “nàng” Phương Uyên về chung xây tổ ấm. Chẳng biết nữ nhạc sỹ Phương Uyên có “hồ hởi” cùng Quang Linh “góp gạo thổi cơm chung” hay không nhưng nghe những lời tuyên bố của anh, làng giải trí lại một phen được cười nghiêng ngả.

Hay như chàng ca sỹ Quang Dũng, người thể hiện khá thành công những ca khúc của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn cũng “được” dư luận “quan tâm” về vụ scandanl giới tính với một cậu bé ở Hải Phòng.... Theo quy luật muôn thủa, Quang Dũng buộc phải tìm cách xóa bỏ dư luận trái chiều ấy. Anh trả lời: "Sao cuộc sống lại nặng nề đến vậy? Có lúc tôi không biết giải quyết mọi việc thế nào, tôi đều tự hỏi mình đó có phải là sự trả giá khi tôi theo nghiệp ca hát hay không nữa? Trong thời gian đấy bạn bè thân họ cũng hiểu sai về tôi, đồng nghiệp thì nhìn tôi với ánh mắt ngồ ngộ, tôi chẳng biết giải thích với họ thế nào, đành im lặng". (Theo Nghĩa Lương; Người đẹp Việt Nam số 158 ngày 15/10/2005). Mặc dù chàng ca sỹ này vừa mới cưới vợ, nhưng dân cư trên mạng vẫn không thôi bàn tán về chuyện tình có một không hai này.

Nói tới anh, hẳn dư luận không thể quên nhắc tới nữ ca sỹ Thanh Thảo, bởi không ít người cầm bút đã phải “nhọc lòng tốn mực” về mối tình “nam thanh nữ tú” này bằng tất cả sự trìu mến, mong đợi. Nhưng sau vụ scandanl giới tính của anh và những chuyến “lỡ đò” của Thanh Thảo, khán giả của đôi “trai tài gái sắc” này lại một phen “hồi hộp” khi nữ nhạc sỹ Phương Uyên trả lời báo giới về mối quan hệ mà mọi người cho rằng “trên mức tình bạn” của chị với Thanh Thảo: - “Tôi làm nghề này đã hơn 20 năm, dù biết cách bình tĩnh trước những tin đồn nhưng tôi vẫn thấy buồn cười. Và vì thế tôi nghĩ thời gian sẽ là câu trả lời tốt nhất.”

Ca sỹ Anh Tú cũng “được” dư luận săm soi khá kỹ “cuộc sống riêng tư” với những tật xấu “không biết của ai gán vào”. Mặc dù không bận tâm, không muốn lên tiếng nhưng rồi anh cũng phải thốt lên cay đắng: “- Tôi “dính” tin đồn không ít. Nào là Anh Tú nghiện, là dân “gay” (cặp đôi với Tuấn Hưng), nhà tôi giàu nên Hiền mới lấy… Ngày xưa tôi phản ứng dữ dội lắm, nhiều lúc tôi suýt đánh nhau khi nghe những tiếng xì xầm về cuộc sống riêng tư ngay trước mặt mình. Có người ngồi ngay trước mặt tôi nhưng không biết tôi là người yêu Thúy Hiền nên cứ bô bô: “Thúy Hiền à? Tao lạ gì, đi Đức từ lâu rồi! Nhà tao gần nhà nó có gì mà chẳng biết?”. Còn bây giờ thấy Thúy Hiền dắt tay con bé lớn đi cạnh tôi, người ta lại chỉ trỏ “Con riêng của Thúy Hiền đấy!”…”

Để kết thúc bài viết này, người viết lần nữa khẳng định: Chuyện thực hư về giới tính của các “sao” được đăng tải trên các phương tiện thông tin đại chúng chưa hẳn đã là đúng sự thật mà có thể chỉ là những nghi vấn, những tin đồn, xuất phát từ nhiều nguồn khác nhau ... nhưng những bài báo như vậy càng làm cho dư luận gay gắt hơn về chuyện đồng tính đang “lan tràn” ở giới ca sỹ trẻ.

--------

Tham khảo thêm:

https://dangxuanxuyen.blogspot.com/2020/03/tan-man-chuyen-gioi-tinh-cua-sao-tac.html

*

Hà Nội, tháng 10 năm 2006

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

.


READ MORE - TẢN MẠN CHUYỆN GIỚI TÍNH CỦA SAO - Đặng Xuân Xuyến

NHƯ MỐI TRẦU CAU - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Hoàng Phượng - Ca sĩ: Như Hải Yến.

READ MORE - NHƯ MỐI TRẦU CAU - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Hoàng Phượng - Ca sĩ: Như Hải Yến.

TIỄN BẠN VỀ CÕI ... - Thơ Nguyên Lạc



TIỄN BẠN VỀ CÕI ...
.
Tiễn người tôi tiễn đưa người
Khăn tang áo trắng cùng lời biệt ly
Biệt ly bạn đã ra đi
Ra đi là mãi phân kỳ bạn ơi!
.
Tiễn người mây trắng lưng trời
Tiễn người tôi tiễn buồn ơi nghìn trùng!
.
Biển đời lệ khổ nhân sinh
Thì thôi hãy nhớ Tâm kinh: Vô thường *
.
Nguyên Lạc
................
* Xá Lợi Tử! Sắc bất dị không, không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc... (Bát Nhã Tâm Kinh.)
READ MORE - TIỄN BẠN VỀ CÕI ... - Thơ Nguyên Lạc

DẬP DUỀNH - Thơ Trần Mai Ngân



                                Nhà thơ Trần Mai Ngân



DẬP DUỀNH

Ngày dập duềnh
Con chim hót buồn tênh
Nhìn mây trôi mông mênh
Nhớ ra ta còn sống !

Trưa dập duềnh
Thấy ta đang nằm mộng
Gọi người... chỉ thinh không
Hóa ra ta mãi trông !

Chiều dập duềnh
Hoàng hôn sao trống rỗng
Cọng nắng tan theo chiều
Thì ra... yêu đã nhiều !

Đêm ngưng trôi
Ta và bóng những điều
Lặng im qua tháng năm
Ngộ ra... mối tình câm
Ôi! dập duềnh xa xăm !

           Trần Mai Ngân

READ MORE - DẬP DUỀNH - Thơ Trần Mai Ngân

THÁNG BA | TÌNH XUÂN - Thơ Trần Đức Phổ




Trần Đức Phổ

Tháng Ba

Tháng ba xuân còn đó
Hoa gạo đỏ trên cành
Hương bưởi thơm trong gió
Cánh đồng làng ngút xanh

Tháng ba nắng nhuộm hồng
Trên chòm hoa Phượng vĩ
Nàng buông tóc dài hong
Chàng thầm vương ngó ý

Tháng ba về nhớ lắm!
Ngọt ngào rét nàng Bân
Em choàng khăn gió ấm
Giấu đôi má bồ quân!

Tháng ba về uyên ương
Hẹn hò xây tổ ấm
Vòng tay nào yêu thương
Siết mãi tình xuân thắm.


Tình Xuân

Muốn gửi tình theo ngọn gió ngàn
Đem hồn trải rộng khắp nhân gian
Tình ai như nắng mùa xuân mới
Ấm áp chồi non ứa nhựa tràn

Muốn gửi tình theo nhịp sóng xanh
Để nghe dào dạt điệu ru lành
Tình xưa như ánh trăng vờn sóng
Huyền ảo mơ hồ cứ quẩn quanh

Muốn gửi tình theo vạn sắc hương
Vẩn vơ cùng lũ bướm ven đường
Để tình em mãi luôn hoài niệm
Một cánh chim trời biệt gió sương.

Tình anh là thế đó em ơi!
Dẫu đã đam mê vạn kỷ rồi
Vẫn cứ ơ hờ không dám ngỏ
Xuân tàn xuân đến mãi đơn côi!
--
tranducpho

READ MORE - THÁNG BA | TÌNH XUÂN - Thơ Trần Đức Phổ

MỘT THOÁNG TÂY NGUYÊN - Thơ Phạm Hòa Việt và bình luận của thi hữu và bạn đọc


Để tưởng nhớ nhà thơ Phạm Hòa Việt, VNQT  đăng lại bài thơ MỘT THOÁNG TÂY NGUYÊN của anh và phần bình luận của thi hữu và bạn đọc từ trang web của Trường Mầm non Nắng Hồng (http://nanghong.edu.vn/).

Bài này anh đã gởi đăng trên VNQT ngày 27/11/2019 với tên NHỚ TÂY NGUYÊN.


MỘT THOÁNG TÂY NGUYÊN
         
Đường xuyên Buôn sóng lượn
Mưa nhẹ phủ Tây Nguyên
Chiều mùa thu lơ lửng
Hoa bằng lăng vệ đường…

Ngừng chân vùng lũ cuốn
Gỗ vạn khúc bồng bềnh
Dáng thuyền ai cập bến
Rừng đầu nguồn nhẹ tênh…

Cầu treo chia mấy ngả
Lạc bước giữa thiên thai
Gió cuộn hương trong lá
Rượu đắng lại mềm môi…

Gập ghềnh chân voi bước
Qua sông cạn chia dòng
Lắng nghe tiếng chim hót
Giữa cánh rừng mênh mông…

Rừng cao su tơi tả
Dưới bầu trời xanh trong
Có ai đang thổn thức
Trắng đêm trắng cõi lòng…

Nhớ ai ngoài tĩnh thất
Mờ mờ bóng Hải Vân
Tìm em trong ánh mắt
Nắng ngập ngừng Tây Nguyên…

Tìm em  trong hơi thở
Cách biệt giữa muôn trùng
Biết bao giờ gặp lại
Gió lạnh lùng cuối đông…

Tìm em trong giấc ngủ
Chốn địa đàng hư không
Gặp nhau rồi lệ ứa
Phảng phất tiếng tơ lòng…

Bờ Y chiều lặng lẽ
Vắng bóng nàng Viên chăn
Vắng em Hà Nội phố
Vắng tháng ngày Hải Vân…

Đêm Tây Nguyên lướt thướt
Nâng chén Ama Công
Ngày mai xuôi phố núi
Rẽ lối giữa đôi lòng…
              PHẠM HÒA VIỆT

 10 BÌNH LUẬN
 Lê Đàn:
November 8, 2013 at 9:59 am
Ngày mai xuôi phố núi
Rẽ lối giữa đôi lòng…
Còn em trong nỗi nhớ
Cơn gió lùa đêm đông

Xin chào anh!
Cảm ơn anh đã cho thưởng thức bài thơ về Tây nguyên hay lắm.
Chúc anh chị và gđ luôn bình an.


 Hoàng Mỹ Linh:
November 8, 2013 at 10:11 am
Một bài thơ viết theo thể tự sự ngũ ngôn. Tác giả đã nối kết một cao nguyên với những nét rất riêng pha lẫn chút huyền bí của núi rừng với miền quê nơi tác giả trưởng thành và ra đi …

Tìm em trong ánh mắt
Nắng ngập ngừng Tây nguyên …

Tác giả đã nhìn Tây nguyên qua ánh mắt tinh tế để nhận ra  "nắng ngập ngừng …” Vâng có ở cao nguyên với nắng và gió, với mây chiều bảng lãng mới thấy hết cái e ấp, ngập ngừng.

Ngày mai xuôi phố núi
Rẽ lối giữa đôi lòng …

Tâm trạng đó, hầu như cũng đều có với những ai đặt chân đến miền đất này. Sống với cao nguyên đã phân nửa đời người nhưng trong tôi cao nguyên lúc nào cũng lạ, cũng còn rất nhiều những điều chưa biết, muốn biết.

Tìm em trong hơi thở
Cách biệt giữa muôn trùng
Biết bao giờ gặp lại
Gió lạnh lùng cuối đông …

Nhân vật mà tác giả nhắc đến, có thể là một Tây nguyên ảo mờ sương khói, là một sơn nữ thấp thoáng bên chân đồi, là một kiều nữ của thành phố Buồn Muôn Thuở… Nhưng đâu nhất thiết phải chỉ ra căn cước… Chỉ biết với Tây Nguyên đã nặng lòng nhà thơ để rồi ngậm ngùi nghĩ đến một ngày gặp lại… Mà biết đến bao giờ PHV đã để lại cho cao nguyên một chút tình và thế cũng đã ấm áp cho người và đất trên cao này.

Chia sẻ với tác giả một bài thơ hay.

Dân Huyền:
November 8, 2013 at 10:31 am
NHỚ TÂY NGUYÊN 
Tây Nguyên ơi ta nhớ rừng da diết
Xuôi về đây biết hẹn ngày nào
Gặp nhau giờ như giấc chiêm bao
Kỷ niệm xưa tuôn trào suối chảy…
Đêm giao lưu hát mừng điệu nhảy
Rượu cần nhiều uống chả ai say
Bạn ba miền ta nắm chặt tay
Ôn chuyện cũ những ngày gian khó…
Tây Nguyên ơi ầm ầm thác đổ
Bịn rịn bên mâm cỗ chia tay
Hoa bằng lăng thoang thoảng hương bay
Chiều khách sạn cuối ngày nhung nhớ…

Tây Nguyên ơi người đi kẻ ở
Gặp làm chi để nhớ muôn đời…
DÂN HUYỀN 

 Đông Nguyễn:
November 8, 2013 at 7:27 pm
Kính chào anh!
Cảm ơn anh đã cho thưởng thức bài thơ về Tây nguyên hay quá.
Lại được xem những cảnh đẹp của miền Tây nguyên
ĐN xin đọc và được lắng nghe…
Anh HML comment hay và cô DÂN HUYỀN có bài thơ hay quá.
Chúc Anh luôn khoẻ.
Đông Nguyễn.

Xin nói nhỏ với BH.
Mình hơi ngạc nhiên, tác giả "bảnh trai và nhiều tài” vậy, thì  "EM TÌM ANH”  thì đúng hơn, BH hí.
    "Tìm em  trong hơi thở
     Cách biệt giữa muôn trùng     
     Biết bao giờ gặp lại
     Gió lạnh lùng cuối đông…” 

 Nguyễn Thị Bích Hà: 
November 8, 2013 at 8:22 pm
Chào anh Việt! 
Bài thơ này của anh Việt BH rất tâm đắc cho nên BH đã cố gắng lồng hình ảnh thật đẹp vào slideshow và ghép thêm bài hát thật nồng nàn “Nỗi nhớ Cao nguyên”.

BH thích câu: 

“Nhớ ai ngoài tĩnh thất 
Mờ mờ bóng Hải Vân 
Tìm em trong ánh mắt 
Nắng ngập ngừng Tây Nguyên…”

và câu:

“Tìm em trong giấc ngủ 
Chốn địa đàng hư không 
Gặp nhau rồi lệ ứa 
Phảng phất tiếng tơ lòng…”

Cho BH nói riêng với Đông.
Đông ơi! Đông hỏi BH, BH biết trả lời sao,hay là mình cùng hỏi tác giả nha.

Anh Việt ơi! Cho chúng em đáp án đi.…hihihi… 

Nguyễn Thị Hảo:
November 8, 2013 at 8:42 pm
Chào anh PHV!
Chưa hề được đi Tây Nguyên, hôm nay BBT cho xem CảnH Tây Nguyên thật đẹp và tác giả cho đọc MỘT THOÁNG TÂY NGUYÊN hay quá.Mấy câu này nghe thật tình nghĩa:
"Tìm em trong hơi thở
Cách biệt giữa muôn trùng
Biết bao giờ gặp lại
Gió lạnh lùng cuối đông”

HML COMMENT rất hay và bài thơ của cô Dân Huyền cũng hay lắm. Mình rất thích !!!

Xin chào PHV, chúc vui khỏe!
~HẢO~ 

 Nguyễn Thị Kim Thoa::
November 9, 2013 at 1:28 pm
Chào anh PHV
Tây nguyên, thành phố KT chưa biết tới, chưa đi và chưa thấy…nhưng thơ văn thì viết rất nhiều, nay được nhìn cảnh đọc thơ anh viết thật là hay, thơ mộng, thôi thì cứ tưởng tượng hẹn một ngày gần đây …. chúc anh bình an, sức khoẻ KT. 

 Nguyễn Thanh Bá:
November 9, 2013 at 2:32 pm
Chào cậu Việt!
Cậu đã có một bài thơ hay về TN
Cháu đã đến Tây Nguyên đi 3 thành phố:
Em Pleiku má đỏ môi hồng.
Ban Mê Thuột có các tên gọi khác như sau: mùa mưa thì BÙN MỘT TẤC, con nắng thì BỤI MÙ TRỜI, BÁNH MÌ THIU, BUỒN MUÔN THUỞ, BIẾT MÌNH TA…
Còn Kontum thì có nhà thờ gỗ đẹp..
Cháu rất muốn đến đó lần nữa khi đọc bài thơ của cậu
Chúc cậu khỏe. 

 Hòa Việt trả lời::
November 9, 2013 at 4:07 pm
Xin chào các anh, chị
Rất cám ơn các anh chị đọc và comment cho bài thơ. Cám ơn Bích Hà đã cho những hình ảnh Tây nguyên tô điểm cho bài thơ. Trong thời gian đang công tác, PHV lên Tây nguyên mấy lần, mỗi lần lên lại thấy Tây nguyên thay đổi. Tiếc rằng lần mới đây nhất,sau một trận lụt bão, mấy cánh rừng cao su bị tơi tả, gổ khai thác lậu ở rừng trôi về làm cho các dòng sông tắc nghẹn. Nay nghe bài hát về Tây nguyên mà cảm thấy rạo rực.
Mong các bạn thông cảm, vì bận một số công việc nên lúc gần đây ít lên mạng để liên tục đọc và comment bài viết, Xin chúc vạn sự tốt lành. Tình thân! 

 Nguyễn Đức Cường:
November 10, 2013 at 3:48 pm
Chào bác Việt!
Giữa núi rừng đại ngàn và thác nước trắng xóa hùng vĩ với trời mây vốn đã mênh mông lại càng thênh thang trên vùng đất cao nguyên dễ ru lòng người vào cỏi mộng du nên nhớ rồi Tìm em trong ánh mắt, Tìm em trong hơi thở, Tìm em trong giấc ngủ…
Cảm ơn bác đã cho cháu thưởng thức cảnh vật Tây nguyên bằng góc nhìn đầy cảm xúc của bác.
Chúc bác khỏe!
Cháu
Nguyễn Đức Cường



READ MORE - MỘT THOÁNG TÂY NGUYÊN - Thơ Phạm Hòa Việt và bình luận của thi hữu và bạn đọc

TÌNH YÊU, PHẬN NGƯỜI VÀ CON ĐƯỜNG THI CA QUA THƠ LÊ VĂN TRUNG - Viên Hướng


         


TÌNH YÊU, PHẬN NGƯỜI VÀ CON ĐƯỜNG THI CA QUA THƠ LÊ VĂN TRUNG
                                                                    Viên Hướng


          Với trực giác vô vàn bén nhạy cùng say đắm nghệ thuật thi ca gắn liền với xã hội hiện sinh, quê hương của một thời bóng đêm dày đặc, một thời của thanh niên không làm chủ được đời mình, một thời của đợi chờ trong tuyệt vọng lắt liu khi tương lai chỉ là một ngọn nến hắt hiu mờ ảo, chốn quay về của anh là căn nhà thinh thích lặng câm, đau đáu quẩn quanh chiếc bóng chính mình khi tâm giới còn xác xao kiếp lữ.

Cánh cửa mười năm còn để mở / Đìu hiu như mỏi cuộc mong chờ / Ta bước ngại ngần, xiêu bóng đổ / Run run thềm tối nhện giăng mờ (Đợi chờ đến cuối cuộc tang thương).

Một trong những nét riêng của thơ anh là hình ảnh con đò hoang sơ liêu tịch đang miệt mài rong rêu giữa nước trời mênh mông quạnh vắng, biết về đâu trong thống lụy mịt mờ:

Sông tôi chảy một dòng buồn / Trăm năm bến vắng bãi cồn hoang vu.

Khuya là thời thức giấc của trở trăn bất lực mãi cô đọng trong hồn, đối diện với chính mình, những hoang mang vô vọng dằn vặt hương xưa của dòng sầu ký ức. Anh đốt đời mình bằng những nốt trầm khốc liệt của một đoạn trường vong thân gió bụi khi máu lệ gõ phím nẩy chồi.

Ta về như sóng vô âm / Vỗ vào hiu quạnh lạnh bầm máu xương / Ta về lạc giữa mù sương / Nghe sầu tận tận nghìn phương dội về (Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay).

Anh hiện diện giữa nhân gian để sống với gói hành trang cõi NHỚ, là cõi lưu đày xa xôi mộng mị đã cưu mang anh từng giây phút liêu xiêu luân hồi trong trở trăn mê hoặc, chính nỗi nhớ đã đem anh về góc đêm cheo leo bờ vực với nội tâm hút heo độc thoại, cho thơ mãi tuôn trào một trời thở than bi tráng.

Tôi cứ ngỡ lòng tôi còn tưởng tiếc
Những đam mê cháy bỏng buổi xuân thì
Những khờ dại Những ngông cuồng Kiêu bạt
Thuở rực ngời niên thiếu lửa cuồng si

Sẽ đến lúc xin gửi lời vĩnh biệt
Hỡi đồi cao, lũng thấp, hỡi sông hồ
Hỡi biển mặn, hỡi rừng xanh, cỏ biếc
Hỡi trăng sao, hỡi gió núi, sương mờ
                                             (Trở về)

Trên hành trình tử sinh hối hả, anh luôn là kẻ cuối cùng nán lại sân ga qua màn mưa hay nước mắt khi hẹn hò nhau chỉ là bến bờ của ảo vọng mù khơi, để đánh thức khát khao anh suốt một đời chênh chao khắc khoải. Em là ai, em ở nơi nào cho trái tim cô lặng anh luôn chếnh choáng cơn say, cho nỗi nhớ mãi dập duềnh không bến đỗ? Em ẩn trong thơ trượt anh lạc loài tháng năm hoang rêu bờ bãi.

Mùa thu ơi! Tình thu! / Mùa đi không trở lại / Tình em như chiêm bao / Trong hồn tôi mưa bão. (Mùa thu ơi mùa thu!).

Em là nhan sắc của trời thu ảo diệu, là màu phôi pha của đợi chờ réo gọi áng tinh vân trong tuổi chiều cằn khô sa mạc, gió cũng biết hóa thân mang tương tư em về cõi mộng trầm hương lụa là môi ngọc.

Yêu quá đổi những màu thu diệu vợi / Áo vàng thơ vừa chạm giấc mơ chiều / Tôi cứ ngỡ em từ trong tình sử / Nắng lụa hồng ươm mắt ngọc trong veo (Tình thu).

Anh đã lội ngược dòng bắt nhịp cầu cổ tích để thánh hóa nguồn xúc cảm trăng sao, soi bóng chữ ru cuộc tình dưới ánh triêu dương ngạt ngào hương bay huyễn hoặc. Năm mươi năm trôi qua, anh vẫn ngây ngất say những đóa quỳnh hương nhạt nhòa phế tích, dù sóng tình anh mãi cay đắng tràn bờ, nhưng mộng và thực tan nhau trong mơ hồ tâm tưởng chảy qua một vòm huyền thoại tài hoa. Đủ phiền muộn chưa anh, khi đại dương sẵn sàng chôn lấp dã tràng anh để xóa tan đôi bờ hạnh ngộ.

Em ngàn năm Em thiên thu vĩnh cửu
Em phút giây Em phù phiếm sát na
Em bỏ lại cõi đời ta tội lỗi
Em quay về lạc giữa cõi người ta
Em là gió thổi qua dòng sông lạ
Và thuyền ta chìm giữa đáy tang thương
Em là sóng ta bạc đầu trắng xóa
Bọt bèo ta trôi mãi giữa vô cùng.
                                           (Em)

Anh luôn quằn quại một tình yêu tuyệt đối chí mỹ thiêng liêng. Giữa gian nan dập vùi cơn địa chấn, tuy manh áo phong trần còn thống khổ cuộc tồn sinh và thơ anh là tiếng kêu của loài chim đêm lạc giọng bên trời, nhưng với tình yêu sấp ngữa chốn bụi hồng mây tụ bèo tan như huyệt mộ chôn vùi, anh vẫn trung thành xem như một ân sũng thánh hóa kiếp đời bằng ngôn ngữ nguyên sơ, chấp nhận chuyến hành hương vũ trụ thi ca tột cùng trong chân mỹ thiện.

Ôi thi sỹ!
Kẻ hành hương cô độc trên dặm trường đi tìm CÁI ĐẸP
Chân thiện mỹ
Người đi ngang qua cuộc đời này
Bằng đôi chân của Thiên Sứ
Và linh hồn Thượng Đế
Người đi trong vô vọng đau thương
Và hạnh phúc rạng ngời
Tuyệt vọng và hy vọng
Xót xa và hân hoan
Tiếng gọi của CÁI ĐẸP réo gào vô tận
Và CÁI ĐẸP bừng lên trong NHAN SẮC EM
Thiên thu bất diệt
Tiếng gọi của TỰ DO và VĨNH HẰNG
Người sẽ đi cho đến khi khô kiệt giọt máu cuối cùng
Người sẽ đi cho đến khi thịt xương tan hòa tro bụi
Và EM thấy chăng
Hỡi NHAN SẮC hiễn linh
Nơi giọt máu khô bầm
Nơi nhúm bụi tro tàn tạ
Một NỤ HỒNG rực rỡ tỏa hương
                                        (Thi sĩ và hoa hồng)

Ngoài nét dạt dào siêu thăng điệu nhạc trong thơ, biển lòng anh còn điêu khắc hình ảnh nữ thần liêu trai rực ngời tinh khiết:

Trắng ngần một đóa quỳnh hương / Thơm lừng một nụ xuân hồng mãn khai / Người về theo nắng ban mai / Xiêm y lộng ngọc, ngực cài nhũ hương (Kể chuyện).

Sau chứng tích lung linh bức tranh màu cháy bỏng, tình sang trang trổ đóa an nhiên giữa nguyên thủy đất trời:

Và đạo pháp / Ẩn mật Diệu ngữ Diệu ngôn / "Ai theo ta hãy vác Thánh giá" / "Chúng sinh ơi hãy tự mình đốt đuốc lên mà đi" / Tôi đang vác Thánh giá đời mình / Và Tôi đang đốt ngọn đuốc đời tôi / Rực sáng!!! (Mật ngữ).


Thơ anh còn là bản hòa tấu thiên nhiên u nhã giữa núi rừng hoan ca tĩnh mịch, mở rộng trái tim bao dung độ lượng cùng hưng phế nhân gian, thong dong chảy cùng vô biên một sức sống đại ngàn.

Rồi có một ngày trên đỉnh núi cao
Chút đời ta cũng vô cùng sương khói.
Tình em nào có nghĩa gì với cỏ cây
Bởi hồn ta đã phủ đầy mây trắng.
             (Ngày Về Với Thiên Nhiên)

Đã biết đời vô thường, ai rồi cũng ra đi chỉ còn lại nắm đất bên đường.
Chén đời sẽ anh dốc cạn để một ngày làm khách lữ ven trời, nhưng bóng dáng Lê Văn Trung vẫn nồng nàn nằm nghe sương rụng trong thơ. Còn lại sau lưng anh là tình yêu nhói đau trong hạnh phúc và thơ là dưỡng khí đã nuôi anh suốt cuộc đời còn lại, cho mãi thường tại với thời gian những khúc tình lãng mạn cháy tim người đồng điệu.

Ta níu vào thơ cùng sinh tử / Ta nương vào thơ mà tồn vong / Lòng ta như gió qua truông vắng / Lòng ta như suối băng qua rừng (Thơ thơ)

Các nàng ơi, anh chỉ là một chuyến đò em vỗ sóng mạn thuyền của bờ xưa lau lách, anh chỉ là sân ga hụt hẩng chuyến tàu em trong phút chốc dừng chân. Gì rồi cũng qua như đôi tay anh không đủ sức níu giữ cuộc tình, rồi cũng chẳng còn ai dù lòng anh chưa kịp lãng quên. Nếu một ngày trở lại mộ phần anh cỏ loang hiu hắt, có chăng em một góc nến trong tim hoài niệm những hẹn hò phiêu lãng phù vân.


Phải không anh? Mọi dấu tích rồi sẽ qua đi, những ngậm ngùi yêu thương hờn tủi chỉ là trò chơi trăm năm của nhân sinh vạn hữu trên đường tìm về một cội nguồn miên viễn.

Khi bỏ lại đời ta không tiếc nuối
Ta thắp câu thơ truy niệm kiếp người
Ta thắp câu thơ xưng lời thú tội
Cuộc tình người niệm khúc của chia phôi
Lòng dâu bể - tình em là dâu bể
Ta bỏ đi, tàn tạ, xác thơ buồn
Ai biết được ánh hào quang sự chết
Vẫn rực ngời trong sóng gió tang thương.
                                        (Bên bờ sinh tử)

Quá khứ! Thời gian đã chưng cất men đậm và cay, ướp tàn rơi anh phiêu diêu những cung buồn réo rắc. Anh đã phủ lên muôn phương giải lụa thu vàng nõn nà hương sắc, rồi nhẹ nhàng bước vào khung cửa tịnh mặc phơ phất màu thập giá ngàn xưa. Dáng dấp hào sảng khinh bạc một đời thơ như cánh diều mùa gió chướng xôn xao giờ đây lắng đọng. Thi ca anh trải mình trong ánh sáng ngân hà, khởi đầu cho tâm thức bao la như vòm xanh bật mở khai quang, nhân chứng cho vô ngôn Thánh Hiến.

Và nguyện xin rữa sạch bụi ưu phiền
Rữa cho em những hương phấn tàn rơi
Cho hóa ngọc trong hồn em trinh bạch
Rữa trôi đi những hạt lệ bầm trong mắt
Của một thời dang dở cuộc trăm năm
Xin ướp thơ anh lên bóng nguyệt nguyên rằm
Xin khấn câu thơ như kinh chiều sám hối
                                                 (Thánh Hiến)

-----------------------------

THƠ CỦA THI SĨ LÊ VĂN TRUNG


THIÊN THU

Xin gom hết những vàng phai tàn tạ
Những rong rêu trên đền tháp ngàn năm
Cho tôi tạc bức tượng đài lên đá
Đá Thiên Thu vỡ lệ khóc Vô Cùng

Xin gom hết những hoàng hôn trên mắt
Những sương rơi lên tóc nhuộm hương chiều
Cho tôi vẽ thành bức tranh tuyệt bích
Khung vải tình da thịt của thu phai

Xin gom hết tiếng thì thầm của gió
Của hư vô, của hố thẳm, diệu kỳ
Cho tôi gõ vào mây lời nhã nhạc
Lời của trùng lai hội ngộ, của chia ly

Xin gom hết, như một niềm khổ nạn
Tôi trở về ngồi mộng giữa hoang vu
Trăm năm nhau là trăm mùa trăng khuyết
Không ai về nhỏ lệ khóc thương đau.


THƠ

Thơ như hương tỏa vào trong gió
Và gió bay mù trời viễn phương
Hương ơi áo mỏng mềm da lụa
Thơ chảy mềm thơm môi nguyệt rằm

Em khoát trầm hương bay trong mơ
Em trải lòng nhung mượt như thơ
Hương ơi tóc ủ nồng hương mật
Tóc ơi sương ủ nồng sương mơ

Em về nắng ngọc thơ như ngọc
Em đi thơ vàng thơ như trăng
Ai biết trăm năm hồn khuê nữ
Thơ còn vương tình thơ chưa vàng

Thơ như hương quyện vào hồn sương
Ôi mắt người chìm mây hoàng hôn
Tôi ngồi nghe tiếng thơ tan nhẹ
Vào cõi tình xưa, em biết không ?


THƠ CHÌM TRONG NỖI ĐỢI CHỜ

Không hẹn hò sao quay quắt đợi chờ
Cứ nhuộm buồn vàng úa những câu thơ
Lòng như cơn gió chiều ngưng thổi
Lòng như bóng mây chiều bơ vơ

Con dế ngủ quên chìm trong cỏ
Tiếng gáy lạnh vùi im dưới sương
Có con chim lạ vô tình quá
Rụng giữa hồn tôi mấy giọt buồn

Mai kia mốt nọ người về không
Tôi trải hương thơ những dặm đường
Người nhớ quàng khăn cho đủ ấm
Người nhớ cài hoa lên tóc sương

Mai kia mốt nọ người về không
Tôi nở vào thơ vạn đóa hồng
Người nhớ nhẹ nâng bàn chân ngọc
Mỗi cánh hoa là một vết thương

Mai kia mốt nọ người về không
Tôi đốt thơ , xác bụi thơ tàn
Người nhớ gom tro hòa trong máu
Cho dòng lệ biếc cũng thơm hương

Không hẹn hò mà quay quắt đợi chờ
Mà chùng mà lặng cả cơn mơ
Người về nhớ gọi hồn tôi dậy
Nhớ gọi hồn tôi tận cõi thơ.


THƠ ĐỀ TRÊN BỤC CỬA

Ta chép bài thơ lên bục cửa
Người về đọc nốt
Một lần
Quên
Cởi áo - tình - nhân
Lau hạt bụi
Bám vào nỗi nhớ đã rêu xanh
Thơ ta là những câu Huyền Ngữ
Tinh kết từ sương của đất trời
Người về sương chạm lời thơ vỡ
Giọt lệ tình xưa cũng vỡ, trôi
Bục cửa mùa trăng ngồi chải tóc
Người như tượng đá từ trăm năm
Tóc rối hồn ta vừa ẩm mục
Đọc nốt thơ
Rồi
Cũng lãng quên
Bao giờ trở lại gian nhà cũ
Lòng bỗng như vừa chợt nhớ ra
Có kẻ đề thơ lên bục cửa
Đợi chờ tàn úa những cơn mơ.


THƠ – EM – VÀ TÔI

Cho dẫu mười năm, năm mươi năm
Thơ không sáng nổi một đêm rằm
Áo hoa khăn lụa là cơn mộng
Em đã quên từ những dấu chân

Cho dẫu mươi năm hay trăm năm
Thơ cũng vì hoa mà lặng thầm
Máu lệ đã khô dòng thiên cổ
Tình vẫn tương tư màu ái ân

Dẫu sắc hương kia là hư ảnh
Dẫu mắt môi người là mù sương
Thơ vẫn trải tình lên cỏ thắm
Vẫn nở trong tim đóa nguyệt hồng

Em dẫu quên dẫu nhớ cũng đành
Thơ như dòng lệ mãi còn xanh
Mai kia góc biển chân trời lạ
Có xót xa thơ giạt cuối ghềnh

Xin hãy vì thơ làm dấu Thánh
Ơn người, nguyên vẹn giấc chiêm bao
Em sẽ thấy màu thơ rướm máu
Thiên thu chảy mãi giọt thơ sầu

Xin hãy vì thơ mà khấn nguyện
Ta còn hố thẳm với hư không
Biết đâu trong những cơn huyền mộng
Rằng đóa trăng xưa đã nguyệt hồng.


THƠ THƠ

Ta níu vào thơ cùng sinh tử
Ta nương vào thơ mà tồn vong
Lòng ta như gió qua truông vắng
Lòng ta như suối băng qua rừng

Năm mươi năm ghềnh thác gập ghềnh
Năm mươi năm bèo bọt lênh đênh
Câu thơ chìm nổi trong mưa bão
Trôi giạt theo tình người lãng quên

Ta bỏ người đi mùa trăng khuyết
Ta chờ trăm năm mùa trăng tròn
Ta ngỡ tình người trăng tuyết nguyệt
Ta ngỡ lòng nhau còn nguyên xuân

Ta níu vào thơ mà nhớ người
Ta nương vào thơ mà quên ta
Lòng ta là một con thuyền nhỏ
Tình người như là một con mơ.


THƠ TÔI LÀ GIỌT LỆ NGƯỜI TRĂM NĂM
(Trích thơ của Ngói)

Tôi đang khát cháy cả lòng
Uống nghìn chung mà nỗi buồn chưa vơi
Đi qua mấy dặm luân hồi
Thơ tôi là giọt lệ người trăm năm
Đi qua mấy cuộc thăng trầm
Thơ tôi là hạt sương tan giữa chiều
Đi, về trong cõi quạnh hiu
Thơ tôi là tiếng chim kêu cuối ngàn
Qua em là những dỡ dang
Thơ buồn đọng lại điêu tàn thu xưa
Tôi đang khát, cháy niềm đau
Rượu người chảy một dòng sầu vô biên
Xin đời giây phút bình yên
Cho tôi neo đậu bóng thuyền đời tôi
Xin cho tàn cuộc luân hồi
Thơ tôi là giọt lệ người trăm năm.


THƠ TÔI VỪA NỞ ĐÓA MONG CHỜ

Xin ướp vào thơ giọt lệ người
Xin đan vào tóc sợi tình tôi
Cho trăng ân ái mùa xanh cũ
Cũng nở hồng trên đôi cánh môi

Em hỡi thơ là những giọt sương
Mênh mang chìm trong mắt hoang đường
Nghìn năm đôi mắt mùa trăng nở
Những đóa tình xưa còn ủ hương

Xin chải thơ lên làn tóc rối
Cho gió tình rung nhẹ bóng mây
Cho lá tình như ngàn cánh bướm
Cho giấc mơ lừng hương tóc ai

Tôi chép thơ tình lên áo lụa
Tôi nhuộm thơ vàng chiều nắng phai
Thơ chảy theo tình như hương mật
Thơ mềm như mây trên bàn tay

Em có về không? Bay với thơ
Hoa tôi vừa nở đóa mong chờ
Xin dịu dàng ơi bàn chân ngọc
Bước từng bước nhẹ trong cơn mơ.

                              Lê Văn Trung

READ MORE - TÌNH YÊU, PHẬN NGƯỜI VÀ CON ĐƯỜNG THI CA QUA THƠ LÊ VĂN TRUNG - Viên Hướng