Nhà thơ Chu Vương Miện
CHÙM THƠ CVM 21
nhai trầu nhả bã
hút thuốc phà hơi
tình nghĩa chúng mình chỉ thế thôi ?
ăn bánh trả tiền
toàn vé một chiều
chả có khứ hồi
nước sông công tù
con bướm vàng đậu nhành mù u
trái mù u ép làm dầu để đốt
tình trái ngang tùng đợt gió giao mùa
cuộc đời xơ xác hơn rổ rá
cạp lại mà chi ? những mảng đời
cũng đành xếp xó chờ nấu cháo
thay củi cho qua nốt phận người
lênh đênh sương khói bên làng xóm
lỡ đò như lỡ một cuộc vui
thơ văn lỡ cỡ theo bèo dạt
hụt nhau như hụt mất câu cười
em về bên nớ ngày tháng hạ
ta kẹt nơi này lá đang rơi ?
sắc sắc không không
không không sắc sắc
nay còn mai mất
nay khóc mai cười
ngang dòng sông trôi ?
CHÙM THƠ CVM 22
bây giờ là kiếp người
trước đó là hạt cát
văng vẳng nghe khúc hát
văng vẳng nghe lời thơ
ngày trước là dĩ vãng
còn chừ là bây giờ
đằng đẵng là kiếp xưa
thế chiến cuốc
là cuộc chiến ở những xứ bán khai
uýnh nhau bằng giáo mác
chém bằng mã tấu tan xác
dùng bàn cuốc
đánh vào đầu nạn nhân
thế xuân thu
là thế thua trận
vào cuối mùa thu đầu mùa xuân
gặp thời thế là gặp thời bốc cứt
cơm nắm muối vừng
vừa uýnh vừa bốc đất mà ăn ?
thì cũng đành chịu khó
ai cắn răng ? ai xích hầu
ai khố dây
gặp thời thế biến thành lũ khỉ leo cây
không gặp thời
thành lũ ăn mày
giả cầy ?
CHU VƯƠNG MIỆN