Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, July 11, 2017

CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN 21; 22



               Nhà thơ Chu Vương Miện



CHÙM THƠ CVM 21

nhai trầu nhả bã
hút thuốc phà hơi
tình nghĩa chúng mình chỉ thế thôi ?
ăn bánh trả tiền
toàn vé một chiều
chả có khứ hồi
nước sông công tù
con bướm vàng đậu nhành mù u
trái mù u ép làm dầu để đốt
tình trái ngang tùng đợt gió giao mùa
cuộc đời xơ xác hơn rổ rá
cạp lại mà chi ? những mảng đời
cũng đành xếp xó chờ nấu cháo
thay củi cho qua nốt phận người
lênh đênh sương khói bên làng xóm
lỡ đò như lỡ một cuộc vui
thơ văn lỡ cỡ theo bèo dạt
hụt nhau như hụt mất câu cười
em về bên nớ ngày tháng hạ
ta kẹt nơi này lá đang rơi ?

sắc sắc không không
không không sắc sắc
nay còn mai mất
nay khóc mai cười
ngang dòng sông trôi ?


CHÙM THƠ CVM 22

bây giờ là kiếp người
trước đó là hạt cát
văng vẳng nghe khúc hát
văng vẳng nghe lời thơ
ngày trước là dĩ vãng
còn chừ là bây giờ
đằng đẵng là kiếp xưa

thế chiến cuốc
là cuộc chiến ở những xứ bán khai
uýnh nhau bằng giáo mác
chém bằng mã tấu tan xác
dùng bàn cuốc
đánh vào đầu nạn nhân
thế xuân thu
là thế thua trận
vào cuối mùa thu đầu mùa xuân
gặp thời thế là gặp thời bốc cứt
cơm nắm muối vừng
vừa uýnh vừa bốc đất mà ăn ?
thì cũng đành chịu khó
ai cắn răng ? ai xích hầu
ai khố dây
gặp thời thế biến thành lũ khỉ leo cây 
không gặp thời 
thành lũ ăn mày
giả cầy ?

CHU VƯƠNG MIỆN

READ MORE - CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN 21; 22

ĐƯỜNG THI - CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 10) - Nguyễn Ngọc Kiên chọn dịch và giới thiệu thơ

      
                      Tác giả Nguyễn Ngọc Kiên


         ĐƯỜNG THI - CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 10)

CAO THÍCH
Cao Thích 高適 (702-765) tự Đạt Phu 達夫, người Thương Châu (nay là tỉnh Hà Bắc). Năm Khai Nguyên thứ 22 (đời Đường Huyền Tông), ông theo giúp Tín An Vương lên biên tái đánh giặc Khiết Đan, sau đó lại đi du ngoạn ở vùng Hà Nam. Cho đến năm 40 tuổi, Cao Thích còn lận đận, sống đời áo vải lang thang đây đó. Sau đó được người cất nhắc, thi đỗ hữu đạo quan và được lên làm quan ở Trường An. Ông được giữ chức huyện uý. Tâm tính ông không hợp với chức này, thường làm thơ than thở. Sau đó thăng Tiết độ sứ ở Hà Tây. Khi An Lộc Sơn nổi loạn, ông tắt đường đến với Huyền Tông ở Hà Trì, dâng thư nói về nguyên nhân thất bại ở cửa ải Đồng Quan được làm Gián nghị đại phu. Sau có công đánh dẹp Vĩnh Vương Lý Lân, được Đường Túc Tông thăng tước hầu ở Bột Hải. 

Ông đi nhiều, thông cảm với nỗi khổ của dân chúng … 
                                                      (Theo thiviennet)

九曲詞其二 - 高適 
萬騎爭歌楊柳春, 
千場對舞繡麒麟。 
到處盡逢歡洽事, 
相看總是太平人。

Phiên âm:
CỬU KHÚC TỪ KÌ 2 – CAO THÍCH
Vạn kỵ tranh ca dương liễu xuân, 
Thiên trường đối vũ tú kỳ lân. 
Đáo xứ tận phùng hoan hợp sự, 
Tương khan tổng thị thái bình nhân.

Dịch nghĩa:
BÀI CA CỬU KHÚC KÌ 2 – CAO THÍCH 
Hàng vạn lính kỵ tranh nhau hát ca ngợi liễu mùa xuân, 
Cả ngàn đám múa lân kết bằng vải năm màu. 
Chỗ nào cũng vui mừng, 
Vì thấy nay đang an hưởng thái bình rồi.


Cửu Khúc: tên đất, nay ở phía nam hồ Thanh Hải, huyện Hoá Long, tỉnh Thanh Hải. Sông Hoàng Hà phát nguyên từ đây. Khoảng năm 707 (đời vua Trung Tông), giặc Thổ Phồn chiếm mất Cửu Khúc. Đến năm 753, tướng quân Ca Thư Hàn phụng mệnh vua Huyền Tông đem quân đánh lấy lại được. Bài này tả lúc hoan ca chiến thắng.

Dịch thơ:
BÀI CA CỬU KHÚC KÌ 2 – CAO THÍCH 
Vạn kị tranh ca dương liễu xuân
Muôn nơi đang múa diễu kì lân
Đâu đâu cũng mừng vui khôn xiết
An hưởng thái bình khắp thế gian.
九曲詞其三 
鐵騎橫行鐵嶺頭, 
西看邏逤取封侯。 
青海只今將飲馬, 
黃河不用更防秋。

Phiên âm:
CỬU KHÚC TỪ KÌ 3
Thiết kỵ hoành hành Thiết lĩnh đầu, 
Tây khan La Tá thủ phong hầu. 
Thanh Hải chỉ kim tương ẩm mã, 
Hoàng Hà bất dụng cánh phòng thu.

Dịch nghĩa:
BÀI CA CỬU KHÚC KÌ 3
[Ta] thống lãnh quân thiết kỵ đồn trú trên núi Thiết Lãnh, 
hằng trông về thành La Ta [của địch] ở phía tây chờ cơ hội lập công phong tước. 
Hôm nay dừng cho ngựa uống nước ở hồ Thanh Hải, 
[nghĩ tới lúc thu sang] vùng thượng lưu sông Hoàng Hà đóng băng mà tìm cách phòng thủ mùa thu.


Dịch thơ:
BÀI CA CỬU KHÚC KÌ 3
Quân kị hoành hành  Thiết lĩnh đầu
Nhìn La Sa tây ngóng phong hầu
Thanh Hải hồ giờ cho ngựa uống
Hoàng Hà khỏi nghĩ phòng thu đâu.

別董大其一  - 高適 
六翮飄颻私自憐, 
一離京洛十餘年。 
丈夫貧賤應未足, 
今日相逢無酒錢。

Phiên âm:
BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 1 – CAO THÍCH
Lục cách phiêu diêu tư tự liên, 
Nhất ly kinh Lạc thập dư niên. 
Trượng phu bần tiện ưng vị túc, 
Kim nhật tương phùng vô tửu tiền.


ĐỔNG ĐẠI
tức Đổng Đình Lan 董庭蘭, cầm sư trứ danh khoảng năm Thiên Bảo. Năm Khai Nguyên thứ 23 (735), Cao Thích lên Trường An dự thi, hai người năm quen và kết bạn. Hai bài "Biệt Đổng Đại" làm sau nhiều năm xa cách trùng phùng ngắn ngủi rồi lại từ biệt mỗi người một nẻo đông tây. (Năm 747)

Dịch nghĩa: 
TỪ BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 1 – CAO THÍCH

Đôi cánh phiêu diêu xót xa cho phận mình, 
Lạc Dương xa cách chục năm rồi đấy. 
Trượng phu bần tiện ai bằng tớ, 
Đôi chén tương phùng mà chẳng đủ tiền.

Dịch thơ: 
TỪ BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 1 – CAO THÍCH

 Đáng thương thay đôi cánh phiêu bồng, 
Lạc Dương xa cách chục năm ròng. 
Trượng phu nghèo túng ai bằng nhỉ, 
Đôi chén tương phùng tiền cũng không.

別董大其二 
千里黃雲白日曛, 
北風吹雁雪紛紛。 
莫愁前路無知己, 
天下誰人不識君。

Phiên âm:
BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 2 – CAO THÍCH
Thiên lý hoàng vân bạch nhật huân, 
Bắc phong xuy nhạn tuyết phân phân. 
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, 
Thiên hạ hà nhân bất thức quân?

Dịch nghĩa:
TỪ BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 2 – CAO THÍCH
Ngàn dặm mây vàng, ban ngày bóng nhạt 
Gió bấc khởi nhạn (bay về nam), tuyết bời bời 
Chớ buồn con đường phía trước không có người tri kỷ 
Sao lại có người trong thiên hạ không biết đến anh.

Dịch nghĩa:
TỪ BIỆT ĐỔNG ĐẠI KÌ 2 – CAO THÍCH
Ngàn dặm mây vàng nắng tắt nhanh
Gió đông xua nhạn, tuyết rơi  quanh
Đừng buồn phía trước không tri kỷ 
Thiên hạ ai người chẳng biết anh

東平路作其三 
東平路作其三 
清曠涼夜月, 
徘徊孤客舟。 
渺然風波上, 
獨夢前山秋。 
秋至復搖落, 
空令行者愁。

Phiên âm:
ĐÔNG BÌNH LỘ TÁC KÌ 3 – CAO THÍCH
Thanh khoáng lương dạ nguyệt, 
Bồi hồi cô khách chu. 
Diểu nhiên phong ba thượng, 
Độc mộng tiền sơn thu. 
Thu chí phục dao lạc, 
Không linh hành giả sầu.

Dịch nghĩa:
LÀM TRÊN ĐƯỜNG ĐÔNG BÌNH (KÌ 3) – CAO THÍCH 
Trăng đêm mát trong vắt bao la 
Thuyền khách lẻ loi trôi lững thững 
Trên sóng gió mịt mù 
Một mình mơ cảnh thu trên núi ngày trước 
Nay thu đến chắc lại xác xơ tàn úa 
Bỗng dưng khiến lòng người qua đường buồn ngẩn ngơ

Dịch thơ:
LÀM TRÊN ĐƯỜNG ĐÔNG BÌNH (KÌ 3) – CAO THÍCH
Bản dịch 1:
Trăng  trong vắt bao la
Thuyền khách lẻ trôi nhẹ
Trên sóng gió mịt mờ
Mình mơ núi thu trước
Thu nay cảnh lại xác xơ
Khiến lòng người những ngẩn ngơ nỗi sầu.

Bản dịch 2 :
Trăng đêm trong vắt bao la
Con thuyền khách lẻ trôi qua lững lờ
Trên sông sóng gió mịt mù
Một mình mơ cảnh núi thu bao giờ
Thu nay cảnh lại xác xơ
Khách qua đường những ngẩn ngơ nỗi buồn.

                                                                     Nguyễn Ngọc Kiên
  
READ MORE - ĐƯỜNG THI - CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 10) - Nguyễn Ngọc Kiên chọn dịch và giới thiệu thơ

XA RỒI ĐƯỜNG PHƯỢNG BAY - Thơ Nguyễn An Bình





XA RỒI ĐƯỜNG PHƯỢNG BAY


Rồi cũng chia tay đường phượng bay
Làm sao đếm hết lá trên vai
Một trời mưa nhỏ rơi trong mắt
Ai nhặt giùm tôi trên ngón tay?

Gió mang tình em đi muôn ngã
Ngã nào tôi hái trái tình rơi?
Tình cờ trở lại con phố nhỏ
Vắng tiếng ve ngân nhớ một người.

Thôi vẫy tay chào đường phượng xưa
Người xa bỏ lại chuyến phà đưa
Nhìn sông chỉ thấy ngàn con sóng
Xô ngã đời tôi trong nắng mưa.

Sợi tóc nào vương mùa hạ cũ
Có người về nhớ chuyện trăm năm
Một mai trang sách vàng nhung nhớ
Mới thấy đêm khuya lạnh chỗ nằm.

Em có nhớ gì đường phượng mơ
Thuở ấy yêu nhau áo học trò
Cánh diều no gió bay xa tít
Còn lại một mình tôi ngẩn ngơ.

Người đã đem một trời phượng đỏ
Làm hành trang ngược chuyến tàu đêm
Chiếc vé tình yêu giờ lạc mất
Đường phượng xưa nào biết đâu tìm?

                             Nguyễn An Bình
                                  10/7/2017

READ MORE - XA RỒI ĐƯỜNG PHƯỢNG BAY - Thơ Nguyễn An Bình

CHÙM THƠ HUY UYÊN





Lại gởi một người bạn HO ở Mỹ

Bạn mãi ngồi ghế đá trước Mall
Mùa đã chuyển xanh màu lá
Nắng ngọt đất trời Little Sài-Gòn
Tháng chạp sương chiều ngậm sữa.

Dỗ tim nơi xứ người bảo-tố
Màu táo hồng rưng rức môi ai
Chút gì Huế chạy quanh nổi nhớ
Vắt sầu Cali. lên vai.

Ngày xưa đằm thắm môi hôn
Mưa giăng đầy trời tháng chạp
Cớ sao hai mắt anh buồn
Giận đời phiêu-lưu hoang phế.

Cố-nhân quên ngày gảy súng
Trái tim đành bỏ lại quê người
Bốn mươi năm cỏ cây héo rụng
Hình hài giờ đã tan tác tả tơi...

Lòng trần còn thèm da thịt đàn bà
Tháng năm trọn đời người hóa dại
Tóc bạc đầu tợ sương sa
Treo cao linh-hồn bạc lòng tượng đá.

Nước mắt xưa khô mòn "dấu lệ"
Cô-đơn ngày nào chạy quanh nghĩa-trang 
Nắng Sài-Gòn còn thương còn nhớ
Trời Cali rũ xám màu mây buồn.

Bao năm đã cố nguôi quên
Quên ngày ra ngồi Mall và ghế đá
Thiên-Chúa xưa có còn bên em
Người đàn bà của anh
cả đời cơ cực.

Hạnh-phúc từ lâu đóng cửa
Xếp chất Tổ-Quốc đầu đường
Đám tang,bể dâu,khói lửa
Băng bó lâu rồi đâm sâu vết thương !

Bài ca mùa xuân sao buồn
Ở Mỷ bao quanh phong, bạch dương, liễu rủ
Đêm đêm thức dậy thì thầm
Người chiến binh xưa
thấy đời mình khó ngủ
Đốt nhánh ô-liu cuối đường địa-ngục.


2-
Em và mùa xuân đang về

Còn chăng nổi nhớ em quay lại
miền lý-ức xưa buổi tiễn đưa
thu có còn vàng rực cháy
chớm lạnh bên ai xuân về.

Mùa lá thay buồn đời cây
em thổi tóc bay
hanh hao cùng gió
quán vắng ngủ ngày
bỏ lại dặm nghìn thương nhớ.

Mắt môi, nụ hôn mật đắng
hơi thở tràn lên thềm nhà
nụ cười xưa khuất lặng
chôn đời kỷ-niệm se xưa.

Cớ sao hai mắt em buồn
giọt lệ chạy dài không dứt
xa xôi dấu kín trong tim
những cây bàng đầu đường đứng khóc.

Mối tình và niềm u-uất
mùa đông cuối phố chậm rải về
sân bay chiều không có khách
lòng buồn tôi tiễn em đi.

Nghĩ về lần chia xa
quàng tay ôm trời giá lạnh
chia hai năm tháng lối về
tội người phút giây xa vắng.

Dịu dàng bước chân ai cầm giữ
ngoài trời mây và lá thật buồn
em bỏ lại đớn đau nhung nhớ
hỏi có về ngũ lại tháng giêng.

Đoạn cuối ngồi bên sông Hàn
lá kín vàng thêm đời gió
nước chảy dòng lặng thinh
nước cũng trôi bóng hình em từ đó.

Bài thơ chia tay thức dậy
mùa đông về vội vàng
mưa cầm lòng
tôi cô đơn cuối phố
người còn mở cửa đón xuân sang.

Hoài niệm chi xuân ngày xưa
lệ kín nhạt nhòa nước mắt
bao năm mong đợi thu về 
mối tình đã mất.

2-
Đã vắng rồi những lời kinh
giáo đường lặng im cầu nguyện
người giờ chắc qua sông
có còn ai đưa tiễn .

Bỏ tình tháng năm cùng Huế
lấp chi mộ-khúc tình buồn
giữ chi em hai mắt đỏ
mùa xuân đã chết bên sông .

"Thoáng thấy em cười" tưởng mùa xuân về
trên sông gió cầm tim ở lại
tôi biết buồn từ độ em đi
bến mãi chờ sao thuyền không nhớ.

Huy Uyên
(Tháng 1-16)

3-
Em lạnh môi mềm

Dài theo sân nắng
Nụ hoa vàng chiều
Mắt em vương lệ
Cuối phố buồn thiu.

Giáo đường kinh cầu
Dịu dàng sông biển
Tháng ngày qua mau
Sài-Gòn đưa tiễn.

Đêm bên ly rượu
Con tim bạc tình
Cơn say đầy nhớ
Chơi vơi hư-không.

Ngã tư đầy sương
Em giờ má đỏ
Tóc bay cuối đường
Mắt viền nhung nhớ.

Hình như mây ngủ
Em nổi nhớ quên
Đi không về nữa
Phố lạnh môi mềm.

Quên chăng nụ cười
Bay cao tiếng hát
Cầm giữ chiêm bao
Bên cầu hiu hắt.

Cố nhân tiếng gọi
Khuya đêm vắng người
"Unbreak My Heart"
Cuộc tình chết trôi !

4-
Quê nghèo trần áo mẹ

Những chiều em tan lễ năm xưa
Vẩy tay tiễn người ở lại
Hẻm vắng ánh mắt người
Không sao quên được.

Quay về quê cũ
Bỏ quên con đường góc phố
Quê nhà lận đận áo cơm
Mối tình trôi ra biển cả.

Ai đứng hoài bến đợi
Gió quay ngang mặt sông
Vắng rồi con phà bến cũ
Hồn đọng nghiêng chao thôn làng.

Đọng sầu hình bóng cố-hương
Chợ quê nghèo trần áo mẹ
Nắng trôi trên sông
Xanh xao miền ký-ức.

Hàng cây cườm-thảo đầy nắng
Giấc mơ trăng rải chiêm bao
Tiếng gọi chiều lắng đọng
Quê ơi hiu hắt mái tranh nghèo.

Con đường hun hút liêu xiêu...

                        Huy Uyên

READ MORE - CHÙM THƠ HUY UYÊN