TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Sunday, June 7, 2020
KHÔNG GIAN VÀ THỜI GIAN - Thơ Trần Mai Ngân
KHÔNG
GIAN VÀ THỜI GIAN
Không gian vùi vào mưa
Trắng một màu trinh bạch
Thời gian giấu ban trưa
Khi vùi vào ngực ấm...
Trái tim khe khẽ đập
Thầm thì lời yêu em
Đặt tay lên thử xem
Nhịp thật thà từng nhịp...
Nhưng, làm sao đuổi kịp
Thời gian đi qua mau
Không gian đắm một màu
Tím xa xôi dịu vợi
Làm sao làm sao đợi
Một cánh chim nghìn trùng
Đã bay sang nơi ấy
Hủy bỏ lời thuỷ chung!
Bây giờ thì đã hiểu
Không gian và thời gian
Vốn sắc không, không màu
Duy còn trái tim đau!
Trần Mai Ngân
THÁNG SÁU | SA MẠC - Thơ Trần Đức Phổ
Trần Đức Phổ
Tháng Sáu
Tháng sáu trời trong phượng nở đầy
Chân người áo lụa ngỡ là mây
Gió đùa lá biếc lung linh nắng
Thơ viết những dòng quá đắm say!
Tháng sáu mưa rơi những buổi chiều
Ngồi trong góc quán nhớ người yêu
Cà phê đắng ngắt trên môi xám
Dáng nhỏ ai về bước bước xiêu.
Tháng sáu ve rền giọng biệt ly
Vội trao lưu bút lúc phân kỳ
Bàn tay bịn rịn bàn tay ấy
Mắt lệ vơi đầy biết nói chi!
Tháng sáu đầy giàn hoa mướp tươi
Hôm nao từng hái tặng cho người
Bâng khuâng nay nhặt bông vàng rụng
Tháng sáu cho lòng nhớ chẳng nguôi!
Chân người áo lụa ngỡ là mây
Gió đùa lá biếc lung linh nắng
Thơ viết những dòng quá đắm say!
Tháng sáu mưa rơi những buổi chiều
Ngồi trong góc quán nhớ người yêu
Cà phê đắng ngắt trên môi xám
Dáng nhỏ ai về bước bước xiêu.
Tháng sáu ve rền giọng biệt ly
Vội trao lưu bút lúc phân kỳ
Bàn tay bịn rịn bàn tay ấy
Mắt lệ vơi đầy biết nói chi!
Tháng sáu đầy giàn hoa mướp tươi
Hôm nao từng hái tặng cho người
Bâng khuâng nay nhặt bông vàng rụng
Tháng sáu cho lòng nhớ chẳng nguôi!
Sa Mạc
Ta, kẻ trầm luân giữa cõi đời
Đã từng thống hận với than ôi
Trái tim đá sỏi ngàn năm rắn
Cứ ngỡ khư khư chẳng chuyển dời
Ai khiến xui chi gặp gỡ nàng
Tinh cầu giá lạnh chuyển xuân sang
Cỏ cây hớn hở đâm chồi biếc
Muôn sắc hoa thơm rực nắng vàng
Từ đó lòng ta lắm mộng mơ
Không là thi sĩ cũng làm thơ
Nhiều đêm thức trắng tìm câu chữ
Để mở khóa tim kẻ hững hờ!
Em vẫn hồn nhiên chẳng đoái hoài
Khiến ta ngờ nghệch cả đời trai
Giang hồ không trọn, tình không vẹn
Chưa biết tương tư đã thở dài!
Chiều nay em có nhớ ta không?
Ta gọi tên em với bão lòng
Em – áng mây trời xa khuất nẻo
Ta – đời sa mạc đợi mùa giông!
Đã từng thống hận với than ôi
Trái tim đá sỏi ngàn năm rắn
Cứ ngỡ khư khư chẳng chuyển dời
Ai khiến xui chi gặp gỡ nàng
Tinh cầu giá lạnh chuyển xuân sang
Cỏ cây hớn hở đâm chồi biếc
Muôn sắc hoa thơm rực nắng vàng
Từ đó lòng ta lắm mộng mơ
Không là thi sĩ cũng làm thơ
Nhiều đêm thức trắng tìm câu chữ
Để mở khóa tim kẻ hững hờ!
Em vẫn hồn nhiên chẳng đoái hoài
Khiến ta ngờ nghệch cả đời trai
Giang hồ không trọn, tình không vẹn
Chưa biết tương tư đã thở dài!
Chiều nay em có nhớ ta không?
Ta gọi tên em với bão lòng
Em – áng mây trời xa khuất nẻo
Ta – đời sa mạc đợi mùa giông!
--
tranducpho
Ca Khúc TÌNH CHIỀU - Nguyễn Hồng Linh
TÌNH
CHIỀU
Em chỉ là người đàn bà- cũ.
Đã phủ lên lớp bụi
thời gian.
Anh đưa tay xoa đi lớp bụi.
Em-
Tuổi về chiều khao khát tình yêu.
Có phải anh báu vật đời em?
Có phải anh báu vật đời em?
Thượng Đế thương xót
đã ban tặng.
Thời gian, không gian không chia cắt.
Tình yêu mình mãnh liệt
thiết tha.
Có phải em từ lúc sinh ra?
Đã cùng anh đính lời hẹn ước.
Có phải em từ lúc sinh ra?
Đã cùng anh đính lời hẹn ước.
Bởi Mẹ Cha quên
lời ước hẹn.
Tuổi đã chiều...
Hai trái tim lạc lối tìm nhau.
Có phải thần tình ái ngủ quên!?
Hai trái tim lạc lối tìm nhau.
Có phải thần tình ái ngủ quên!?
Đến bây giờ mới
cho mình gặp.
Tình muộn nhưng nồng nàn cháy khát.
Cuộc đời này vẫn nhớ tình
nhau.
Có phải anh tình muộn đời em?
Có phải anh tình muộn đời em?
Bao năm qua vẫn
chờ anh đến.
Chờ bình minh lên hoàng hôn lịm tắt.
Chờ tuổi xế chiều tình ái lên
ngôi.
Có phải anh là sợi tơ tình?
Có phải anh là sợi tơ tình?
Nhện buồn nên giăng
mắc tơ vương.
Thôi anh...
Cứ để tơ vương lối.
Vương cả tình em vướng lối về.
Có phải em đóa Quỳnh nở muộn?
Có phải em đóa Quỳnh nở muộn?
Trong tay anh tỏa
ngát hương riêng.
Nên anh khát- lửa tình bốc cháy.
Nên đời ta nghiêng ngả lao
đao.
Giữa đời thường- có ai cầu- mà có.
Giữa đời thường- có ai cầu- mà có.
Như đôi ta-
Yêu như chưa thể, từng được yêu.
Yêu như chưa thể, từng được yêu.
Mộng bình
thường trăm năm khó gặp.
Giữ cho chặt giấc mộng đời nhau.
Nguyễn Hồng Linh
Nguyễn Hồng Linh
PHƯỢNG XƯA - Thơ Nhật Quang
Photo: Hải Lê. |
PHƯỢNG XƯA
Tìm trong lưu luyến Hạ ơi!
Tay nâng cánh phượng một thời tuổi hoa
Đâu rồi ngày tháng đã qua
Còn trong ký ức… nhạt nhòa buồn, vui
Gió lùa cánh phượng nghiêng rơi
Theo vầng mây trắng êm trôi bềnh bồng
Thương sao những cánh phượng hồng
Ép trang vở mới thơm nồng vấn vương
Chiều nay trở lại con đường
Bạn bè hai buổi đến trường năm xưa
Vẫn chùm phượng nở nắng, mưa
Màu hoa đỏ thắm đong đưa lối về
Ai thả cánh phượng sông quê
Lênh đênh trôi mãi, biết về nơi đâu?
Dẫu đời vạn nẻo mai sau
Hạ ơi! Ươm cánh phượng màu đừng phai.
Nhật Quang
Subscribe to:
Posts (Atom)