Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, March 11, 2015

CHƯA KHUẤT BÓNG MÀ SAO NGHIÊNG NGHIÊNG NHỚ - thơ Hoài Huyền Thanh



Tác giả Hoài Huyền Thanh


CHƯA KHUẤT BÓNG 
MÀ SAO NGHIÊNG NGHIÊNG NHỚ

Sáu mươi bốn cây số dài liên tỉnh
Diệu vợi xa hun hút một con đường
An Giang – Cần Thơ hai đầu nỗi nhớ
Chùm hoa xưa treo cánh thoáng mùi hương

Lệ long lanh nhạt nhòa khung kính trắng
Giảng đường thênh thang quên tiếng ai cười
Hành lang lung linh những chùm hoa nắng
Hoàng hôn buồn hiu hắt giọt mưa rơi

Ai cũng đi chuyến xe đời  vô tận
Tùy duyên ta gặp gỡ mỗi cung đường
Nào ai biết bao ga đời lận đận
Còn kịp về tiễn biệt hạt mù sương

Mưa vẫn miên man trên từng cây số
Gió dập vùi tan tác cánh hoa xưa
Ta chia tay nhau thuở ấy đâu ngờ
Biệt mù khơi bốn mươi năm có lẻ

Đường liên tỉnh mịt mù theo cánh gió
Anh về đâu? Em biết sẽ về đâu!
Chưa khuất bóng mà sao nghiêng nghiêng nhớ
Hoàng Hạc nào bay về chốn giang đầu.

            HOÀI HUYỀN THANH

                        3.2015



READ MORE - CHƯA KHUẤT BÓNG MÀ SAO NGHIÊNG NGHIÊNG NHỚ - thơ Hoài Huyền Thanh

TÓC EM BUỘT HỒN TÔI - Thơ Trúc Thanh Tâm






TÓC EM BUỘT HỒN TÔI

Khi mùa mưa đến sớm
Hoa lá bừng sắc hương
Mà lòng nhau nắng hạn
Trên cành chiếc lá buông

Dấu chân còn kỷ niệm
Một thời nhớ và yêu
Môi em màu phượng chín
Bờ vai nắng nghiêng chiều

Đêm trăng non bối rối
Tóc em buột hồn tôi
Nụ hôn nào nhẹ dạ
Nhưng tình nhau nhớ đời

Đường trần nhiều lối rẽ
Mấy trăm cây số sầu
Em có còn nước mắt
Khóc kiếp nầy kiếp sau

Con sông trôi ra biển
Phù sa dạt vào bờ
Tiếng chim nào lảnh lót
Trong vườn tình hương đưa

Biết yêu nên biết khổ
Mới thấy đời đáng thương
Thiên đường và địa ngục
Trong ta giữa đời thường !

  9.3.2015
TRÚC THANH TÂM
       (Châu Đốc)
READ MORE - TÓC EM BUỘT HỒN TÔI - Thơ Trúc Thanh Tâm

KHÓC TỪNG ĐÊM MUỘN MÀNG / TÌNH KHỜ - Thơ Phạm Phan Hòa





KHÓC TỪNG ĐÊM MUỘN MÀNG
                        * Viết cho Thúy
                       anh thương em cứ mãi
                       nhớ hoài ngày tuổi xưa.

Ngày xanh vội qua...
Em buông tay thả bay xa
Từng vạt áo dài,
Tuổi xưa vội đi
Chợt về ru khúc phân ly
... Tình yêu còn đây
Sao tim vỡ nát tan theo
Vào chiều mưa ngời
Ngày mưa mù tăm
Người về
Từ những xa xăm!
... Khóc cho đêm - ngàn kiếp xưa
Xót thương u-tình gió mưa
Đâu cạn rồi
Mắt lệ sầu đưa.
Tiếc chi thêm nhiều nhớ đau
Khắc trong tim ngày
Vắng nhau!
Ôm muộn màng...
Gối mộng
Ngàn
Sau!

             
TÌNH KHỜ
                           
                      Tặng TM (hồn nhiên ngày xưa)

Bất chợt nắng xưa ngày Đông
Bỗng dưng chiều một khúc sông lặng ngừng
Mùa Thu lá trút lưng chừng
Thương em ngày ấy, ngập ngừng bước chân
Bất chợt hồn nhè nhẹ lâng
Thiếu em-ngày với bâng khuâng đợi chờ
Sao yêu mỏi mong ngày thơ
Ngày sau thương mãi khạo khờ trong em

                        Quảng Nam, tháng 3/2015
                        Phạm Phan Hòa
                        
READ MORE - KHÓC TỪNG ĐÊM MUỘN MÀNG / TÌNH KHỜ - Thơ Phạm Phan Hòa

EM ĐẾN ĐỜI TÔI - Thơ Hoàng Yên Lynh




        Hoàng Yên Lynh




EM  ĐẾN  ĐỜI  TÔI.

Từ trong tranh em bước xuống đời tôi
Mang theo cả một khung trời cổ tích
Tự thuở nào em dệt lụa quay tơ
Trong hương trầm tôi viết tiếp bài thơ .

Em và tôi không gian xa vời vợi
Thật và hư ước vọng mãi đầy vơi
Em nồng nàn sâu lắng nét Tây Thi
Ngàn năm trước ngàn năm sau huyền thoại

Em trong tranh thật gần mà xa lạ
Tôi mệt nhoài giữa bão tố phong ba
Đi giữa đời mà vọng tưởng u mê
Nên cứ mãi sân si vòng tục lụy .

Tôi gã khờ tìm em từ vạn kỷ
Để trong mơ nối lại chuyện ngày nay
Em dịu dàng dang rộng cả vòng tay
Đến đời tôi dẫu muôn trùng xa cách.

                     HOÀNG YÊN LYNH

READ MORE - EM ĐẾN ĐỜI TÔI - Thơ Hoàng Yên Lynh

KHÚC VALSE MÙA XUÂN - Trầm Thiên Thu


READ MORE - KHÚC VALSE MÙA XUÂN - Trầm Thiên Thu

THĂNG LONG CÒN ĐÓ - Thơ Kha Tiệm Ly


Tiemly Kha
                    Tác giả Kha Tiệm Ly




THĂNG LONG CÒN ĐÓ

Mấy  ngàn năm…
Mà còn nghe sụt sôi hồn thiêng sông núi.
Chiếu dời đô háo hức triệu muôn lòng.
Ngựa hí, loa vang, người ngóng đợi.
Rồng bay lên, bừng khí thế Thăng Long!

Và từ đó…
Máu, mồ hôi cùng đổ,
Cho biên cương như vách sắt thành đồng.
Những bàn tay miệt mài trong nắng lửa,
Cho lá xanh màu, lúa nặng thêm bông.

Cũng từ đó…
Đất linh sinh hào kiệt,
Gươm giáo ba quân ràng rạng áp tinh cầu!
Lòng yêu nước dậy dòng sông Như Nguyệt,
Để một ngày máu nhuộm đỏ Ung Châu!

Triệu cánh tay, triệu bầu nhiệt huyết,
Đại Việt riêng trời, một cõi địa dư.
Lời khẳng định, của nghìn thu oanh liệt:
“Nam quốc sơn hà nam đế cư”.

Và hôm nay…

Càng bước tới, non sông càng lớn mãi,
Càng đi lên, đồi núi vẫn chưa cao.
Thăng Long trước  đã dậy trời biên ải
Nay lẽ nào lại thẹn với năm châu?


Chẳng chịu mất ngọn rau tấc đất
Nên khí thiêng mờ mịt cõi trời đông.
Triêu cánh tay thét một lời bất khuất
Nên “Đằng Giang tự cổ huyết do hồng!”

                                  KHA TIỆM LY
READ MORE - THĂNG LONG CÒN ĐÓ - Thơ Kha Tiệm Ly