Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, December 22, 2011

TIÊN SƠN THI TẬP (trang thứ 25) - Lão nông thi sĩ LINH ĐÀN phụng dịch


Hiệp Biện Đại Học Sĩ TRẦN ĐÌNH TÚC (1804 - 1892) người làng Hà Trung, huyện Địa Linh (nay là Gio Linh), tỉnh Quảng Trị, làm quan đến Tri Phủ Vĩnh Tường, Thượng Thư triều Tự Đúc, Tổng Đốc Hà Nội.

Năm 1873 từng được cử ra dàn xếp vụ Francis Garnier ở Thành Hà Nội, năm 1883 là Chánh sứ trong vụ thương thuyết hiệp ước với Harmand.

Di cảo để lại có Tiên Sơn Thi Tập, khoảng 260 bài thơ. với 130 trang, khổ 12x18 giấy dó, viết tay bằng tự loại thảo thư.
Thơ trong Tiên Sơn Thi Tập của cụ chủ yếu là tự sự, vịnh cảnh, nói về quan hệ bạn bè với thi hữu đương thời như Đặng Huy Trứ, Phạm Phú Thứ, Nguyễn Hàm Ninh vv … Lâu nay ít phổ biến rộng rãi trên thi đàn Việt Nam.

Thơ chữ Hán của các Vị tham chính rất có giá trị về thời gian như thơ cụ Trần Đình Túc là chứng nhân lịch sử.

Không muốn trước tác của người xưa đi vào quên lãng, thân hữu của gia đình Ông Trần Đình Tài (hậu duệ đích tôn đời thứ 5 của cụ Trần Đình Túc) đang chú thích, phiên dịch Tiên Sơn Thi Tập.

Linh Đàn phụ trách phiên dịch và giới thiệu với bạn đọc trang thứ 25 của tập thơ : Linh Đàn rất mong được sự chỉ giáo cao minh của Quý Vị.

                餞刑部司務陳德弘
        
         青眼相看索老何
         每逢吾子客中過
         人知雁影雲邊小
         髮併鬚行雪裏多
         仙肯萬分拋富貴
         塵心一半抱熏譁
         那愖別後長相憶
         清緒悠悠寄白霞
                                  陳廷肅




Tiễn Hình bộ Ty Vụ Trần Đức Hoằng

Thanh nhãn* tương khan tác lão hà
Mỗi phùng ngô tử khách trung qua
Nhân tri nhạn ảnh vân biên tiểu
Phát tịnh tu hàng tuyết lý đa
Tiên khẳng vạn phân phao phú quý
Trần tâm nhất bán bão huân hoa
Na kham biệt hậu trường tương ức
Thanh tự du du ký bạch hà

                Trần Đình Túc


*Thanh nhãn  =  Mắt Xanh. Nguyễn Tịch trong Trúc Lâm Thất Hiền, khi tiếp người hiền thì mắt xanh, khi tiếp kẻ tiểu nhân thì mắt đục, ý nói biết nhìn người.

Dịch thơ
Tiễn Hình bộ Ty Vụ Trần Đức Hoằng 
             
Già cả nhìn nhau đôi mắt xanh
Mỗi lần gặp gỡ đến người thanh!
Cũng như bóng nhạn mây biên ải
Nào khác râu hàng tóc tuyết quanh
Ý lão chẳng màng muôn phú quý
Lòng trần giữ trọn nửa tinh anh
Mai sau cách trở còn nguyên ước
Lửng thửng tơ xanh gởi ráng thành
          
Linh Đàn phụng dịch

READ MORE - TIÊN SƠN THI TẬP (trang thứ 25) - Lão nông thi sĩ LINH ĐÀN phụng dịch

CHÙM THƠ LỤC BÁT- NHIỀU TÁC GIẢ


THƠ SAY  

Câu thơ viết giữa cơn say
Cho điên đảo đất cho quay quắt trời.
Đưa tay níu vội tiếng cười
Nghiêng vào đôi mắt của người chưa quen.
Lơ mơ thật giả sang hèn
Vài ba chén chửa bõ bèn mà say.
Hai tay nâng lấy vơi đầy
Ừ thôi... uống cạn chén này... ừ thôi.
Ai người đỏ má hồng môi
Mà câu thơ cứ nổi trôi dập dềnh...?
Bình khô bỗng chốc nhẹ tênh
Men tình em cứ bồng bềnh trong tôi.
Ngoài kia trăng đã lên rồi...

LƯƠNG THẾ HÙNG


TÌNH SAY

Thơ mà viết được lúc say
Học đòi Lý Bạch lăn quay giữa trời
Vừa ngâm vừa đọc vừa cười
Qua lại trông thấy người người làm quen
Mắt mờ đâu rõ sang hèn
Sờ tay quờ quạng lại bèn nói say
Ghé miệng tu cả chai đầy
Khề khà viết tiếp bài này mới thôi
Thơ tình ngọt lịm bờ môi
Nghe sao như thể mây trôi dập đềnh
Dù trong tâm trạng buồn tênh
Em như chiếc bóng bồng bềnh bên tôi
Cuộc đời dẫu xế bóng rồi ,
. . . Thế Hùng anh hỡi chơi bời quá tay ! . .

VÕ LÀNG TRÂM. 
                                        

THƠ TÌNH SAY

Bài thơ tình viết lúc say
Hơi men chếnh choáng, văn hay ngút trời
Mặc ai quở trách chê cười
Cho ta tỏ chút tình người mới quen
Thân nhau chẳng kể sang hèn
Gặp nhau mấy thuở, chi bèn cứ say
Chén thù chén tạc vơi đầy
Tình anh, tình chị vui vầy không thôi
Rượu vào má đỏ hồng môi
Tình em phơi phới, hồn tôi dập dềnh
Tiệc tàn bình đã nhẹ tênh
Ra về tiếc nuối, ngở ngàng trong tôi
Ô hay! Ta đã si rồi…!

VĂN THANH
                         

TA SAY

 Ngã nghiêng người tĩnh, ta say
Bình chưa cạn rượu đã quay đất trời
Mắt đang nhòe ướt chợt cười
Vì đâu nông nỗi, hỡi người vừa quen
Thương nhau đâu kể thấp hèn
Tình trong gối mộng, ngoài thềm trăng say
Cạn ly ta lại chuốc đầy
Rã rời, khập khểnh...lần này...nữa thôi!
Sầu tình mượn chén mềm môi
Thuyền chưa đổ bến, mãi trôi đầu ghềnh
Thơ lưng bầu rượu buồn tênh
Tái tê đầu lưỡi chồng chềnh hồn tôi
Tĩnh ra!...Thuyền đã xa rồi...

THU VÂN
                                        

NHỚ ĐÊM SAY

Nhớ xưa có một đêm say
Bóng trăng chếnh choáng mây bay lưng trời
Bên nhau khúc khích giọng cười
Dìu nhau lảo đảo hai người yêu quen
Nhà tranh một mái đơn hèn
Hai trái tim bên ngọn đèn yêu say
Chén thù chén tạc vơi đầy
Đêm dài say mãi tình này không thôi
Một đêm cận má kề môi
Say thôi phách lạc hồn trôi dập dềnh
Bây giờ nhớ lại buồn tênh
Đêm say xưa ấy còn bền trong tôi
Thương ôi,một thuỡ xa rồi

MẠNH TRƯƠNG.


MỘT LẦN SAY

Ước chi có một lần say
Ngả nghiêng vũ trụ,ngừng quay đất trời
Tha hồ được khóc,được cười
Đưa tay níu chặt tay người mới quen
Không còn cách biệt sang hèn
Đã vui hội ngộ, ta bèn cứ say.
Mắt em giếng ngọc trăng đầy
Hồn tôi ngụp lặn đêm này quên thôi.
Ửng hồng, tươi thắm làn môi
Tóc như sóng gợn, mây trôi dập dềnh
Thân em sợi khói nhẹ tênh
Lửng lơ, quấn quít, bồng bềnh bên tôi.
Tình ta chắp cánh bay  rồi....

 SÔNG THU


 ĐẤT CŨNG SAY

Ta sầu ta lại uống say
Sầu chi đất cũng lăn quay giữa trời
Ta say ta khóc ta cười
Đất say đất ngã nghiêng người đã quen
Ta say vì nỗi thấp hèn
Đất to lớn quá ai chèn mà say?
Kìa sông kìa núi vơi đầy
Còn ta hồn chiếc, thân gầy mà thôi
Ta say vì uống mềm môi
Uống gì mà đất cũng trôi dập dềnh?
Tưởng rằng tôi nhẹ tênh tênh
Ngờ đâu đất cũng bồng bềnh như tôi
À ra tri kỷ đây rồi!

CHÂU THẠCH

READ MORE - CHÙM THƠ LỤC BÁT- NHIỀU TÁC GIẢ