|
Nhà thơ Lê Thanh Hùng |
Người trở về
Ngày trở về tóc đã hoa râm
Ướp mặt vào cỏ non tươi mới
May là vẫn còn đây, chổ đợi
Tiếng chim sâu, lích chích thì thầm
*
Vẫn còn nguyên một thoáng xa xăm
Dáng nhỏ trên đồng sâu quạnh quẽ
Cánh đậu biếc bên bờ rung nhẹ
Sáo gọi bầy, vọng đổ vang âm
*
Người đã đi và cũng trở về
Ngoài xa vắng, lạc loài kỷ niệm
Chuyện hồi đó còn gì giấu diếm
Một quảng đời vụng dại đam mê
*
Con đường này của một ngày xưa
Cỏ vẫn non tơ, sao lạ lẫm
Điều gì đó ẩn mờ sâu đậm
Cũng nơi này, năm đó chiều mưa
*
Gió vô tình thổi rối ưu tư
Mõi mắt ngóng đường xa đăm đắm
Bóng nắng đổ chiều nghiêng chầm chậm
Ngõ hẹp cong, lóng ngóng chần chừ ...
Tội của tình
Đêm
Hồn nhiên
Day trở nỗi buồn
Đời tất bật
Vần xoay cơm áo
Em hối hả
Nhòe mờ hư ảo
Tội của tình
Lóng lánh lệ tuôn …
Đất tranh chấp
Đêm xuyên mùa
Treo hảo vọng
đường bay
Trắc trở gió
Đôi cánh mềm
Quăn quíu
Trong vườn vắng
Trái tơ non
lúc lỉu
Bầy Dơi đêm
Giành giật
Trộm
Ban ngày ...
Đất tranh chấp
Vườn xưa
Lá rụng đầy
Dây dưa đợi
Cấp
Sổ hồng sổ đỏ
Cột mốc
anh em
Lắt lây trong gió
Đám giỗ năm này
Bết tính sao đây?
"Tóc ngang vai, vừa chừng..." Sao nỡ
Để nửa đời trai, theo vận nước xoay vần
Gánh nặng áo cơm, dài con đường xuôi ngược
Từng bước xa quê, đã để lại nửa chừng
Bất chợt gió, bên dặm đời gặp lại
Buối tóc tròn, đổ xuống rưng rưng..
Đêm vương vãi, một vòng tay bổi hổi
Giăng mắc đời, ta lặng lẽ đưa nhau
Qua góc phố, bước dùng dằng, bàn chân nào gấp vội
Mà ngọn gió thời gian, theo nhịp đổ liên hồi
Êm rơi thật khẽ, giọt nước phông tên rỉ trên hiên nhà tóc tách
Tiếng giã từ sao nghe, cứ ngắt quãng, xa xôi...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
<thanhhungmtbb@yahoo.com.vn>