Chớm hơi đông lành lạnh
Gió sớm mang bấc về
Buổi mai khung cửa khép
Mờ mịt bước chân sương
Bây giờ là tháng mấy ?
Cành trơ cánh tay gầy
Tiếng chim chừng xa vắng
Chập chùng kỷ niệm vây
Thèm một mùa đông cũ
Thơ ngây thuở năm mười
Cánh đồng mùa lau trổ
Chưa vãn rồi cuộc chơi
Những hoàng hôn thầm lặng
Vệt nắng xước môi cười
Đồi cao và lũng thấp
Dịu dàng tóc lau phơi
Giấu vào đông se sắt
Chơi vơi nỗi niềm thương
Chập chờn mùa lau trắng
Bát ngát trời khói sương...
Tịnh Bình
(Tây Ninh)
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Wednesday, December 4, 2024
CHẬP CHỜN MÙA LAU TRẮNG – Thơ Tịnh Bình
VĨNH BIỆT TRẦN TRIẾT QUỲNH DAO – Trần Vấn Lệ
Không có gì ồn ã.
Hàng cây mùa Đông trơ cành còn vài ba chiếc là chưa rơi run rẩy.
Một chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống.
Nữ sĩ Quỳnh Dao chào vĩnh biệt mùa Đông Đài Loan.
Quỳnh Dao ra đời năm 1938. Sinh 20-4-1938, Thành Đô, Tứ Xuyên, Trung Hoa Lục Địa, rời nước năm 1949 qua Đài Loan...
Mất, tự quyết định chiều ngày 4 tháng Chạp năm 2024, mùa Đông, tại nhà riêng, Quận Đạm Thủy, Thị Trấn Tân Bắc, Thủ Đô Đài Bắc, Nước Đài Loan Trung Hoa Hải Ngoại.
Bà đã có thư dặn dò con cháu để yên cho Bà đi từ năm 2018.
Và bà đi sau nhiều ngày chữa bệnh tại nhà riêng - một tòa lâu đài đầy đủ tiện nghi, trị giá trên mười triệu Đô La Mỹ... Bà là nhà văn giàu nhất thế giới xưa nay, tự do cũng nhất... mà oằn oại vì tình nghĩa trăm năm hơi nhiều. Sức chịu đựng của bà coi như cũng khá!
Họ tên của bà giản đơn như nhánh cây cổ thụ: Trần Triết.
Bút hiệu của bà dễ thương: Quỳnh Dao, chắc tự ví như hoa hiếm, như lá ngọc, Quỳnh và Dao?
Hoa Quỳnh chỉ nở đúng nửa đêm.
Lá Ngọc dễ ai mà có.
Bà có rất đông độc giả ái mộ về văn, đúng là văn chương; có nhiều nước mắt của khán giả xem phim chuyển thể từ truyện của bà vì láng lai tình nghĩa thấp thoáng những con đường Mùa Thu Lá Bay...
Người Việt Nam trước 30-4-1975 ái mộ bà gần ngang với Kim Dung tác giả truyện chưởng.
Người Việt Nam sau 30-4-1975 nhìn bà trong nhiều đám lửa, gạt nước mắt không khóc riêng cho một nhà văn.
Nhà Văn Quỳnh Dao đi rồi!Tám mươi sáu năm ở đời. Vậy thôi!
Trần Vấn Lệ
BÔNG GIẤY – Thơ Khê Kinh Kha
hôm nay nhận được tin mầy chết
mẹ mầy nhận xác đem về chôn
tao không về được dự đám táng
tao ngắm ảnh mầy mà phát điên
chẳng biết làm gì cho hết buồn
bày rượu bày cơm ra đầy bàn
nhìn cơm nhìn thịt tao chán ngấy
rượu thì tao tiếp mầy mấy chum
chiến tranh, ơi hỡi một chiến tranh
tao thù tao ghét súng, đạn, bom
tao oán đến nỗi phải chửi tục
sao mầy trẻ quá, chưa hai chục
còn mê dạo phố, mỗi khi về
còn mê con gái, mê uống rượu
chưa một lần yêu, chưa ước thề
sao mầy chết vội như sương tan
bây giờ tao uống rượu một mình
nhớ mầy tao chỉ biết gọi tên
nhớ mầy tao nhớ hàng bông giấy
bông giấy nhà ai mầy đã thương
bông giấy nhà ai chiều nay nở
nở một bông tươi, phải mầy không?
mai mốt ai biết mày chết trận
đời như bông giấy nở rồi tàn
đời như bông giấy nở rồi tàn
khê kinh kha
Michigan-1969
mẹ mầy nhận xác đem về chôn
tao không về được dự đám táng
tao ngắm ảnh mầy mà phát điên
chẳng biết làm gì cho hết buồn
bày rượu bày cơm ra đầy bàn
nhìn cơm nhìn thịt tao chán ngấy
rượu thì tao tiếp mầy mấy chum
chiến tranh, ơi hỡi một chiến tranh
tao thù tao ghét súng, đạn, bom
tao oán đến nỗi phải chửi tục
sao mầy trẻ quá, chưa hai chục
còn mê dạo phố, mỗi khi về
còn mê con gái, mê uống rượu
chưa một lần yêu, chưa ước thề
sao mầy chết vội như sương tan
bây giờ tao uống rượu một mình
nhớ mầy tao chỉ biết gọi tên
nhớ mầy tao nhớ hàng bông giấy
bông giấy nhà ai mầy đã thương
bông giấy nhà ai chiều nay nở
nở một bông tươi, phải mầy không?
mai mốt ai biết mày chết trận
đời như bông giấy nở rồi tàn
đời như bông giấy nở rồi tàn
khê kinh kha
Michigan-1969
HÔM NAY ĐẸP NHẤT THẾ GIAN NÀY – Trần Vấn Lệ
Hôm nay, Đẹp nhất! Thế Gian này...Những tấm lòng chắp cánh gió bay... Những vườn hoa nắng lên rực rỡ... Những câu chào Happy Thanksgiving Day!
Không ai giận ai hờn ai nữa. Chỉ Biết Ơn và chỉ Biết Ơn! Dẫu có nhánh cây che trước mặt, môi hồng mãi mãi thấy thương thương!
Khi bàn tay người ta không buông, dành một hôm không nói tiếng buồn. Hoa với bướm làm vườn ta đẹp, mỗi lời trao là bao tơ vương...
Tôi tưởng tượng hai miền Nam Bắc ngày hôm nay nối kết hai bờ. Hai mươi năm ngàn muôn nhung nhớ, trang giấy tình chỉ một chữ Thơ!
*
Tôi có thể chưa hoàn hồn được nhưng mười giây một khoảnh khắc thôi, ngồi lặng lẽ mơ màng bất giác thấy hồn mình nhè nhẹ mây trôi...
Tôi nghĩ tới áo dài trong gió, áo bà ba... rồi áo quân nhân. Đời lam lũ một câu có nhắc, yêu lá dừa non chải gió phù vân...
Ngày hôm nay sẽ qua sẽ qua, lòng ở lại với bài thơ xinh nha! Mình, bằng hữu hay trong quyến thuộc, lòng buộc ràng hai chữ Thiết Tha!
Trần Vấn Lệ
BẢN TANGO MÙA ĐÔNG – Thơ Tịnh Bình
BẢN TANGO MÙA ĐÔNGCành khô vẽ nét đông gầyPhất phơ tóc sậy vờn bay bềnh bồng*Sương giăng trắng xóa tầng khôngNắng về mặc áo cho đông ấm lòng*Ai bên bếp lửa rực hồngCó hay đông lạnh bên dòng sông khuya*Run run gió bấc lau khuaSong thưa gác trọ gợi mùa nhớ quên*Chút buồn như thể không tênBài Tango cũ sầu lên dịu dàng...Tịnh Bình(Tây Ninh)
Subscribe to:
Posts (Atom)