Trang VNQT đang trở nên sôi động nhờ sự tham gia tích cực của nhiều cây bút đồng hương từ mọi miền đất nước. Bài của Châu Thạch (Đà Nẵng) đăng đầu hôm thì sáng mai nhận được bài "họa nương vần" của Võ Làng Trâm (Nha Trang). Nghĩa là bài Tình Rơi Phố Cũ sau đây chỉ được sáng tác trong một đêm. Thật là thú vị ! Phần bình luận xin dành cho bạn đọc. Xin trân trọng giới thiệu.
Trao về anh Châu Thạch
(Họa nương vần)
Nghe chuyện xưa lòng em như rệu rã
Bao năm trời nhớ mãi giọt sầu rơi
Một quãng đời thương cảm biết nào nguôi
Mùa hạ khô cằn, mùa đông rét lạnh.
Có bạn vui hoặc những lần cô quạnh
Nhớ làm sao dầu nắng lửa sương trăng
Những đêm xưa dự lễ thả hoa đăng
Mà chúng mình thả hồn sông lóng lánh.
Đêm No-el theo anh cùng lễ thánh
Trời về khuya hai đứa sánh vai về
Khẻ cầm tay lòng rung cảm đê mê
Nghe xao xuyến buổi đầu tim rạo rực.
Em được cha khen con chiên ngoan đạo
Khi tuổi đời đã tỏa ngát hương hoa
Có bao chàng tình tỏ cũng thiết tha
Nhưng em vẫn tin anh người duy nhất.
Cũng có lần biết anh đang chờ nói
Nhưng thẹn thùng em tượng đá làm phông
Tuổi mộng mơ mang mãi mối tình hồng
Đứng trước Chúa xin cầu người soi sáng.
Tình chúng con xin đừng cho dĩ vãng
Như Ngưu Lang Chức Nữ hợp hằng năm
Mãi sáng trong vằng vặc tựa trăng rằm
Cho đi trọn tuổi học trò trinh trắng.
Quảng Trị ơi ! những câu hò sâu lắng
Xuôi cùng thuyền trong đêm vắng xa bay
Có hiểu đâu cô bé tuổi thơ ngây
Lời trao gửi của đôi tình vụng dại .
Ngày anh xa em thương hoài khóc mãi
Tháng năm trôi lạnh lẽo suốt mùa mưa
Đường đến trường đâu còn được đón đưa
Và chiến cuộc cũng tràn lan lửa khói.
Khi anh về nghe như lòng sưởi ấm
Hai chúng mình vãn cảnh lại cùng đi
Đồi La Vang em khẻ khép đôi mi
Chờ nụ hôn của bao ngày nhung nhớ.
Bãi Nhan Biều cả vùng hoa cải nở
Hai chúng mình đi giữa một trời thương
Bến đò ngang anh bồng nhẹ lên đường
Mãi trong em nhớ hoài bao dấu tích.
Có bao nơi hai chúng mình vui thích
Giờ còn đâu bởi ngang trái đắng cay
Của chia ly vì lễ giáo đặt bày
Đành mất cả chẳng tìm đâu có nữa.
Quảng Trị ơi ! đã qua thời đạn lửa
Ta nhớ hoài về phố cũ hằng đêm
Của những ngày đôi đứa anh-em
Đã rớt lại chuyện tình nơi phố cũ . . .
Võ Làng Trâm
READ MORE - VÕ LÀNG TRÂM - TÌNH RƠI PHỐ CŨ
Trao về anh Châu Thạch
(Họa nương vần)
Nghe chuyện xưa lòng em như rệu rã
Bao năm trời nhớ mãi giọt sầu rơi
Một quãng đời thương cảm biết nào nguôi
Mùa hạ khô cằn, mùa đông rét lạnh.
Có bạn vui hoặc những lần cô quạnh
Nhớ làm sao dầu nắng lửa sương trăng
Những đêm xưa dự lễ thả hoa đăng
Mà chúng mình thả hồn sông lóng lánh.
Đêm No-el theo anh cùng lễ thánh
Trời về khuya hai đứa sánh vai về
Khẻ cầm tay lòng rung cảm đê mê
Nghe xao xuyến buổi đầu tim rạo rực.
Em được cha khen con chiên ngoan đạo
Khi tuổi đời đã tỏa ngát hương hoa
Có bao chàng tình tỏ cũng thiết tha
Nhưng em vẫn tin anh người duy nhất.
Cũng có lần biết anh đang chờ nói
Nhưng thẹn thùng em tượng đá làm phông
Tuổi mộng mơ mang mãi mối tình hồng
Đứng trước Chúa xin cầu người soi sáng.
Tình chúng con xin đừng cho dĩ vãng
Như Ngưu Lang Chức Nữ hợp hằng năm
Mãi sáng trong vằng vặc tựa trăng rằm
Cho đi trọn tuổi học trò trinh trắng.
Quảng Trị ơi ! những câu hò sâu lắng
Xuôi cùng thuyền trong đêm vắng xa bay
Có hiểu đâu cô bé tuổi thơ ngây
Lời trao gửi của đôi tình vụng dại .
Ngày anh xa em thương hoài khóc mãi
Tháng năm trôi lạnh lẽo suốt mùa mưa
Đường đến trường đâu còn được đón đưa
Và chiến cuộc cũng tràn lan lửa khói.
Khi anh về nghe như lòng sưởi ấm
Hai chúng mình vãn cảnh lại cùng đi
Đồi La Vang em khẻ khép đôi mi
Chờ nụ hôn của bao ngày nhung nhớ.
Bãi Nhan Biều cả vùng hoa cải nở
Hai chúng mình đi giữa một trời thương
Bến đò ngang anh bồng nhẹ lên đường
Mãi trong em nhớ hoài bao dấu tích.
Có bao nơi hai chúng mình vui thích
Giờ còn đâu bởi ngang trái đắng cay
Của chia ly vì lễ giáo đặt bày
Đành mất cả chẳng tìm đâu có nữa.
Quảng Trị ơi ! đã qua thời đạn lửa
Ta nhớ hoài về phố cũ hằng đêm
Của những ngày đôi đứa anh-em
Đã rớt lại chuyện tình nơi phố cũ . . .
Võ Làng Trâm