Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, May 17, 2013

CẢNH RỪNG VIỆT BẮC - Đăng Cang, Vũ Giang và Huy Phương họa thơ Bác Hồ


Nhân ngày sinh nhật của Bác Hồ, anh Nguyễn Ngọc Châu từ Hải Phòng giới thiệu bốn bài họa thơ Bác Hồ của ba tác giả Hải Phòng: Đăng Cang, Vũ Giang và Huy Phương. VNQT xin trân trọng gởi đến bạn đọc.


CẢNH RỪNG VIỆT BẮC
Thơ Bác Hồ

Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,
Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,
Khách đến thì mời ngô nếp nướng,
Săn về thường chén thịt rừng quay,
Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,
Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say.
Kháng chiến thành công ta trở lại,
Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.

Năm 1947


CÁC BÀI HỌA:

Họa nguyên vận:          
THƠ BÁC 1


Thơ phú Bác Hồ lắm ý hay
Muôn người mê mải đọc đêm ngày
Nhiều bài êm dịu như mây tỏa
Lắm đoạn dập dồn tựa gió quay
Kêu gọi toàn dân luôn tỉnh táo
Hô hào cả nước hãy hăng say
Kiên trì kháng chiến thành công lớn
Giành lại non sông tráng lệ này 


Họa nghịch vận:
THƠ BÁC 2

Chiến khu Việt Bắc chính nơi này
Bác viết Đường thi thật đắm say
Vượn hót, suối reo mưa lũ cuốn
Chim ca, thác đổ gió cuồng quay
Ung dung, thư thái từng giây phút
Đĩnh đạc, hiên ngang với tháng ngày
Những áng văn chương còn sống mãi
Lưu tryền muôn thủa tập thơ hay

ĐĂNG CANG

 ***

NÚI RỪNG VIỆT BẮC
Hoạ nguyên vận. 

Việt Bắc núi rừng đẹp quá hay
Chim kêu vượn hót giữa ban ngày
Bạn thăm đơn vị mời ngô nướng
Khách ghé lều tranh nhắm thịt quay
Núi biếc mây quanh lòng quyến luyến
Trời xanh gió quyện dạ say say
Mai về giải phóng thành đô đã
Sẽ trở lại đây viếng cảnh này.

VŨ GIANG
vndgiang@gmail.com



ÁNG THƠ HAY
Họa nguyên vận.

“Cảnh rừng Việt Bắc”- áng thơ hay
Bác viết lúc khuya, bận cả ngày.
Quân sự luận bàn - trăng sáng tỏ
Vần thơ cao hứng - đất ngừng quay!
Trái tim nhân nghĩa lòng trắc ẩn
Trí não tường minh dạ đắm say!
Đất nước chưa yên đêm khó ngủ
Nằm mơ cưỡi hạc vượt đời này…
    
17/5
HUY PHƯƠNG
huyphuong1944@gmail.com
READ MORE - CẢNH RỪNG VIỆT BẮC - Đăng Cang, Vũ Giang và Huy Phương họa thơ Bác Hồ

HOÀN CẢNH! - Truyện ngắn Trạch An Trần Hữu Hội

Trạch An Trần Hữu Hội

       
           -Có chết thì chết sớm đi cho tui còn lấy chồng lại!
        -Chưa đâu, thầy bói bảo cái mạng tao có bỏ vô lu rồi lấy  búa  tạ đập cũng không chết! Ưng thằng nào  thì cứ cuốn gói theo hắn đi, chờ lâu hết nước hết cái bây giờ!
        -Đây chưa ưng, chớ ưng thì thiếu khối thằng…
        -Có lấy cho tao cái thau không?
        -Cứ trào ra đó đi, biết gớm thì đừng uống!
        Chung nôn thốc nôn tháo ra giữa nhà, cái nòi gạch men loang thật nhanh…
        Chị Thuyền bỏ ra ngoài giếng ngồi, nước mắt đâu tự nhiên tuôn ra, Thuyền khóc tức tưởi! Chị lại thấy giận mình…Than thở:
       -Cái tật, cứ uống về là ghen!
      
                                                               ***
        Mười chín năm nay rồi .
        Nhớ lại ngày Thuyền còn con gái, không đẹp nhất thì cũng nhì nơi cái thôn Trung Lương này, so với con gái cùng trang lứa. Chỉ tội cái nghèo!
        Mà đúng là cái số cái phần rồi! Chị quen rẫy quen nương, quen gánh quen gồng với cha mẹ già yếu, bỏ cuốc xuống là chạy ra ga, mua cái này bán lại cái nọ, mua đi bán lại, cũng có đủ cơm cháo cho cha mẹ và hai chị em qua ngày… Quen rồi chẳng thấy chi khổ cực. Hai mươi sáu tuổi, Thuyền chẳng nghỉ chi chuyện chồng. Chị cũng không tính lấy chồng, lấy chồng rồi thì ai nuôi cha mẹ với thằng em còn đi học!
        Cái hôm mua được sáu bao mì lát, từ nhà ra ga thì chị gánh ba chuyến chớ cũng chẳng khó khăn gì, không cần đi vô trong Biên Hòa như những lần trước, cứ tới ga sang lại cho người ta, kiếm được mấy thì mấy… Để mai còn đi làm cỏ.
       Chị vừa gánh chuyến đầu hai bao ra khỏi ngỏ, anh ta, Chung, rề rề cái xe 81 mới cứng. Chống xe, bỏ cả hai bao lên cột vào sau xe, rồi mới bảo chị ngồi đằng trước, chở ra ga! Không chịu cũng không được! Mà có chi phải  sợ, bao nhiêu chuyến đi hàng theo tàu chợ, chật không còn chỗ , đứng một chân, mỏi thì đổi chân khác, có lúc gặp chỗ mấy thằng cha mắc dịch, sờ soạng lung tung còn chịu được huống là…
       Loáng cái mà cả sáu bao mì nằm một chỗ an toàn nơi góc đường ray, chút nữa có tàu ra, con buôn xuống sang tại chỗ. Thuế vụ và Quản lý thị trường cũng bắt mì lát, nhưng chị thường lọt được tụi nó… Có hằm hè nhưng rồi cũng qua khi chị năn nỉ!
       Chung còn mẹ già, nhưng sung sướng vì có ông anh trai đi Mỹ. Một mẹ một con, không cần làm gì, cứ tháng lãnh mấy ký thuốc tây đem ra chợ Đầm ngoài Nha Trang là về dư ăn cả vài tháng  Vừa rồi, anh của Chung gởi về  cho mua cái xe 81, cả xã trầm trồ!
       Cũng rẫy cũng nương nhưng làm thì thuê người, chẳng qua tránh tiếng không lao động!
       Chung thích Thuyền tư lâu, nhưng chỉ vài câu gàn gàn ngang ngang khi gặp đâu đó thôi. Từ ngày mua cái xe, Chung mạnh bạo hơn.
       -Lấy chồng xong thì cũng gần cha mẹ mà, nhà cách nhau có chưa tới cây số, lại có xe Honda mà lo gì! Chung cũng không phải người không ra gì, chỉ ham bạn ham bè!
       Cha mẹ nói vậy, mà Thuyền cũng nghĩ vậy!
       Mà nghĩ làm chi nữa cho mệt, cái đêm chở chị ra ga mới đây, đi về ngang nghĩa địa, Chung rẽ vào nói ngồi chơi một lát… Anh ta nói thương Thuyền rồi ôm hôn… vật Thuyền ra giữa cỏ …Cả hai cùng làm cái chuyện vợ chồng với nhau rồi… ngay bên ngôi mộ .
       Chung nói lấy nhau đi…
       Đám cưới hai người cũng nổi đình nổi đám trong xã!
       Năm sau sinh một gái!
       Cái lần sinh con bé xong, nghe vận động kế hoạch, chị cũng đi triệt sản! Một đứa con cũng được, chăm lo cho nó đầy đủ thì hơn nhiều đứa mà thiếu thốn! Chị Phụ nữ nói vậy!

                                                      ***

       Nhiều nhặn gì cho cam, có hai lần chớ mấy ! Mà đâu phải chị ưng người ta!
       Một lần thì thằng Hiền. Ai đời chín giờ tối rồi, tàu chợ gần về tới, hàng hóa lung tung còn ngồi nhậu, từ chiều tới giờ! không còn nhớ cái chuyện làm ăn buôn bán gì cả!
       -Có chịu thôi mà chở tui ra ga không?
       -Mẹ, bỏ một bữa có chết mô mà lo, mai còn chuyến sáng mà!
       -Ban ngày mà đi, đem nộp cho tụi quản lý thị trường à, toàn dầu ngo(*) với hột ươi (*)!?
       Chung quay qua thằng Hiền:
       -Mày chở hắn lên ga chút coi. Anh em ngồi đây làm sao đi bây giờ!
       Hiền không nói gì, đứng dậy. Chung móc chìa khóa xe đưa cho hắn.
       Hiền lúc nào cũng im im cười cười, ngồi nhậu có ai nóng giận chửi nó cũng cười, không có tiền, toàn ăn ké, nên ngồi chơi, ai sai gì nó cũng chạy! Mua thêm lít rượu, gói thuốc… Hiền đi liền… Không biết có phải tên “Hiền kẹ” có từ chữ “Hiền ké” hay không!
       Cột hàng lên xe trời tối thui ! Ra ga chờ ba tiếng, tàu vẫn không tới! Về thì cũng khó, mai phải lên lại, thôi thì biểu thằng Hiền về, còn chị thì gom mấy bao hàng trải tấm ni lon ngủ chờ ngày mai, hy vọng tàu vô sớm.
       -Chú Hiền về đi, tui ngủ đây chờ chuyến sáng.
       -Ai bưng hàng lên cho chị ? Chị ngủ đi, em ngồi canh cũng được…
       Khuya lành lạnh, cái gì đó nhồn nhột ở ngực, nằng nặng trên người, âm ấm… mở mắt ra thì thằng Hiền đã nằm đè lên chị! La thì tội hắn, mà ai nghe, nghe cũng thêm xấu,  có khi thuế vụ đến lại mất hàng!!!
       Chuyến ấy về, chị cảnh báo với Chung:
       -Anh ham nhậu ham nhẹt có ngày mất vợ!
       -Anh em bạn bè tao không phải loại tà lơ! Tao cũng coi mặt mà chơi chứ bộ!
       Chị Thuyền không nói thêm!
       Thằng Hiền kẹ có tới nhậu, nhưng chị không nhìn mặt và tỏ ra khó chịu nên từ đó hắn biến luôn!
       Lần thứ hai thì thằng kiểm soát viên tàu Thống nhất.
       Chuyến tàu chợ tối không vô, mắc kẹt ngoài Nha Trang. Tàu Thống nhất vô ga chờ cả tiếng, không biết chờ chi! Được lên tàu Thống Nhất thì từ đây vô Sài Gòn êm re!
       -Anh cho em vô Sài gòn với anh!
       Hắn nhìn chị như giám định nhan sắc!
       -Hàng nhiều không?
       -Bốn thùng dầu ngo và túm hột ươi, anh lấy mấy?
       -Một Trăm .
       -Ui chao! Em thường đi năm chục chơ mấy!
       -Thì chờ tàu chợ mà đi năm chục!
       -Thôi lấy em năm chục nghe anh!
       -Còn lâu lắm đó nghe, kẹt đường, tàu lật trong Mương Mán!
       -Kệ, anh cho em lên hàng rồi chờ mấy cũng được!
       Hắn phụ chị cho mấy thùng dầu ngo lên toa Kiểm soát viên. Đâu vào đó rồi thì đi uống cà phê chơ biết làm chi! Chị nghĩ có khi tình cảm, hắn cho đi không cũng có!
       Tàu vẫn chờ, khuya quá thì cũng phải ngủ. Toa dành cho Kiểm soát viên có giường nằm … hắn chỉ cho chị cài giường:
       -Ngủ đi, khi nào chạy thì dậy …
       Nói xong hắn cầm cái đèn Pin đi lên toa trên … Lủng lẳng bên hông cái túi xách oai vệ!
       Cũng nhồn nhột nơi ngực, nằng nặng trên người, mở mắt ra thì là anh chàng Kiểm soát viên! Y chang cái đêm thằng Hiền đè chị ngoài ga!
       Chuyến đó hắn không lấy tiền, nói với chị một giọng rất tử tế :
      -Cho em quá giang!
       Chung cũng chẳng biết gì rõ ràng . Ghen là vì chị đẹp khuôn mặt, hấp dẫn dáng người!

                                                 ***

       Chung ói hai lần, anh nằm ngủ như chết!
       Khuya thức dậy, anh quơ tay, Thuyền nằm một bên, cũng ngủ say như chẳng có chuyện gì.
       Nhìn nền nhà sạch bong, Chung thấy thương vợ!
       Hồi mới lấy nhau, anh chị cũng “anh anh em em” như ai ! Không biết họ “mi mi - tao tao” tự khi nào!
       Cái lần anh không nhịn được, ném cho chị một cái ca nhôm, giận thì ném vậy thôi, ai nhè trúng ngay trán! Máu ơi là máu!
       Anh nhớ lại tối hôm đó chị đi  đến 10 giờ đêm, mệt và rít ráy vì phải sang hạt điều bụi bặm. Về tới nhà muốn lăn ra ngủ nhưng nằm thì ngứa ngáy nên đi tắm.
       -Mi đi đâu về giờ  phải đi tắm, ngủ với thằng nào à?
       Mệt và tức tối Thuyền không nhịn được:
       -Ừ, tau đi lấy trai về đây! Sướng quá giờ đi tắm!
       Bốp!  Cái ca nhôm bay trúng giữa trán Thuyền!
       Thuyền đâm đơn lên xã xin ly dị ! Hai người được mời lên, anh Tư pháp xã hỏi anh:
       -Anh có còn thương chị Thuyền không?
       -Có!
       -Sao anh lại ném chị như thế lở chị ấy chết thì sao?
       -Đã đi ngủ với trai còn nói ngang!
       -Anh thấy à?
       -Không, chính hắn nói, có mặt hắn đó!
       Anh Tư pháp quay qua hỏi chị:
       -Chị có ngủ với trai thật à?
       -Ngủ đâu mà ngủ! Anh ấy cứ quả quyết nên tôi nói cho bỏ ghét!
       -Chị còn thương anh ấy không?
       -Còn, không thương thì tui theo trai lâu rồi!
       -Anh và chị vẫn còn tình cảm với nhau, cứ về sống , nhịn nhau một người một chút…
       Cả hai ra khỏi Ủy ban Xã. Tối đó họ rất hạnh phúc, chị còn luôn miệng: anh ơi, anh ơi…nữa!
       Nghĩ đến đây, Chung quay qua vợ, xoa xoa bụng chị Thuyền, Chị ú ớ như ngủ mê… Nhưng rồi cũng tỉnh giấc. Chung âu yếm chị, bàn tay chị lại xoa xoa lưng anh. Họ vẫn thương nhau… Chị cũng nhắm mắt: anh ơi! anh ơi!...
       Nằm nhìn lên trần nhà, tay vẫn đặt lên cái ngực trần của Chung chị nói:
       -Em còn đi buôn, anh không bỏ rượu, thì em còn bị người ta lấy!
       Chung nhỏm người dậy, quay nhìn Thuyền hốt hoảng:
       -Có thằng nào lấy em rồi à?
       Chị đáp tỉnh khô:
       -Thằng Hiền kẹ và thằng Kiểm soát viên tàu Thống nhất!
       -Mấy lần?!
       -Hai!
       Chung nằm vật xuống, hai mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà, hồi lâu anh nói thật nhẹ, nhưng dứt khoát, như tự nói với chính mình:
       -Bán nhà, vô Sài Gòn ở với con bé, mai treo bảng bán nhà!

                                                       ***

      
       (*) Dầu ngo : một loại dầu chiết từ thân cây Dầu  (gổ) trong rừng, hàng cấm.
       (*) Hạt ươi : Một loại hạt còn gọi là Sa nhân, cũng là hạt cây rừng nhưng rất hiếm, lâu năm cây mới cho trái. Cũng hàng cấm.


Trạch An Trần Hữu Hội
                                                    


      
  
READ MORE - HOÀN CẢNH! - Truyện ngắn Trạch An Trần Hữu Hội

TÌNH CA BÔNG LÚA TRỔ - Thơ: Lăng Già Tâm - Lời bình: Hạnh Phương

Hạnh Phương



                  TÌNH CA BÔNG LÚA TRỔ

                  Thơ mừng Phật Đản 

  
                  Cánh đồng xanh
                  Ca bài ca bông lúa
                  Thơm tình người
                  Thơm từng giọt mặn mồ hôi.

                  Ai đang hát
                  Lời ca quê hương đất đỏ
                  Ấm tình cha
                  Tình mẹ nở sáng trăm hoa.

                  Tay nâng niu
                  Nhịp sống chảy về tim
                  Giòng sữa mẹ
                  Ngọt ngào tình bông lúa trổ
  

                  Ôi sáng hôm nay
                  Bầu trời xanh xanh quá
                  Chim hót hoa cười
                  Lòng người rộn rã
                  Chân lý hiện về
                  Từng giọt nắng lung linh.


                   Em bé ngây thơ
                   Nụ cười trong sáng
                   Mắt long lanh
                   Mừng đón Phật về
                   Giữa mùa lúa trổ
                   Hạnh phúc trong em
                   Hạnh phúc cả đất trời thiên thu.


                   Ơi ! Con chim nhỏ
                   Đang đậu cành sen
                   Hót lên chim
                   Bài ca mừng nắng mới
                   Lúa trổ tình người
                   Ấy Phật hiện trong ta.

                                    LĂNG GIÀ TÂM


 Lời bình: Hạnh Phương

                 TÌNH CA
                 BÔNG LÚA TRỔ

                  
                 Cánh đồng xanh
                 Ca bài ca bông lúa
                 Thơm tình người
                 Thơm từng giọt mặn mồ hôi.

Những câu thơ mở đầu bài thơ giới thiệu cho bạn đọc tiếp xúc ngay với một khung cảnh thanh bình yên ả, thơm hương lúa cánh đồng xanh, thơm vị mặn mồ hôi người đã đổ cho tình người tình quê  sớm hôm đầm ấm.

        Hỡi ai kia đang hát, hát lời tình ca tôi yêu đất nước, hát lời tình ca quê hương đất đỏ... Những lời hát âm ấm tình cha, ngời ngời tình mẹ. Những tiếng hát như cánh tay nâng niu hạnh phúc nhịp sống tràn trào tuôn chảy vào tim, thấm từng mạch máu khắp cơ thể, sức sống ấy được kết tinh từ  nguồn mạch công cha dạn dày cày sâu cuốc bẩm, từ tình mẹ ngọt ngào gìòng sữa, chính từ chất liệu tình thương con người mà bông lúa nơi cánh đồng xanh kia kết hạt, mang đến sức sống ấm no thanh bình mà chúng ta vừa được tiếp xúc ở khổ đầu bài thơ TÌNH CA BÔNG LÚA TRỔ nói trên.


                  Ai đang hát
                  Lời ca quê hương đất đỏ
                  Ấm tình cha
                  Tình mẹ nở sáng trăm hoa.

                  Tay nâng niu
                  Nhịp sống chảy về tim
                  Giòng sữa mẹ
                  Ngọt ngào tình bông lúa trổ’

       Và nhiệm mầu thay! Trên quê hương thanh bình yên ả giữa tháng Tư ngọt nắng, ngay sớm hôm nay người vừa trông thấy người là lòng chợt thấy hiện sinh một nguồn pháp lạc như tự trời cao tuôn xuống, người người truyền tin vui cho nhau. Cả muông chim vạn loài đồng thanh cất cao tiếng hót, cỏ hoa trăm vạn nẻo đường đua chen phô sắc. Tất cả như một dàn hợp xướng đầy đủ cung bậc âm thanh hát ngợi CHÂN LÝ HIỆN VỀ, chân lý hiện về nơi từng giọt nắng lung linh. 
                 
                 Ôi sáng hôm nay
                 Bầu trời xanh xanh quá
                 Chim hót hoa cười
                 Lòng người rộn rã
                 Chân lý hiện về
                 Từng giọt nắng lung linh.

Chân lý ấy là gì, chân lý ấy ở đâu, mà giờ đây hiện hữu lung linh nơi từng giọt nắng vàng, nơi từng giọt mưa thơm, nơi từng hiu hiu ngọn gió, tất thảy bao trùm hạnh phúc cho cả vũ trụ nhân hoàn? Phải chăng chân lý ấy là hiên thân Phật khánh đản, như nhà văn Võ Đình Cường, Người Anh Cả GĐPT tác giả ÁNH ĐẠO VÀNG từng thốt lên :

        Nhân loại ơi! Có hay chăng một vị Giác Ngộ mới ra        đời?

          Chúng sanh ơi! Một đấng Đại từ, Đại bi, Đại trí, Đại đức vừa xuất hiện ở dưới trần!

          Ôi hân hoan, hân hoan cho toàn cả mấy tầng trời, vì chúng sanh ơi, một đóa hoa Đàm nở, một ánh sáng lạ chói ngời!

          Này ai ơi! Hãy đi về phía nam dãy núi Hy-mã-lạp-sơn, vì chính ở đấy đã ra đời một đức Phật.

                              VÕ ĐÌNH CƯỜNG – ÁNH ĐẠO VÀNG

Vâng, cái mà nhà thơ Lăng Già Tâm gọi là CHÂN LÝ HIỆN VỀ kia, chính là hình ảnh Đức Phật Đản sanh giữa lòng nhân thế. Cái mà tác giả Ánh Đạo Vàng bảo chúng ta hãy đi tìm, tìm về phía Nam dãy Hy mã lạp sơn Ấn Độ cổ đại kia, theo nhà thơ Lăng Già Tâm,thì chúng ta không cần  phải tìm kiếm đâu xa, hãy vượt thoát khỏi vọng niệm khổ đau sinh tử, thường tình, bi quan yếm thế, bạn cứ hồn nhiên quay lại, quay lại nhìn mình, tự quán chiếu thân tâm mặt mũi xưa nay của mình, bản giác thanh tịnh trong chân tâm mình, bạn chắc sẽ thấy một hiện hữu trong sáng, luôn có mặt bên ta :

                  Em bé ngây thơ
                  Nụ cười trong sáng
                  Mắt long lanh
                  Mừng đón Phật về
                  Giữa mùa lúa trổ
                  Hạnh phúc trong em
                  Hạnh phúc cả đất trời thiên thu.

Hỡi em bé thơ ngây hiền thiện, chính nụ cười hồn nhiên trong sáng của em đã mách bảo cho tôi sáng Tháng Tư huyền nhiệm giữa bầu trời mặt đất Việt Nam, chân lý huyền nhiệm kia đang có mặt, đức Phật đản sinh hơn hai ngàn năm trăm năm trước nơi vườn Lâm tỳ kia, ngay bây giờ đang hiện thị Đản sinh nơi quê hương đất nước chúng ta đây. Mà Phật đản sinh nơi quê hương nầy đâu phải chỉ riêng cho chúng ta, Ngài đã đến là dến cho cả và nhân thiên, cho cả ngàn năm muôn thuở, cho cả và vạn đại thiên thu.

Vậy thì chúng ta hãy  cùng hòa điệu với tiếng hót loài chim quốc đang đậu nơi cành sen hồi âm hót nhạc khúc mừng nắng mới, chúng ta hãy cùng tác giả Lăng Già Tâm  hát lên bài  TÌNH CA BÔNG LÚA TRỔ để cùng hân hoan chào đón Phật về Khánh đản trong ta :

                  Ơi ! Con chim nhỏ
                  Đang đậu cành sen
                  Hót lên chim
                  Bài ca mừng nắng mới
                  Lúa trổ tình người
                  Ấy Phật hiện trong ta.

Nam mô Từ phụ Thích ca, Năng nhân tịch mặc bao la nhân hoàn, Phật về cho cả trần gian, chung vui hạnh phúc ca vang thanh bình, hoa ngàn cỏ nội tươi xinh, cho bông lúa trổ ngọt  tình quê hương.

Đọc mãi bài thơ tôi vẫn cứ thấy cảm giác ngỡ ngàng. Lạ quá, Lăng Già Tâm là ai ? Một vị Đại đức tỳ kheo, một khất sĩ ? Hay là một ông Sãi nông dân bình dị nơi mái chùa làng xưa xữa ? Ông hát mừng Khánh Đản, ông ca ngợi đấng Thiện thệ thế gian giải... mà ông đã không cần vận dụng bất cứ một từ ngữ Phật học nào trong bài thơ ấy cả.

Tài tình đến mức ấy thì chỉ những bậc đạo hạnh nghiêm tinh, một đời thanh bạch chay tịnh, thấm đẫm hương thơm giới thể, pháp vị giải thoát giác ngộ mới có được tác phẩm châu ngọc chữ nghĩa nầy.

                           HẠNH PHƯƠNG
                           Phật Đản Phật lịch 2556.
                           Quý Tỵ - 2013.





Tên thật : Hoàng Kim Bính

Sinh ngày : 20.5.1947

Người làng Gia Độ, xã Triệu Độ,  
huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị.

Hiện sinh sống ở ấp Suối Cát 1, xã Suối Cát,  
                         huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai                                     Hkbhanhphuong47@yahoo.com.vn            
                                       0985734265 - 0613871830                           
                          
                                               

READ MORE - TÌNH CA BÔNG LÚA TRỔ - Thơ: Lăng Già Tâm - Lời bình: Hạnh Phương

CƯỚI VỢ NĂM - thơ Ngọc Tình



Làm mối ẻn này bố chịu không?
Tuổi chừng năm lẻ má còn hồng
Tiền thì ít ít, bao mơ mộng
Mặt vẫn xinh xinh, đợi bế bồng
Vóc liễu yêu kiều tươi nắng hạ
Làn da trắng trẻo sáng vầng đông
Cụ ơi quá đẹp đâu hơn nữa
Ngày tốt cưới liền khối kẻ mong.

TN 5-2013
Ngọc Tình
nguyentinhtn@yahoo.com.vn
READ MORE - CƯỚI VỢ NĂM - thơ Ngọc Tình

CHÙM THƠ YẾT HẬU - Trần Thị Quỳnh Hoa




NHỚ

Chàng xa vạn dặm biết hay không
Ta ép vào tim nổi nhớ mong
Ngắm cánh chim trời buồn vợi vợi...
Trông !

Xoả tóc mây chiều ngan ngát hương
Thả trong gió lộng gửi người thương
Tình sầu đã biết... sao lòng vẫn...
Vương !


TỪ BIỆT…

Tiếng trống vừa tan báo vãn tuồng
Màn nhung khép lại chuyện tình suông
Thị phi điên đảo… đầu thêm nặng…
Buông

Vầng trăng bến Giác đẹp ngàn thu
Sao cứ loanh quanh chốn khói mù
“Nhất Thiết Duy Tâm…” ta chẳng nhớ
Ngu

Mượn chuyến đò tìm chốn thảnh thơi
Hành trang ái, ố trả cho đời
Nghiêng theo chiếc lá cho lòng nhẹ…
Vơi

TT. Quỳnh Hoa
READ MORE - CHÙM THƠ YẾT HẬU - Trần Thị Quỳnh Hoa

MÙA ĐÔNG NHỚ HUẾ - Thơ: Mai Hoài Thu - Nhạc: Võ Công Diên - Ca sĩ: Vân Khánh

READ MORE - MÙA ĐÔNG NHỚ HUẾ - Thơ: Mai Hoài Thu - Nhạc: Võ Công Diên - Ca sĩ: Vân Khánh

NỔI NIỀM BIỂN ĐẢO - thơ Sĩ Chương

Sĩ Chương

Các anh ơi ! vững vàng lên tay súng
Giữ quê hương biển đảo chủ quyền
Đất của ta biển của ta đảo của ta
Ta thương người lính đảo Trường Sa
Ta thương người chiến sĩ Hoàng Sa
Từ ngàn năm xưa nói rằng
Ông cha ta dựng nên nước Việt
Đất của ta ra tận Trường Sa
Đất của ta ra tận Hoàng Sa
Lịch sử ghi không gì tranh cãi
Ai đem lòng những điều ngược lại
Ta đứng về đội khao thế Trường Sa
Ta đứng về đội tế lễ Hoàng Sa
Cỡi lên sóng cỡi lên gió
Đánh đuổi giặc thù bảo vệ biên cương
Không để mất dù chỉ là cây cỏ
Hay viên sạn nào trên hải đảo Hoàng Sa
Nguyện làm cây Bàng Vuông
Hay cây Phong Ba Bão Táp
Bám đất quê mình giử đảo Trường Sa

                   Sĩ Chương
READ MORE - NỔI NIỀM BIỂN ĐẢO - thơ Sĩ Chương

Hồ Trọng Trí - Họa thơ Chuyện Đời của Trần Thị Quỳnh Hoa


ĐỜI
            
Muôn xưa kẽ sĩ đã than trời !            
Chuyện quái trần gian vẫn cứ phơi.            
Bọn xấu đắc thời càng bất nghĩa.            
Hiền nhân cô thế dẫu ngay lời.            
Mắt mờ vật dục quên tu Phật.            
Trí mọn tâm hèn dối Thánh xơi.            
Thế loạn suy tàn nền đạo lý.             
Bạn ơi! Buồn trúc vắng thưa... đời !!!


                                    Hồ Trọng Trí
                                    Kim Long, BRVT
                                    ĐT: 01667332652
READ MORE - Hồ Trọng Trí - Họa thơ Chuyện Đời của Trần Thị Quỳnh Hoa