
Có khi suốt
đêm tôi ngồi với Trịnh, tôi không rời
nửa bước vì tôi sợ rằng khi nhón chân đi, những ca từ
ấy sẽ bay mất, rồi
đời này sẽ còn lại gì dư
vị ngọt ngào và khổ đau nữa.
Đôi khi Trịnh
ru tôi vào cái cõi mà tôi như
thiền suốt ngày trong...
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.