Nhà thơ Lương Bút - hội viên hội Văn Học Nghệ Thuật Bình Thuận vừa gửi một chùm thơ đến VNQT. Xin giới thiệu cùng quý bạn đọc
CHỜ XUÂN
Chiều xuân nhẹ vén mây sang
Đu đưa trong gió ta bàng hoàng xuân
Đêm ba mươi tết ngập ngừng
Nửa chờ xuân mới, nửa chừng tiếc xuân
ĐÓN TẾT
Có kẻ chăn êm kẻ cút côi
Kẻ lăn như đá suốt canh đời
Vào tay cờ nắm tha hồ phất
Sẩy cẳng gùi mang cố sức bươi
Phố nặng nề hoa nhiều kẻ viếng
Đường chen chúc mốt lắm người chơi
Ta uốn nhành mai chờ đón tết
Xem người "chạy" "chọt" đến mòn hơi
NGHĨ THƯƠNG BAO TỬ
Đã chín năm dư tớ vắng nhà
Trước thềm én liệng nhớ xuân qua
Len keng xích sắt, chờ cơm muối
Lộp độp giày đinh, đợi mắm cà
Ngột ngạt xuyên đêm cầu có gió
Mốc meo suốt tháng lấy đâu trà
Nghĩ thương bao tử trung thành ...gớm!
Chịu khó nuôi thân chẳng quản già
GIỌT BUỒN GỞI NẮNG
Buồn gởi nắng phơi khô dòng nước đợi
Ta lỡ làng tìm bến cát ru hoang
Góc ghềnh cũ sóng bào mòn dĩ vãng
Ném ưu tư trườn lướt dốc hôn hoàng
Nơi ta đến tựu tinh ngàn vết nứt
Nói với bờ, cát lệ sụt sùi nhau
Như từng khóc ngân ngân lời vạn cổ
Mây trời treo chút nắng ngã nghiêng màu
Xin gởi nắng chuyện buồn u ám cũ
Góc gai đời chọt tím trái tương tư
Nghe đau điếng rọi hồn lên cát bụi
Giọt hồi sinh lố nhố bến vô hư
Xô đổ quách thành dấu xưa quánh cổ
Chạm bùn rong trầm tích đáy hoang sơ
Lời cây cỏ rưng buồn ru ướm nắng
Lệ đọng triền mi kiếp đá có ngờ !
Lương Bút