111.
The Image of Mercury and the Carpenter
A
very poor man, a Carpenter by trade, had a wooden image of Mercury,
before which he made offerings day by day, and begged the idol to
make him rich, but in spite of his entreaties he became poorer and
poorer. At last, being very angry, he took his image down from its
pedestal and dashed it against the wall.
When
its head was knocked off, out came a stream of gold, which the
Carpenter quickly picked up and said, "Well, I think thou art
altogether contradictory and unreasonable; for when I paid you honor,
I reaped no benefits: but now that I maltreat you I am loaded with an
abundance of riches."
Bức Tượng Thần Ăn Trộm và Bác Thợ Mộc
Bác
thợ mộc rất là nghèo túng
Nhưng
một
lòng thờ cúng Mercury*
Hàng
ngày khấn tượng thầm thì
Cầu
mong giàu có mỗi khi lại gần
Nhưng
mọi chuyện có phần ngược lại
Càng
ngày càng nghèo rãi mồng tơi
Tức
vì xin đã cạn lời
Bác ta nhấc tượng khỏi nơi kêu
cầu
Đập
vào tường khiến đầu tượng vỡ
Vàng
bỗng tuôn từ chỗ nứt to
Cuống
queo, vừa mừng vừa lo
Lộc
trời vội nhặt sao cho thật nhiều
Miệng
lẩm bẩm những điều kinh ngạc
Với
thần tài mà bác đập tan
“Đức
Ngài kì dị vô vàn
Khi con trọng kính chẳng ban cho gì
Đến
khi đâp bỏ tượng đi
Ngài ban ân huệ - tức thì giàu
sang!!!”
*Mercury:
Thần Ăn trộm và Truyền tin, cũng là SAO THỦY trong các
truyện thần thoại Hi lạp - La mã
112.
The Lion and the Hare
A
Lion came across a Hare, who was fast asleep. He was just in the act
of seizing her, when a fine young Hart trotted by and he left the
Hare to follow him. The Hare, scared by the noise, awoke and scudded
away. The Lion was unable after a long chase to catch the Hart, and
returned to feed upon the Hare. On finding that the Hare also had run
off, he said, "I am rightly served, for having let go of the
food that I had in my hand for the chance of obtaining more."
Sư Tử và Thỏ Rừng
Sư
tử đi ngang qua cạnh Thỏ
Khi
con này vừa ngủ thiếp đi
Giơ
chân định tóm tức thì
Chợt
Sư trông thấy Nai kia chạy dài
Thỏ
được loại ra ngoài lập tức
Sư
bám theo sát bước Nai tơ
Tiếng
ồn phá tan cơn mơ
Thỏ liền chạy biến chẳng chờ ai
xui
Sư
đuổi toát mồ hôi Nai béo
Thấy rằng không thể kéo
dài hơn
Quay về tóm Thỏ cho ngon
Nhưng
mà Thỏ cũng đâu còn tăm hơi
Sư nghĩ “thật đáng
đời cho kẻ
Mồi
ngay mồm lại để tuột đi
Tham
nhiều phỏng có ích gì
Bóng
to bóng bẩy một khi ngoài tầm…”
113.
The Mouse and the Bull
A
Bull was bitten by a Mouse and, angered by the wound, tried to
capture him. But the Mouse reached his hole in safety. Though the
Bull dug into the walls with his horns, he tired before he could out
the Mouse, and crouching down, went to sleep outside the hole.
The
Mouse peeped out, crept furtively up his flank, and again biting him,
retreated to his hole. The Bull rising up, and not knowing what to
do, was sadly perplexed. At which the Mouse said, "The great do
not always prevail. There are times when the small and lowly are the
strongest to do mischief."
Chuột
và Bò Mộng
Bò
mộng bị chuột con cắn trộm
Tức
điên người, cố tóm nhãi ranh
Nhưng chuột nhắt đã
lẩn nhanh
Vào
hang một cách yên lành thảnh thơi.
Dẫu
rằng Bò tức thời đào húc
Dùng
cặp sừng khoét thúc tường ra
Nhưng
khi mệt lử bò ta
Vẫn không thấy Tý ranh ma ló đầu
Thất
bại trước con sâu cái kiến
Bò
khuỵu chân nằm liếm láp chơi
Thế
rồi Bò nhắm mắt ngơi
Chuột
ranh lại ló đầu nơi sườn bò
Lại
tiếp tục dở trò cắn trộm
Tót
về hang yên ổn như không
Giật
mình, Bò tức muốn khùng
Nhưng
mà vô kế khả trừng nhãi ranh
Chuột
khoái chí ra nhanh kết luận:
“Bọn to đùng cũng cẩn
thận nghe
Dẫu
rằng thấp bé ti toe
Chúng ta vẫn cứ bẻ nghoe khổng
lồ…”
114.
The Farmer and the Fox
A
Farmer, who bore a grudge against a Fox for robbing his poultry yard,
caught him at last, and being determined to take an ample revenge,
tied some rope well soaked in oil to his tail, and set it on fire.
The Fox by a strange, fatality rushed to the fields of the Farmer
who had captured him. It was the time of the wheat harvest; but the
Farmer reaped nothing that year and returned home grieving sorely.
Anh Nông Dân và Con Cáo
Anh
nông dân căm thù con cáo
Bao
nhiêu lần hỗn láo cướp gà
Cuối
cùng tóm được cáo ta
Nghĩ
trò hành hạ thật là hiểm ghê.
Thừng
quấn đuôi cáo kia thật chặt
Tẩm
đẫm dầu rồi bật lửa thiêu
Xưa
nay lắm mẹo nhiều mưu
Lần này cáo gặp độc chiêu
hãi hùng
Trước
cái chết chưa từng nghe biết
Cáo
giật ra chạy riết xuống đồng
Chui
vào đám mạch trĩu bông
Lửa
lan cháy rụi cánh đồng vàng mơ
Đâm
ra người thiệt hai to
Chinh là ông chủ nghĩ trò hỏa
thiêu
Cả năm công sức bao nhiêu
Mà
giờ vét chẳng đủ niêu cơm vùi…
Ngọc Châu
gocchaunvhp@gmail.com