Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, October 15, 2021

MÙA THU BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC Ở ĐÂU – Thơ Trần Mai Ngân


 
 

MÙA THU BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC Ở ĐÂU
 
Mùa Thu bắt đầu và kết thúc ở đâu
Em không nhìn thấy cũng không hay biết
Em nhặt chiếc lá vàng luyến tiếc
Đi tìm anh và nói đây là bằng chứng!
 
Tháng Mười bắt đầu và ra đi như thế nào
Em mơ hồ chợt tỉnh chợt mê
Ôm tình yêu cũ trên đôi tay gầy guộc
Đi tìm anh - hỏi có còn không…
 
Bình minh bắt đầu từ con sông
Có nụ cười của chúng mình trên khung ảnh
Em nâng niu, anh vô tình
Em biết nhưng lặng thinh…
 
Hoàng hôn tắt, ráng chiều cũng vội
Em không níu kéo làm gì
Tơ duyên mỏng nhẹ như áng mây bay đi
Phải rồi - thời gian là cơn mộng…
 
Em và anh bắt đầu từ đâu
Dấu chân sâu bên chiếc cầu dĩ vãng
Nhưng nước sông cứ trôi mãi
Không quay về - ta kết thúc rồi sao?
 
Trần Mai Ngân

READ MORE - MÙA THU BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC Ở ĐÂU – Thơ Trần Mai Ngân

HOA MỘNG VỀ ĐÂU, HOA NẮNG, HOA TÍM VƯỜN TRĂNG, HÓA THÂN – Thơ Lê Văn Trung

 
 


HOA MỘNG VỀ ĐÂU
 
Em có về không mà sáng nay
Gió đưa sương xuống nụ hoa gầy
Hoa rung trong gió hương xanh ngát
Hoa chạm vào thơ thành rượu cay
 
Em giấu tình tôi trong ngực biếc
Em thắp tình tôi trong tim hồng
Đêm tôi sáng một màu trăng lạ
Trăng thuở mười ba, em biết không ?
 
Em có về không mà nắng lụa
Rực vàng theo nỗi nhớ nhung bay
Vàng bay từng cánh vàng hoa bướm
Vàng cả mùa xưa mà không hay
 
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Thuở áo vàng ươm nắng lụa vàng
Thuở mây như tóc mềm vai nhỏ
Mỗi bước chân hồng một bước xuân
 
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Vẽ mãi mà tranh nhuốm một màu
Màu của vàng hoa từ dạo ấy
Tóc cài hoa thắm, mộng về đâu.
 
23.02.20
 
 
HOA NẮNG
 
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
 
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
 
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
 
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa
 
 
HOA TÍM VƯỜN TRĂNG
 
Chùm hoa khế bên vườn khuya vẫn nở
Một màu trăng tím ngát cả vườn trăng
Em về khoát sương mềm thơm ngực biếc
Áo tình nhân mây lụa đóa quỳnh hương
Hình như tiếng con chim buồn mơ ngủ
Gọi tên người xao xuyến một viền mây
Hình như có con dế ngoài hiên lạnh
Nằm ru hoài khúc nhạc gió thu phai
Hình như lá thấp hơn màu sương bạc
Che bóng người về đứng giữa chiêm bao
Hình như đêm cũng gầy hao nhòe nhoẹt
Có vì sao chợt thức ở trên cao
Màu hoa khế vẫn hồn nhiên tím ngát
Tím hồn tôi, đêm tím một màu trăng
Bản giao hưởng chìm cung trầm nhã nhạc
Tóc ai bay hay bụi phấn thu vàng?
Anh đi giữa vườn khuya, đêm rất chậm
Như đi hoài chưa tới hết chiêm bao
Em tỏa chi mùi hương hoa phủ dụ
Anh trở về, bước nhẹ giữa cơn đau.
 
12.10.19
 
 
HÓA THÂN
 
Xin hóa thân vào đá
Nằm ngủ dưới chân đồi
Gió phương người bát nhã
Ru mấy cõi hơn tôi
Xin hóa thân vào mây
Bay qua rừng tây trúc
Tịch diệt dưới vòm cây
Cội thiền che bóng mát
Xin hóa thân vào người
Xa gần đâu bờ giác
Thân bước quá trăm năm
Còn nguyên lòng bồ tát.
 
Lê Văn Trung
 
READ MORE - HOA MỘNG VỀ ĐÂU, HOA NẮNG, HOA TÍM VƯỜN TRĂNG, HÓA THÂN – Thơ Lê Văn Trung

KHÁI NIỆM ĐÊM # 4 – Thơ Khaly Chàm


 
              Nhà thơ Khaly Chàm


khái niệm đêm #4
 
con chữ nằm ngửa mặt
nhìn xuyên thấu cuống họng quả chuông
lơ lửng kinh cầu siêu độ
những ngọn núi dòng sông bị mất tích
trở về khóc vì nỗi cô đơn và lạnh
 
khắp cùng loài quỷ dữ
trừng mắt nhìn
những bộ mặt với bao ngày thống khổ
mang độc tố của lời phỉnh dụ ra đi
trong hộp sọ được thắp sáng niềm trắc ẩn
giấc mơ hiện hình
biển thơm lừng mùi hương gió nắng
 
đã nhiều năm
nỗi sợ hãi luôn co rúm
cùng mầm gai của trí tưởng
ngậm chặt lời dự đoán
khi nhiệt độ hơi thở đang thắt cổ mặt trời
từ thị giác nhỏ ra từng giọt máu
báo hiệu ngày phục sinh những văn tự
giọng nói quá khứ dần trỗi cao âm vực
 
trôi dạt mùa tị nạn
hồi ức truy điệu những linh hồn
tôi hình dung trong bóng đêm
ánh sáng nụ cười rực rỡ
 
khaly chàm
cc-saigon 6/2015

READ MORE - KHÁI NIỆM ĐÊM # 4 – Thơ Khaly Chàm

BOLERO PHỐ - Thơ Tịnh Bình

 
 
              Nhà thơ Tịnh Bình


BOLERO PHỐ
 
Người ngân điệu Bolero trầm khàn nức nở
Chợt nghe phố buồn lịm tím hoàng hôn
Nhớ phố hôm nào thơ ngây đỏng đảnh
Nắng chưa kịp tan đã vội mưa sầu
 
Thì có gì vui đâu...
Từng đoàn Covid hè nhau bát phố
Người nhường khoảng trời để chúng rong chơi
Những ngôi nhà tập quây quần bếp ấm
Đã lâu rồi nhen nhóm chút tình thân
 
Thì có gì buồn đâu...
Sao nghêu ngao hoài điệu dài xa vắng
Những con người chung trái tim trầm ấm
Sắc phục xanh
Blouse trắng
Những bàn tay nhân ái đêm ngày
 
Phố mỉm cười đôn hậu bao dung
Xoa dịu niềm đau những mảnh đời cơ nhỡ
Đại dịch sẽ qua câu ca thắm lại
Bolero tình người thương biết mấy
Đất Phương Nam nhân nghĩa hào hùng...
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)

READ MORE - BOLERO PHỐ - Thơ Tịnh Bình

VỀ PHỐ XƯA – Thơ Lê Phước Sinh


 
                      Nhà thơ Lê Phước Sinh

 

VỀ PHỐ XƯA 
 
Chập chững bước đi
qua mưa nắng ngượng ngùng
tháng năm do dự.
Con nước đưa về sau lũ
phủ mới lớp phù sa
đường cứ kẹt hơn xưa, để cho không khí nở òa
chân lấn chân,
nói cười không kịp thở...
 
Lê Phước Sinh

READ MORE - VỀ PHỐ XƯA – Thơ Lê Phước Sinh

Ý NGHĨ CHIỀU TÀ – Thơ Nguyên Lạc

 
  


Ý NGHĨ CHIỀU TÀ
 
Hắt hiu chiều cổ độ
Trời nước thẳm một màu
Hạt bụi đời tụ tán
Rồi sẽ bay về đâu?
 
“Một bàn tay sao vỗ”?
Thinh lặng nào âm ba?
Cũng chỉ là ảo ảnh
Tan nhòa hạt sương sa!
 
Quán trọ. là quán trọ!
Đời người một sát na
Có gì đâu danh lợi?
Thôi. vui cõi yên hà
 
Quán trọ. là quán trọ!
Một lần người ghé qua
Thời gian người hiện hữu
Có chi đâu… khói nhòa
 
Nhan sắc từ vạn cổ
Hệ lụy người trăm năm
Em ơi đêm tình đó
Tìm đâu hương nguyệt rằm?
 
Quạnh hiu chiều cổ độ
Trời nước thẫm một màu
Phù trầm người lữ thứ
Về đây hong đời nhau!
 
                Nguyên Lạc

READ MORE - Ý NGHĨ CHIỀU TÀ – Thơ Nguyên Lạc