Nơi đó còn gì quen không
em!
Con đường xưa, có còn
quen không em?
Cành hoa giấy bên đường,
rung trong gió
Những chiếc lá non dưới
chùm hoa đỏ
Còn hồn nhiên, e ấp nắng
bên thềm
Căn gác cũ, bên triền
thung mượt xanh
Đôi ngỗng trắng có còn
đi quanh quẩn
Te tái quát người khách
quen, lận đận
Bươn bả trong vòm nắng,
một chiều hanh
Con đường xưa như sợi
chỉ trong sương
Bờ cỏ dại mùa này nhiều
hoa lắm
Có người đã từng bước đi
dò dẫm
Mãi loay hoay trong cơn
lốc vô thường
Cạn ngày rồi, ai nhẹ
bước thong dong
Bên hiên vắng, gió đương
mùa lá đổ
Giàn hoa giấy, chắc giờ
này chớm rộ
Để ru chiều trong tím
biếc mênh mông
Và gốc me gìa biết có
còn không
Tuổi hoa dại, trái me
non chấm muối
Mặc kệ ai cứ thao lao
theo đuổi
Vẫn vô tư không một chút
xao lòng…
Ngồi ưu tư, đường dĩ
vãng bồng bềnh
Vạt nắng cuối ngày, đong
đưa lổ chổ
Gió năm tháng, biết còn
ai giữ hộ
Nghe cháy lòng một nỗi nhớ chông chênh
Tiếng đàn đêm
Tiếng đàn rơi chầm chậm
bên thềm
Những hạ âm lặng lẽ dịu
êm
Từng nốt nhạc, đong đưa
vương vãi
Bờ cỏ láng giềng, ướt
sũng đêm
Chợt bừng lên, không
gian rung ngân
Có bóng ai đứng lại tần
ngần
“Phiên chợ Ba Tư” mờ
sương khói
Tiếng chạm khua, đẫm một
góc sân
Nghe phiêu linh, ngày cũ
trở về
Sao vẫn còn cuống quýt
đam mê
Xa xôi lắm, tình yêu ở
lại
“Romance de amour” giọng
rủ rê
Bối rối gì mà lại đăm
chiêu
Tiếng đàn như bất chợt
đảo chiều
Tươi trẻ một tình yêu
đằm thắm
Lắng sâu trong mắt biếc
hoang liêu
Buông thả rơi từng nốt
mênh mông
Nghe đắng đót một trời
bão giông
Như đương thuở đôi mươi,
mười tám
Cháy lòng trên “Một
triệu đóa hồng”…
Lúc rúc tiếng chim Cà
The
Hồn nhiên hót trên giàn
hoa nhà em, xanh mướt
Bầy sẻ nâu dưới sân đành
hanh hóng hớt
Im nghe
Rạo rực chuyện lứa đôi
phấp phỏng
Dõi mắt đăm chiêu, em
ngóng đợi bước ai về
Mênh mông chiều xa,
trong dấu cát vô tâm
Bay chấp chới theo từng
cơn gió
Bóng nắng cạn ngày, đưa
chiều đi mờ tỏ
Như một buổi chiều trong
quá khứ xa xăm
Em đã đi và hững hờ để
lại
Trên cát trắng mênh
mông, một phiến lăn trầm…
Tiếng chim rơi, đổ giọng
khoan giọng nhặt
Giữa trưa hè, nắng chảy
miên man
Em bức bối điều chi mà
giăng mắc
Giận dỗi quay ngang
Tốc bay tà áo trắng
Ngỡ ngàng…
Lê Thanh Hùng
Bắc
Bình, Bình Thuận