DÂNG NÉN HƯƠNG LÒNG
(Kính dâng Hương Linh
nhà thơ Đinh Vũ Ngọc)
An Phương Thi Hội và Gia Đình
thực hiện ngày 16 tháng 2 - Giáp
Ngọ
(16 / 3/ 2014)
Nhà thơ Đinh Vũ Ngọc (Đinh Văn
Bảo)
Sinh: 1935 Mất: 26-01-2014
(26 tháng chạp Quý Tỵ)
Các Tác phẩm chính:
- Đường Thi Cảm Dịch (NXB Đà Nẵng
2000)
- Chiếc Áo Tơ Vàng (NXB Đà Nẵng
1998)
- Nắng Vườn Xưa (NXB Đà Nẵng 2006)
- Hoàng Hôn Phố (Sắp Xuất Bản)
LỜI THƯA
Thời gian vẫn âm thầm trôi mau…49
ngày đã qua kể từ lúc anh Đinh Vũ Ngọc rời bỏ thi đàn, nhưng tình cảm và
các tác phẩm của anh vẫn còn đây với chúng ta và với cuộc đời.
Niềm tiếc thương vô hạn của các
anh em văn nghệ sĩ, các thi hữu từ khắp nơi đã được thể hiện qua những trang
thơ văn kính viếng trong giờ phút tiễn biệt anh.
Cách đây hai năm An Phương Thi Hội
được thành lập. Anh Đinh Vũ Ngọc là một trong những đầu tàu dẫn dắt để tạo một
sân chơi tao nhã cho những tâm hồn đồng điệu trong thế giới Đường thi.
Được sự đồng ý của gia đình anh,
BBT An Phương Thi Hội thực hiện và ra mắt tập thơ văn DÂNG NÉN HƯƠNG LÒNG gồm
tất cả những tác phẩm của các văn thi hữu gởi về như là một vòng hoa tang trĩu
nặng nghĩa tình dâng lên hương linh anh nhân tuần 49 ngày.
Tôn trọng tình cảm thiêng liêng
của các văn thi hữu, chúng tôi in nguyên văn các tác phẩm, hoàn toàn không
biên tập lại, chỉ chỉnh sửa các lỗi chính tả và được sắp theo thứ tự ABC
của tên tác giả (ngoại trừ bài đầu tiên của Hòa Thượng Kim Tâm Thích
Hạnh Niệm).
Dù rất cố gắng, chắc chắn tập DÂNG
NÉN HƯƠNG LÒNG cũng không thể tránh khỏi những sơ sót, mong nhận được sự thông
cảm trong tinh thần thân hữu và trong cùng một niềm thương tiếc người anh - nhà
thơ Đinh Vũ Ngọc.
BBT An Phương Thi Hội
Trọng Xuân Giáp Ngọ (2014)
VÀI THI PHẨM TIÊU BIỂU
của nhà thơ
ĐINH VŨ NGỌC
CHIẾC ÁO DÀI VIỆT NAM
Chiếc áo quê hương dáng thướt tha
Non sông gấm vóc mở đôi tà
Tà bên Đông Hải lung linh sóng
Tà phía Trường Sơn rực rỡ hoa
Vạt rộng nam phần chao cánh gió
Vòng eo trung bộ thắt lưng ngà
Nhịp tim Hà Nội nhô gò ngực
Hương lúa ba miền thơm thịt da
CHO EM 5
(Gởi về Ngọc thân yêu)
Thiếu vắng mười năm em với ta
Mười năm mà ngỡ mới hôm qua
Em chưa chải hết sầu trên tóc
Ta đã tan rồi mộng dưới hoa
Vẫn nhớ vẫn thương mà cách trở
Dẫu cười dẫu khóc cũng chia xa
Con tim vô tội chưa ngừng đập
Thì chút tình xưa vẫn thiết tha
EM VÀ MÙA XUÂN
Như tự lòng em xuân bước ra
Bao nhiêu mơ ước nở thành hoa
Niềm thương da diết vàng bông cúc
Nỗi nhớ rưng rưng tím nụ cà
Thơm ngát hương cau thơm suối tóc
Trắng ngần hoa bưởi trắng làn da
Và anh, ngơ ngác con chim lạ
Bên mảnh vườn thơ cất tiếng ca
CHIẾC ÁO TƠ VÀNG
Anh kiếp trước là con tằm bé nhỏ
Ăn dâu xanh và nhả sợi tơ mềm
Tơ đem dệt thành từng vuông lụa
mỏng
Để bây giờ dành may áo cho em
Những chiều vui cùng bạn bè dạo
phố
Em se sua với màu áo tơ vàng
Nhẹ ôm ấp lấy tấm thân kiều diễm
Áo cùng em khoe hết vẻ cao sang
Những buổi tan trường đường trưa
nắng đổ
Em đi về da dẻ đẫm mồ hôi
Áo chân tình căng đường tơ óng
mướt
Thấm cho khô hết cả giọt hương đời
Có những đêm dài chợt buồn nhỏ lệ
Trong âm thầm nâng vạt áo em lau
Thương vô cùng nhưng chẳng hề kể
lể
Áo thâm khô những giọt lệ sầu đau
Em bận áo bằng tơ lòng anh đó
Em có nghe lời áo nói gì không?
Hồn anh xưa có trở về than thở
Và đêm đêm có năn nỉ đòi công?
Nếu có nghĩ đến công xưa khó nhọc
Có đoái thương chút tình nghĩa
thâm sâu
Xin đừng trả công anh bằng tiền
bạc
Ban cho anh chỉ một nụ hôn đầu
TA VÀ TA
Trong ta dường cũng có hai người
Năm tháng chung nhau chuyện khóc
cười
Một đứa si mê, thằng tỉnh táo
Một thằng buồn bã, đứa vui tươi
Một thằng dốt nát, thằng thông
thái
Một đứa siêng năng đứa biếng lười
Hai đứa hợp chung thành một đứa
Nửa như thần thánh, nửa đười ươi
VỀ THĂM HUẾ
Ta trở về đây khách viễn phương
Mà mang tình Huế nhớ quê hương
Tịnh Tâm hồ lắng, tâm chưa lắng
Vĩ Dạ người thương, dạ mãi thương
Lối hẹn Nam Giao đường ngược dốc
Trăng thề Bến Ngự nước mờ gương
Môi ai cười thắm hoa thành nội
Có nhạo cười ta tóc điểm sương?
NÓI CHUYỆN VỚI ÔNG BÁN VÉ SỐ
Ông lại mời ta mua vé số
Sao mà vồn vã rứa ông ơi
Ta chừ còn đủ hai nghìn chẳng
Mua số may ra lại gặp thời
Thôi hãy đưa đây rút một tờ
Đem đồng bạc thực để mua mơ
Biết đâu chiều xổ mơ thành thực
Ta trúng phần ông cũng được nhờ
Ta, ông nào có khác chi nhau
Mưa nắng quanh năm vẫn dãi dầu
Lội phố, ông mòn đôi dép nhựa
Nghĩ thơ, ta trắng cả chòm râu
Thôi hãy lại đây, ngồi xuống đây
Chia hai ly rượu đế, cùng say
Thơ và vé số cho vào túi
Chung hưởng phong lưu một phút này.
Ý LÀNH
Làm sao không tử để không sanh
Sáu ngả luân hồi cứ quẩn
quanh
Cõi thế mênh mông mà hữu hạn
Tiếng lòng nức nở lại vô
thanh
Trắng tay cũng vẫn hoàn tay
trắng
Xanh mắt đâu còn mãi mắt xanh
Lơ láo giữa hai bờ thực mộng
Chỉ mong gieo được chút nhân
lành
(Hương Sen 10)
KIẾP NGƯỜI
Tóc xanh rồi cũng bạc phơ phơ
Đôi mắt tinh anh hóa mập mờ
Bước quẩn lối mòn đôi gối
mỏi
Nhai dần ngày lụn chiếc hàm
trơ
Sầu chưa đong cạn đôi hồ rượu
Đời đã vo tròn một giấc mơ
Trên bến thời gian đò vẫn đợi
Nặng vai nhân quả buổi sang bờ
(Hương Sen 16)
(Còn tiếp)