Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, May 10, 2018

U UẤT, MÊ HOẢNG - Thơ La Thuỵ

Rảnh rổi, mình giở lại những bản thảo cũ, đọc những dòng thơ viết từ năm 1974, một chút bâng khuâng của hồi ức về dĩ vãng...

          
                 La Thụy năm 1978


U UẤT

Mắt xanh giết mộng tìm tri kỷ
Chết lặng rồi đây những ước mơ
Đời thêm nhiều ti bỉ
Đen lòng bao giọt đắng
Nhỏ ố cả tình thơ
              
                  Huế, 28/12/1974

MÊ HOẢNG

Đời chưa đen đủ
Café buồn nhỏ giọt bôi thêm
Thêm đắng chết môi mềm lưỡi buốt
Cho thẩn thờ khoác rộng áo hôn mê
Đắm tri kỷ, lòng mắt xanh càng rộng mở
Lạc hồn về theo khói thuốc phiêu du

                                         La Thuỵ
                                  Huế, 28/12/1974

READ MORE - U UẤT, MÊ HOẢNG - Thơ La Thuỵ

ƠN EM - Thơ Trần Mai Ngân


        
                             Nhà thơ Trần Mai Ngân



      ƠN EM

       Ơn em ngày nắng ngày mưa
       Ơn em tình rót ban trưa thật đầy
       À ơi... ru nhau ... ru nhau
       Ơi à... tình trước tình sau ngọt ngào

       Ơn em vội vã về mau
       Mùi hương bỏ lại nghìn sau vẫn còn
       Ơn chiều ngày nắng héo hon
       Khắc ghi hai chữ sắt son tháng ngày

       Ơn em áo mỏng vai gầy
       Tay ta quấn trọn một ngày tình nhân
       Ơi à... môi rất ân cần
       Ơn em... em đã thật gần thật xa

       Ơn em một nét dáng hoa
       Ngát thơm quyến rũ thật thà hồn nhiên
       Ơn em cất giấu ưu phiền
       Mình em giữ lấy giữa miền hư vô !
       
                                        07-5-2018
                                     Trần Mai Ngân

READ MORE - ƠN EM - Thơ Trần Mai Ngân

CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 5-2018 (II) - Thơ Nguyễn Khôi



         Nhà thơ Nguyễn Khôi


 CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 5-2018 (II)

       "Gió Tây thổi bỏng tim gan
       Vịt đưa về Phủ sẽ làm sao đây ?"
        (thơ "Sống Chụ Son Sao")

                         
*1-Trung Ương bàn "chuyển xoay" Tổ chức ?
-Phải chặn ngay "chạy chức" cả nhà Quan
Tham nhũng vặt " sửa tuổi" man Lý lịch
Tỉnh / huyện "Quan" toàn dây dợ họ hàng...
                         
*2-Ừ, "Cải cách tiền lương" nghe sướng thật
"Ai cũng tăng" ...Tiền lấy ở đâu đây ?
Quan chức ngốn 2/3 Ngân sách
Ai ở / ai về... "giảm biên chế" là ai ?
                         
*3-Nghe Quảng Ngãi lại ế thừa Dưa Hấu ?
Đua nhau trồng..."giải cứu" đã bao năm !
-Đã máy tính, 4 chấm O, mở cửa...
Mà vẫn đi "xe 3 bánh Công Nông" !
                        
*4- Có thể ngợi ca  " Putin Đại đế " !
Bốn nhiệm ký xốc khí thế toàn Nga
-Mỹ đã thua ở Syria, Trung Quốc (1)
Nhiệm ký này Sput-nhich bay xa ...
                        
*5- Về quê vợ : khoái qua đường Lạch Huyện (2)
Nửa giờ xe là  vút tới Hạ Long...
- Mừng Đất Nước tiến như Đường cao tốc
Nhiều Tập Đoàn "khởi" Kinh tế Tư nhân  (3).


                            Nguyễn Khôi
Hà Nội, 9-5-2018 (Hội nghị TƯ 7 đang thảo luận)

---------


(1) Thời Tổng thống Donald Trump hiện đang thua về quân sự ở Syria, thua về Thương mại với Trung Quốc, lại hay phát ngôn tùy tiện làm mất
lòng các nước Đồng minh Anh, Pháp, Đức...
(2)Đường Cao tốc mới từ Hà Nội đi Hạ Long chỉ mất 1h30'
(3)Thực chất của Kinh tế Thị trường là Kinh tế tư nhân...

       
READ MORE - CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 5-2018 (II) - Thơ Nguyễn Khôi

CÒN LẠI GÌ ? - Thơ Tịnh Đàm


 
      Nhà thơ Tịnh Đàm




CÒN LẠI GÌ ?

Còn lại gì ?
Chút chiều phai
Vàng theo bóng nắng
Ngả dài thềm xưa
Gió ru tình
Gió đẩy đưa
Nghe trong hồn lá
Cũng vừa xôn xao
Còn lại gì ?
Những chiêm bao
Tỉnh ra...
Là nỗi khát khao đi tìm
Đời mơ hoài
Một cánh chim
Tung trời mây trắng...
Thỏa niềm ước mong
Còn lại gì ?
Mối tơ lòng
Bao năm vương vấn
Vẫn hong sợi buồn
Vì đâu ?
Nước mãi xa nguồn
Chốn về
Biết có...
Người luôn đợi người ?!

             TỊNH ĐÀM
     (Hóc Môn, TP.HCM)

READ MORE - CÒN LẠI GÌ ? - Thơ Tịnh Đàm

BIỂN CỦA NGUYỄN THANH LÂM TRONG "RỪNG XANH MƯA" - Đặng Xuân Xuyến


         

         BIỂN CỦA NGUYỄN THANH LÂM 
         TRONG "RỪNG XANH MƯA"


Định viết bài cảm nhận về tập thơ RỪNG XANH MƯA của nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm nhưng tôi không đủ sự kiên nhẫn để đọc một mạch hết tập thơ, vì thú thật, để hiểu được thơ của ông, với tôi quả thật là không dễ, nên đành chọn phương pháp vài ngày đọc một bài, nghiền ngẫm từ từ, thật chậm để "ngộ" được "nỗi niềm thầm kín" ẩn trong những bài thơ mang mang hơi thở Thiền của ông. Hôm nay, đọc mấy bài thơ về biển, gặp những tứ thơ hay, lạ, tôi vội gõ đôi dòng theo mạch cảm xúc: BIỂN CỦA NGUYỄN THANH LÂM TRONG RỪNG XANH MƯA.

      
                                              Nguyễn Thanh Lâm


Với nữ sĩ Xuân Quỳnh: “Biển như cô gái nhỏ/ Thầm thì gửi tâm tư”, dịu dàng những xao động của cõi người, nhưng với Nguyễn Thanh Lâm thì biển không chỉ dịu dàng như thiếu nữ tuổi dậy thì mà còn đẹp hơn thế, khi ông phát hiện: biển trong mưa thật đẹp, đẹp trắng trong, tinh khiết “Như thiếu nữ đã vào chùa xuống tóc”, chỉ nên chiêm ngưỡng bằng tâm thể thánh thiện của cõi Thiền. Vẻ đẹp ấy đã khiến nhà thơ và cõi phàm trần “trở bệnh tương tư”, “ngẩn ngơ” tiếc nuối:

Biển lại mưa
Như thiếu nữ đã vào chùa xuống tóc
Mây ngẩn ngơ bay
Gió trở bệnh tương tư
Đường chân trời ảo mờ trong mắt
                   (Biển lại mưa)

Khi mưa tạnh, biển trở lại hiền hòa, êm dịu, thì dưới lăng kính lãng mạn của nhà thơ, biển đẹp như “cô gái mới vào chùa chưa xuống tóc”, còn nguyên nét ngây thơ, trong sáng của tuổi mới lớn. Nét đẹp ấy mơn mởn những phồn thực mà hồn nhiên, sáng trong, lặng thầm của hương trinh nữ, làm xuyến xao nhà thơ với miền cảm mến thanh tao, không vẩn nét phàm trần, khiến những trăn trở, nghĩ suy của nhà thơ về trách nhiệm với cuộc đời trở nên an nhiên, tự tại:

Lòng tôi rỗng không ngắm biển
Tóc trắng trên đầu lặng sóng
Mắt khép hờ lỏng then quá khứ - tương lai
Hồn nhiên nhịp thở
Hương hạnh phúc dâng đầy
         (Biển sau mưa)

Đứng trước biển, nhà thơ lặng lẽ quan sát, lặng lẽ thả hồn đắm chìm vào những cảm xúc để hồn thơ thăng hoabay lên. Những hình ảnh sống động, đan quyện vào nhau, uyển chuyển giữa hư và thực, tạo nên một bức tranh “siêu thực”, đẹp như trong cổ tích, thể hiện tài sử dụng hình ảnh thật khéo, thuần thục đến nhuần nhuyễn của nhà thơ:

Mưa réo sôi trên đầu sóng
Biển sưởi hồn tôi bằng mặt trời năm xưa
Tôi khẽ nâng mặt trời trong sóng
Ôm vào lòng cho đỡ ướt tâm tư
                      (Gặp mưa)

Vâng! Tôi thích những câu thơ như thế. Tôi thích những hình ảnh tráng lệ từ nét vẽ tài hoa của Nguyễn Thanh Lâm. Những câu thơ như: “Mưa réo sôi trên đầu sóng”, “Tôi khẽ nâng mặt trời trong sóng”... đã nâng nhà thơ lên thêm một tầm cao.
Con người và thiên nhiên đã thẩm thấu nhau, hòa quyện vào nhau, cùng phiêu trong cảm xúc của nhà thơ, tạo nên một bức tranh lung linh huyền ảo, đẹp đến ngỡ ngàng:

Trong vòng tay tôi mặt trời thiêm thiếp
Tôi tự ru mình trong tiếng mưa
                    (Gặp mưa)

Tôi yêu những câu thơ này! Tôi tự hỏi: “mặt trời” nào của nhà thơ “thiêm thiếp” vậy? Là ảo ảnh của tình yêu năm xưa chợt ùa về? Hay ảo ảnh mặt trời trong sóng biển khiến nhà thơ liên tưởng? Uầy... Là gì thì những hình ảnh ấy cũng rất đẹp, cũng khiến người đọc mơ màng, ngơ ngẩn.
Nhưng có khi, biển của Nguyễn Thanh Lâm không khoác hình hài của một thiếu nữ tuổi trăng tròn, đẹp dịu dàng, trong sáng, cũng không là hình ảnh “mặt trời năm xưa” khiến nhà thơ nâng niu “Ôm vào lòng cho đỡ ướt tâm tư” mà biển mang dáng dấp như người đã trưởng thành, người từng trải... bằng những câu thơ đượm vị đời với những suy tư, chiêm nghiệm, đậm chất triết lý, với những nỗi đau cũng thật đời, rất người:

Biển chưa im lặng bao giờ
Suốt đời quằn quại sóng
Cả đời mặn nước mắt khổ đau
Mưa trời không thể bão hòa vị mặn
                  (Nước mắt biển)

Đắm mình trong không gian sống động của biển cả, thả tâm tư hòa quyện với trời mây… nhưng nhà thơ không quên đối diện với “lòng mình” mà “ngộ” ra điều: biển không hề yên bình, giống như lòng thi sĩ cũng đang ngổn ngang trăm nghìn tơ rối, để mà thêm thấm: “Nước mắt chảy vào trong mặn cõi người”, để mà tự thức tỉnh về lẽ đời nơi cõi người vốn nhiều oan trái, khổ đau:

Tôi nhìn vào lòng mình thấy biển
Nước mắt chảy vào trong mặn cõi người
                          (Nước mắt biển)

Và có những lúc, biển của Nguyễn Thanh Lâm trở nên khác lạ, không ồn ào, dữ dội, không "quằn quại sóng" bởi "cả đời mặn nước mắt khổ đau", cũng không dịu dàng như thiếu nữ tuổi cập kê trăng tròn, mà biển yên bình, lãng đãng chất lãng mạn chốn thôn quê:

Sóng ì oàm vỗ mạn tàu
Nghe như tiếng gàu sòng tát nước trăng khuya
                                       (Đêm tạm trú)

Có lẽ chỉ nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm mới nghe được tiếng sóng biển vỗ mạn tàu "ì oàm" "như tiếng gàu sòng tát nước trăng khuya". Và chỉ có ông mới vẽ biển bằng những nét vẽ lãng mạn, yên bình, đầy chất thơ mà khác, lạ như thế.
Chừng 8 bài thơ viết về biển, như thế không phải là ít trong tổng số 70 bài thơ của RỪNG XANH MƯA. Thơ ông viết về biển, bài nào cũng tươi rói cảm xúc, cũng được cảm nhận bằng một tình yêu trong sáng, thánh thiện của cõi Thiền. Có lẽ vì không phải là người vùng biển nhưng lại rất yêu biển nên ông viết về biển bằng những cảm xúc thật, đẹp và lạ, bằng tâm trạng của người lâu lắm rồi mới gặp lại biển, ngỡ ngàng trước vẻ đẹp đa sắc thái, đa hình ảnh... của biển mà hồn thơ ông bay bổng với nhiều sắc thái tâm tưởng.  
*
Hà Nội, chiều 08 tháng 05 năm 2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
READ MORE - BIỂN CỦA NGUYỄN THANH LÂM TRONG "RỪNG XANH MƯA" - Đặng Xuân Xuyến