Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, December 15, 2017

ĐỢI MÙA XUÂN VỀ - Chùm thơ Huy Uyên



1-
       Đợi mùa xuân về 
Ở đó mùa xuân chưa về
Chiếc lá âm thầm rơi rụng
Bỏ lại trong vườn nụ cười
Cầm giữ trong tay khoảng lặng.
Em đi mang theo con tim
Hát khúc ca buồn con phố
Gió có quay lại bên em
Mắt môi buồn chi lắm thế!
Thiếp mê một đời giấc ngủ
Xa nhau có làm em buồn
Sông xa chảy hoài nỗi nhớ
Bên đường dấu xưa bước chân.
Đà-Nẵng lá xuân chín vàng
Mây bay lang thang trú ngụ
H.xưa cổ-tích tháng năm
Em, tôi giấc mơ loài quỷ.
Phải mắt em buồn bên cửa
Có đợi chờ không xuân về?
Cuộc vui trốn miền nhung nhớ
Bia mộ quê nhà riêng tôi .
Em có về không tôi chờ
Ngoài trời sắc xuân xanh lá
Con đường nhớ dấu chân xưa
Đâu đây âm vang tiếng gọi.
Nhớ người !!!
Huy Uyên 

2.   
    Một lần về Sài-Gòn

Vây quanh trái tim bão dữ
Cuộc tình chia biệt bao năm
H.xưa một thời mộng-ảo
Bơ vơ trời đất Sài-Gòn.
Tôi chong mắt nhìn quanh tôi
Đã mất em từ dạo đó
Tình em phố rộng sông dài
Trên cao ngọn đèn vàng võ.
Nước mắt vùi chôn quá-khứ
Hoang trôi quay lại Sài-Gòn
Mưa, mưa ầm ào thác đổ
Quên thôi ngày cũ nụ hôn.
Tôi về ngày tháng ngậm tăm
Kể từ đêm ta từ-biệt
Nhớ không thôi đã mười năm
Trời Sài-Gòn buồn da-diết.
Ở sân bay em không nói
Lúc ta lặng im cầm tay
Em Pennsyl. tôi ở lại
Xa bỏ cuộc tình hôm nay.
Em, tôi chiếc lá cuối cùng
Ngậm ngùi Sài-Gòn mưa nắng
Giữ hoài nỗi nhớ, đợi, mong
Đi trọn một đời xa vắng.
Chiều sông Sài-Gòn chầm chậm
Trôi nghiêng lỡ hẹn ngày về ...
Huy Uyên
3-
 Em, mùa xuân, nỗi nhớ
Năm tháng bên em ngày đó
chừng khuất dấu lạnh trong hồn
cầm trong tim đầy nỗi nhớ
người giờ phai nhạt môi hôn.
Em xưa như lục bình trôi
bên sông tôi buồn xa xót
chuyện đời cay đắng đầy vơi
em nói thương tôi, giờ mất.
Đốt tình ai thêm nồng cháy
dù xa tôi mãi bên em
còn nhớ gì không quay lại
con đò năm xưa chở buồn.
Cho dù sao hôm sao mai
tôi em chiều đi thay nước
bên cầu giọt lệ đắng cay
nhớ ai nào tôi biết được.
Em có về không tôi đợi
dìu dịu trong ai chờ mong
đò người bao giờ quay lại
trong tôi dấu mãi chuyện buồn.
Sao em về chi xuân vàng
năm tháng em hoài đứng đó
lên đồi thả tình theo sang
chiêm bao một đời vàng võ.
Từ em đi buồn ở lại
bóng em nằm chết cùng trăng
nơi xa tôi nào kịp tới
thôi tôi nỗi nhớ khôn cùng.
Huy Uyên
4-
     Đà-Nẵng  -  Sài-Gòn
Gởi em nụ-hôn-môi-xa
xao ngủ chi hoài mắt biếc
ngày ngậm chiều muộn đi qua
những lần bên nhau nuối tiếc.
Lá đông lìa cành quá sớm
ai kia đứng lại bên đường
phố nhỏ chiều quên chiếc bóng
trong vườn hoa cải hơi sương.
Mình em quay lại sân ga
tiễn đưa hồi còi da diết
bạc lòng chi tình hai ta
chôn sâu con tim chia biệt.
Ở Sài-Gòn sầu trăm ngã
cầm tim dạo bước loanh quanh
giấc mơ xưa hồn rêu đá
đêm quên trước chợ Bến-Thành.
Mới đó người đi mười năm
lang thang xứ người hoài hủy
lạc bến Thủ-Thiêm đợi thuyền
người đã xa sao buồn thế.
Chén rượu đầy vơi cay đắng
quán cóc ngủ thiếp mê buồn
thoáng đời bay hoài mộng tưởng
tình tiền cũng đã xa luôn.
Đốt tim cháy gởi quê nhà
khói cay buồn lên mắt đỏ
son môi hồng tím phôi pha
hàng cây tóc em cùng gió.
Thu đi treo tình góc phố
mùa đông chậm bước quay về
kỷ-niệm giọng buồn nhung nhớ
Ở Chợ-lớn sầu ly cà-phê.
Đà-Nẵng đi quanh nỗi buồn
áo phai bụi trần dong ruổi
đời chìm cây cỏ mây sương
dấu cuối nổi sầu xa xứ.
Chạy quanh trăm nẻo đường trần
em về quán xưa một bóng
đêm đi tội nghiệp con đường
tìm ai Sài-Gòn chạy trốn.
Em chờ anh từng góc phố
gió bay nhẹ bước Cầu Rồng
có đứng mà khóc trước biển
dỗ dành dấu che vết thương.
Đà-Nẵng xa ai, Sài-Gòn
quê nhà ngày nào quay lại ...
Huy Uyên
5- 
  Ly cafe cao-nguyên
Nặng lòng gió cao-nguyên ly cafe
sao người vương sầu lên mắt
đất đỏ ba-dan bụi Ban-Mê
chiều quán lạnh khuất chìm tiếng hát.
Có phải tại em trời sớm sang thu
trên nương, đồi rắc vàng chầm chậm
khuất nẻo cùng chiều đi xa lắm
bên sông đứng đợi ai về.
Hỏi mây trên đầu
sao không giăng cuối núi
dĩ vãng người lầm lũi cầm tù
lặng lẽ một mình bóng tối
đã khép rồi ký-ức ngày xưa.
Cao nguyên bơ vơ rủ gió qua sông
trên núi ai gùi đồi về làng, bản
hạnh-phúc đắng cay đốt cháy lòng
gió ngưng thổi đêm buồn?
Tôi lấp mộ bia môi người
say nghiêng ché rượu dạo bỏ cao nguyên ngày đó
đứng lặng thinh bên cầu, núi sông dài
dỗ mối tình theo con nước trôi mau.
Mưa trái mùa giăng ngang lòng phố
cuối dốc dấu con đường buồn
đi và ngậm ngùi thương nhớ
sơn-khê thôi hết bâng khuâng.
Khuya ngồi bên thềm dỗ gió
tháng ngày ai đi không quay lại
một mình trò chuyện sương đêm
phế hoang cho lòng tê tái.
Mây ở lại tím pha màu mắt
ai đi che khuất trời sao
thôi đã lạc tình, đời chia cách
cao-nguyên ngủ quên giấc mơ không về.
Bàn tay dịu dàng se lạnh
hơi thở phả hương tóc người
quán cafe Hạ-Vàng nghiêng trôi
hoang hoải đêm hắt hiu, cô quạnh.
Trên đồi nhà ai khép hờ cửa sổ
gọi tên em ở cõi vô-cùng
giọng tượng buồn tiếc đời cây cỏ
đã vùi chôn hoài niệm con tim.
Dấu trong tôi ánh mắt, nụ cười
thời ở lại chân trần quanh phố vắng
nửa đêm cơn mưa chợt về
mang vội nỗi buồn năm tháng.
Xa người, xa cao nguyên đầy gió
người-đàn-ông-tóc-bạc nhuộm sương đồi
ngỡ sầu đi ngang qua phố
cầm trong tay con tim chết trôi
để nhớ một người!

Huy Uyên

READ MORE - ĐỢI MÙA XUÂN VỀ - Chùm thơ Huy Uyên

HOA NỞ LÀNG TÔI (kỳ 3/7) - Truyện vừa 7 kỳ của Thủy Điền



Chương 3
Vận động Cán bộ, Công nhân viên chức và các Mạnh thường quân.

      Trước khi bước vào giai đoạn hai, nó xin lịch gặp Chủ tịch một tiếng đồng hồ để bàn công việc. Chủ tịch nhận lời và một ngày giữa tháng 9 họ gặp nhau. Ông Chủ tịch hỏi? Anh cần gì ở tôi mà đến một giờ đồng hồ thế. Thưa Chủ tịch chuyện rất hệ trọng và dài dòng, vì như lần trước, khi tôi mang bông đi trồng khắp Xã, mà không thâu đồng nào của ai hết thì không có vấn đề gì. Còn lần nầy tôi định bán cho các Cán bộ, Công nhân viên tôi ngại họ cho tôi là một kẻ bắt đầu kinh doanh. Anh nói đúng, ta phải cẩn thận trước thì hay hơn. Mỗi khi đụng tới tiền thì rắc rối lắm Nhân à. Dạ, em biết nên mới gặp Chủ tịch hôm nay. Và anh lấy tiền đó để dùng vào trường hợp nào, lúc trước anh nói với tôi là không cần tiền kia mà? Thưa Chủ tịch đúng thế, nhưng kế hoặch thứ hai nầy muốn bán là nhằm trả tiền cho một số công nhân viên mới và mua thêm nhiều vật dụng để gây cây giống thật nhiều và sẽ dự trù cho giai đoạn ba là biếu không cho những hộ dân nghèo. Có thế, sự ủng hộ cũng như sự phát triển sẽ đồng bộ hơn. Anh định giai đoạn ba cho không hết sao? Dạ thưa đúng đấy Chủ tịch, bởi vì em thấy họ nghèo quá, nếu bán em e họ không mua, mà khi không mua thì làm sao hoa nở toàn Xã được Chủ tịch. Kết quả nó sẽ bị lõm chõm. Đúng, khó nhỉ, mà anh định bán cho Cán bộ, Công nhân viên bao nhiêu một cây? Dạ chỉ một đồng. Còn thương gia, nhà giàu? Ta chỉ nói họ ủng hộ và có thể nhiếu hơn một đồng. Kỳ nầy anh cho sản xuất bao nhiêu cây? Dạ năm ngàn cây trước đã, vì điạ bàn Xã ta tương đối rộng và nhiều con đường hẽm nhỏ quá. Thôi được, tôi sẽ gíúp anh. Dạ bằng cách nào? Tôi sẽ viết thông báo gởi toàn Xã trước, cả Cán bộ và Công nhân viên lẫn người dân luôn một thể. Hy vọng, họ sẽ ủng hộ và anh cũng đỡ bớt phần khó khăn khi bán những cây giống. Dạ cám ơn Chủ tịch đã quan tâm.

   Thật đúng như lời ông Chủ tịch nói, năm ngày sau, thiên hạ ùng ùng đến Trung tâm ương cây mua sạch sẽ, thậm chí còn thiếu bán phải hẹn đến kỳ sau. Trong vòng nửa tháng Trung tâm phải mướn thêm ba người nữa thì mới chạy hết công việc. Những người nầy lần lượt thay bốn ông bạn già vì họ đã phục vụ gần cả năm nay rồi, mà chẳng hưởng một đồng lương nào của Xã.

   Đợt bán vừa qua cộng số tiền các thương gia ủng hộ lên đến gần mười ngàn đồng. Một con số không phải ít. Nó mang hết số tiền ấy ra trao cho ngân qũy Xã và Xã phải có bổn phận trả lương cho năm Nhân viên Kỹ thuật như bao Công nhân viên khác. Ông Chủ tịch rất hài lòng và tất cả Cán bộ công nhân viên trong Xã chẳng nghe ai phàn nàn một lời nào cả. Sau khi trao số tiền ra về, người nó nhẹ nhõm như bay trên tám tầng mây trắng.
 
   Đêm ấy, nó về tâm sự với mẹ nó, mẹ nó vui vẻ ra ngay, không cằn nhằn như lúc đầu và nói, thà vậy đi con, để tối về ngủ cho yên giấc.

   Mỗi ngày sáng đi làm, chiều về dọc qua mấy con đường và bao dãy nhà, nó thấy những cây bông giấy mọc dần, mọc dần và xanh dần, xanh dần lòng nó như muốn nở trăm hoa, ngàn sắc. Nó sung sướng và tự hào vô kể và dường như là một động lực, cứ thôi thúc nó đi làm việc mà không mệt mỏi để nhìn ngắm một rừng hoa.

   Thời gian chờ đợi để cây bông giấy ra hoa như lần trước, đều phải mất một tháng, hai tháng. Nó cố chờ và chờ nhiều hơn người trồng cây hoa ấy. Nhưng cái gì rồi cũng đến, đúng hai tháng sau, cả Xã, nơi nào cũng thấy những cây bông giấy xinh tươi, đầy màu sắc, lộng lẫy cộng những đàn Ong, đàn Bướm đang vo ve bên những nhụy hoa vào sáng sớm.

   Ông Chủ tịch thỉnh thoảng cho mời nó vào văn phòng và khen. Tôi bây giờ thật sự phục tài anh đó rồi anh Nhân, anh dám nghĩ, dám làm. Anh đúng thật tuổi trẻ, tài cao. Dạ thưa Chủ tịch quá khen, em mà tài cáng gì, chẳng qua lúc nhỏ em thấy quê hương người ta có những đặc thù nầy, đặc thù nọ mà quê mình chưa có gì hết, nên em trăn trở và nghĩ ra thế thôi.              Nhưng anh hay hơn người khác ở chỗ, là vừa biết làm đẹp quê hương và biết làm kinh tế nữa. Thế mới gọi anh là người có tài. Và tôi cũng xin nói thêm để anh biết, là khoảng một tuần nay ông Chủ tịch Huyện có ngang qua đây, thấy lạ và khen cả tôi lẫn anh đó. Ông nói, ông sẽ động viên các xã khác bắt chước anh, nhưng làm những mô hình khác. À Nhân nầy, chừng nào em định cho khởi động giai đoạn ba? Dạ thưa Chủ tịch khoảng ba tháng nữa, vì phải chờ cây bông con thật sự vững chắc thì mới dám giao cho dân. Em sợ còn nhỏ quá họ chăm sóc không kỷ thì uổng công ta mất. Anh nghĩ cũng đúng, thôi về lo tiếp tục công việc đi. Chúc anh thành công. Dạ, cám ơn Chủ tịch.

    Bước ra khỏi văn phòng Chủ tịch. Nó cứ suy nghĩ về những công việc sắp tới, rồi vỗ tay vào trán. Sau mình ngu quá khi không vác hết mười ngàn bạc giao hết cho Xã mà không giữ lại chút ít để khi cần có dùng ngay. Tức thật, có lẽ vì quá sợ tiếng dèm pha nên mới đưa hết số tiền trên. Nhưng không sao, nếu có gì trắc trở mình sẽ nói với Chủ tịch. Chẳng lẽ ông ta ngó lơ hay sao.

   Vừa làm việc ngoài Xã một ngày tám tiếng, có khi nhiều hơn. Nhưng ngày nào nó cũng cố tạt qua Trung tâm một lần, xem anh em làm việc như thế nào. Thì ra được sự báo cáo là cây giống thành công trước dự định. Có nghĩa là chỉ cần một tháng nữa thôi là có biếu cho người dân nghèo được rồi. Nó mừng quá và vội cho Chủ tịch hay đồng thời nhờ Chủ tịch ký Quyết định nó được phép triệu tập bốn Trưởng thôn trong những ngày sắp tới để thực hiện cuộc tập hợp dân.

   Chủ tịch đồng ý và ngày 01 tháng 04 là ngày họp trọng thể giữa ban Bảo vệ môi trường và bốn vị Trưởng thôn.
   Trong cuộc họp nó nêu ra những điểm chính như sau:
1-      Là tập hợp những hộ nghèo trong thôn
2-      Phát động phong trào trồng cây bông giấy
3-      Cây giống được biếu không
4-      Cách trồng và bảo vệ cây bông giấy
5-      Địa điểm trồng
6-      Thời gian nhận cây giống
7-      Số lượng được biếu.
 
   Về vấn đề tập hợp những hộ dân nghèo là nó khỏi lo. Việc nầy nó chỉ nhận sự báo cáo của các ông Trưởng thôn.
 
   Về phần phát động phong trào, là nó đã in sẵn một chồng giấy khổ A4 và chỉ phát cho một người một tờ. Đại ý là cùng nhau tạo nên một nét đẹp độc đáo cho Xã và trong tương lai Xã ta là nơi cung cấp cây giống cho khắp nơi, là trung tâm sinh thái, nghĩ dưỡng cho du khách vào cuối tuần, xa hơn nữa cũng là nơi cung cấp một số lượng mật Ong cho cả nước v.v…Hay nói cách khác chương trình nầy cũng nằm trong dự án xóa đói, giảm nghèo của Xã. Có như thế hy vọng người dân sẽ tích cực đóng góp bàn tay vào công cuộc kiến thiết địa phương.
   Về cây giống, nó dự trù biếu cho mỗi đầu người là hai cây. Cứ tính nhân khẩu mỗi hộ mà phát. Nếu trong một tháng cây giống bị chết sẽ được cấp phát cây khác. Điều kiện chỉ mang cây chết đến Trung tâm đổi là đủ.

   Về cách trồng, nếu ai có khả năng thì tự trồng, còn không sẽ có nhân viên kỹ thuật Trung tâm đế giúp đỡ. Về mặt chăm sóc, bổn phận mọi người phải thường xuyên chăm sóc vì những cây bông giấy nầy thuộc quyền sở hữu của mình. Ngoài việc trồng cây bông giấy mọi người dân có quyền trồng những cây bông khác theo ý thích riêng tư. Mọi người dân phải có bổn phận bảo vệ cây bông giấy của Xã và người láng giềng.

   Về Địa điểm có thể trồng bất cứ nơi nào trên mảnh đất nhà mình và hay nhất là nên trồng trước cửa sân nhà.
 
   Thời gian nhận cây giống bắt đầu từ ngày 01 tháng năm cho đến ngày 15 tháng năm. Sau nữa tháng biếu không, nếu bà con nào không đến nhận, thì sau ngày đó Trung tâm buộc phải bán với giá  một đồng một cây. Nói thì nói vậy, nhưng trong thâm tâm nó muốn đưa hết cho dân, để ai cũng cùng trồng, càng nhiều, càng tốt.

   Sau cuộc phát động rầm rộ, kể từ ngày 01 tháng năm cả xã đi đâu cũng thấy ai ai cũng cầm trên tay cây bông giấy từ Trung tâm mang về, thậm chí nhiều gia đình đông con hoặc hai ba gia đình gọp lại đem xe ba bánh chở rất là ngoạn mục. Nó vừa phát cây giống, vừa trò chuyện với bà con, lao xao như một cái chợ không hơn, không kém.

   Dự án là phát tới mười lăm ngày, nhưng chỉ tới ngày thứ tám là người cuối cùng đến lãnh, theo danh sách Trưởng thôn báo cáo, thì chẳng sót nhà nào và số lượng cây cung cấp cũng còn thừa một ít.

   Như đã nói phần trên, nếu ai không biết cách trồng thì có nhân viên đến hướng dẫn, nhưng Trung tâm chờ đến ngày mười lăm, thì chỉ có một vài hộ gặp khó khăn mà thôi, còn bao nhiêu họ tự trồng được cả. Trong lúc phát cho những hộ nghèo, số lượng còn lại cũng được người khác mua ủng hộ về trồng thêm sau nhà và dọc theo hàng rào. Bởi thế, Trung tâm cũng thu được một số tiền đáng kể và số tiền nầy sẽ được đầu tư cho một số công việc trong tương lai.

   Kể từ khi kết thúc giai đoạn ba, hằng ngày nó hay chạy xe đạp qua từng nhà, từng con đường, ngõ hẽm để xem bà con trồng như thế nào. Nó rất tự hào, bởi bà con trong Xã, họ làm đúng như những gì đã phát động vừa qua. Tuy chưa ra hoa, nở nhụy, nhưng cả Xã bây giờ nơi nào cũng lúng phúng những màu xanh, màu hồng, màu vàng, màu trắng trong thật tuyệt vời. Và, vài tháng nữa đây những lá xanh cũng dần dần biến mất, mà chỉ còn thấy một màu hoa đủ sắc ngập trời.

   Tiếng dép râu lẹp xẹp ngoài hành lang, rồi tiếng gõ cửa, nó đứng lên mở cửa. Dạ chào Chủ tịch. Nhân có rảnh không? Anh muốn trao đổi với em vài việc. Dạ được, Chủ tịch cứ nói. Theo em chương trình nầy xong, em định bao giờ trả căn nhà ấy lại cho Xã hay giữ luôn làm công việc khác? Dạ sao Chủ tịch hỏi thế, việc nầy tùy Xã. Nếu Xã thấy không cần thì em mới nghĩ chuyện khác, còn Xã cần dùng thì em trả lại ngay, không có vấn đề gì. Ý anh là muốn giao luôn cho ban Bảo vệ môi trường, không biết ban có cần không ? Nếu em không cần anh sẽ giao cho ban khác. Riêng anh, anh lúc nào cũng ưu tiên cho em. Cám ơn Chủ tịch, em cũng muốn bàn với Chủ tịch vài phương án mới trong tương lai, nhưng em thấy còn sớm quá. Sẵn nay Chủ tịch hỏi? Em xin thưa luôn, là em định làm kinh tế cho Xã như: Bán cây giống cho nơi khác và nuôi Ong. Chủ tịch thấy như thế nào? Ôi ! Thế thì quá tuyệt vời, anh giao luôn cho em đó, em muốn làm gì thì làm, việc nầy em không cần phải hỏi anh nữa, cứ thế mà làm. Anh tin tưởng ở em. Cám ơn Chủ tịch, thôi làm việc đi . Anh về phòng đây.

   Với câu chuyện sáng nay giữa nó và ông Chủ tịch. Nó mừng quá và sau giờ làm việc chạy thẳng về hỏi ý kiến bốn ông bạn già. Mặc dù bốn vị nầy không còn làm trong Trung tâm nữa, nhưng họ vẫn là quân sư của nó. Nó trình bày tất cả những gì ông Chủ tịch nói sáng nay, các ông tán thành ngay và đôn đốc nó, ngoài việc bán cây giống cần tổ chức thêm chương trình nuôi Ong. Muốn làm được công việc nầy, nó cần phải có những thợ nuôi sành sõi và những người nầy sẽ do bốn ông tìm giùm. Còn nó thì bó tay, bởi nó đang bận rộn với ban Bảo vệ môi trường.

   Mẹ nó ở nhà trông đứng, trông ngồi. Sao? Thằng Nhân hôm nay không về ăn cơm mà đi đâu mất biệt.

   Dạ thưa mẹ con đi làm về, mầy đi đâu để mẹ chờ vậy Nhân. Nó kể cho mẹ nó nghe, mẹ nó cản. Thôi đi con, bao nhiêu đó đủ rồi để người khác làm. Gia đình mình cũng còn nhiều việc cần con, hơn nữa mầy cũng lớn rồi, lo tính chuyện vợ con lần đi, mẹ già rồi, không còn trẻ trung đâu Nhân. Nó dạ dạ rồi ngồi im ru, dường như không chấp nhận những lời khuyên ấy.

   Thời gian qua nhanh quá, lẹ hơn mong đợi. Mới đây đã hai tháng rồi cả Xã bây giờ nơi nào cũng nở hoa, nơi nào cũng đậm đầy hương sắc hòa lẫn với rừng người áo xanh, áo đỏ. Những đàn Ong, những đàn Bướm đua nhau lượn qua, lượn lại như môt bức tranh.

   Hằng ngày đi làm, nó hay dừng lại ngay bến xe, trước cổng Ủy ban Xã vài ba phút, nó nhìn biết bao chuyến xe qua lại, ngược xuôi và bao người khách lạ cũng thế, cứ ngắm nhìn những cây bông giấy mà không mỏi mắt. Nó liên tưởng rồi đây một năm, hai năm và nhiều năm nữa, hàng trăm, hàng vạn, hàng triệu người sẽ nhìn thấy và biết đến quê hương của nó mà thèm trong bụng và bảo rằng. Nơi đây là quê hương “ Xứ Vạn Hoa Lầu “.

   Hết nhiệm kỳ Hội đồng nhân dân Xã năm năm và bước sang nhiệm kỳ mới. Ông Chủ tịch đắc cử lại lần hai. Ông có nhã ý mời nó giữ tiếp chức Trưởng ban Bảo vệ môi trường. Nhưng nó từ chối và không làm nữa, rồi bàn giao toàn bộ kế hoạch cho người mới. Nó nghĩ rằng những mộng ước của đời nó đã thành hiện thực. Ngoài ra nó chẳng ham muốn thêm những thứ gì khác, khi nhìn thấy quê hương nó với những bông hoa giấy muôn ngàn sắc thắm.Và còn lại với ngày hai buổi làm công, bên người mẹ hiền và cái sân nhỏ ngập tràn hoa. 

Hoa nở làng tôi đẹp lắm ” Người ”
Hãy về, ghé lại, lấy mua vui
Bướm, Ong thao lượn vườn hoa thắm

Trai gái hòa chung, nở nụ cười.
READ MORE - HOA NỞ LÀNG TÔI (kỳ 3/7) - Truyện vừa 7 kỳ của Thủy Điền