Tháng mười một trời nghiêng sắc lạnh
Gió đôi co với nắng hồn nhiên
Lộng bến đời sắc màu sóng sánh
Em vô tư không chút muộn phiền
*
Mùa xuân đến, tuổi đời gần lắm
Lung linh gì rồi cũng tàn phai
Miên man miết dặm đời thấm đẫm
Ngày đi, theo bóng nắng đổ dài
*
Em tươi trẻ rực vàng mùa mới
Trong nắng chiều hực hỡ long lanh
Hình như nắng cố tình khơi gợi
Chấp chới trên hoa trái trĩu cành
*
Đôi mắt biếc nhìn ngày phai nhạt
Vẫn long lanh một giấc mơ xa
Cứ đong đưa ngồi nghe lá hát
Mộng xuân thì trong khúc hoan ca ...
*
Tháng mười một ngày đi chầm chậm
Nắng chênh chao quến lại bên thềm
Hình như có điều gì gửi gắm
Trong gió chiều líu ríu dịu êm
Lê Thanh Hùng
Một chiều đông em về thăm quê
Dẫu đã biết trời kia giấu nắng
Mây giăng mờ xám một chiều hoang
Nghe bức bối không gian ngưng lặng
Bợt bạc lòng, trời đã chớm đông
*
Rừng trống vắng, hoàng hôn chới với
Gió bấc lay lá đổ theo chiều
Hiu hiu lạnh, dỡ chừng khơi gợi
Một chiều về nồng ấm tin yêu
*
Mây cuốn quýt, tầng cao tầng thấp
Một chiều hôm, mình đã có nhau
Trong mắt biếc, chút gì ngượng ngập
Một ngày vui, xanh đến nhường nào
*
Em rảo bước, choàng tay khép áo
Gió lùa qua nỗi nhớ quanh đồi
Biết đời không có gì hoàn hảo
Nhưng lối này một thuở có đôi ...
*
Thôi ký ức chìm trong dĩ vãng
Vẫn còn đây hoa mộng trên tay
Nguyên vẹn những tháng ngày kiêu mạn
Ẩn ức gì mà sống mắt cay?
Lê Thanh Hùng
Có một chiều ngồi nghe lá hát
Dòng sông Tiền cuồn cuộn những ưu tư
Sóng cửa sông xô thủy triều đi lạc
Chầm chậm trôi một vạt nắng đỏ lừ
Đất vườn ngập mặn
Dật dờ rơi những uyển ngữ kinh từ ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận