Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, October 27, 2024

BAO LA, MƯỢN HỒN, QUA ĐƯỜNG, BA MƯƠI NĂM, DỞ DANG – Thơ Chu Vương Miện





BAO LA
 
Người bệnh nằm 1 chỗ
trên đầu là chai nước
ngang hông là ấm trà
vợ đi làm mờ sáng
con trai đi học xa
mắt lim dim thiếu ngủ
quay ngang ngửa vật vờ
tuổi già thêm mệt mỏi
bằng hữu cũng giả lơ
như rong bèo vớ vẩn
trôi trôi chả bến bờ
đứng lên rồi ngồi xuống
cũng chỉ mỗi mình ta
nhớ mẹ già em dại
lếch thếch 1 phương nhà
bao chuyến tàu chuyển bánh
để lại mấy sân ga
ta lữ hành tơí trễ
chờ lâu lại trở về
nhìn qua khung cửa sổ
mây hồng vội vã qua
cầm ly nước ngại uống
trùng dương nào bao xa
 
 
MƯỢN HỒN
 
con tôm mượn vỏ ốc
lang thang ngoài bãi ghành
gặp quá nhiều đồng loại
quay mặt rồi quay lưng
chỉ giống nhau cái vỏ
cái ruột khác trăm phần
ruột ốc và vỏ ốc
com tôm chỉ mượn hồn
loài tôm nhện sinh ra
tự nhiên không có vỏ
chỉ bơi và chỉ ngoi
quanh năm cầu sóng vỗ
chiu vào vỏ ốc hoang
bò chơi biển cát vàng
tự do và thoải mái
có thân chẳng có hồn
dươí nước mặn là tôm
trên bãi khô là ốc
lỡ cỡ tôm và ốc
lang thang trên mặt duyềnh
 
 
QUA ĐƯỜNG
 
đi mãi đường cũng mòn
phá mãi nuí cũng lở
đốt mãi rừng thành than
tù mãi thân quá khổ
phụ nhau lòng không nỡ
nhưng không thể không làm
ăn mãi nhà cũng lở
nghèo mãi vẫn còn ham
sừng sững nuí Hồng Lĩnh
ngoằn nghoèo nẻo sông Lam
1 vùng muối biển trắng
kéo lê kiếp cơ hàn
đang nghèo qua đèo ngang
thơ Bà Huyện Thanh Quan
nhà rợ chênh vênh núi
khói cơm bốc lưng ngàn
cô hồn bao lam lũ
thơ thẩn nơi hoàng thành
tà dương nơi điếm cổ
cung miếu tiếng đàn tranh
những tích xưa điển cũ
nhắc nhủ lúc qua đường
 
 
BA MƯƠI NĂM
 
thôi 30 năm anh chờ mỏi mắt
em ôm đống đôla chả muốn dìa
kinh Dốc Miếu nối vào Phụng Hiệp
con ó già chừ tỉnh giấc trưa
con thằn lằn gốc me thường tắc lưỡi
dưới Tầm Vu phượng nở ê hề
lũ ve sầu còn ran inh ỏi
mái đỏ hồng ôm chái trường xưa
30 năm quá dài em nhỉ ?
anh ở không vì trót vướng lời thề
chả lẽ vội vàng em đành thề cuội
anh giữ lời vẫn đợi bến xe
dẫy bằng lăng vẫn còn buông hoa tím
lục bình trôi từng mảng từng dè
anh cắm sào móc mồi đơị cá
chỉ sóng vô tình xào xạc hông ghe
6 năm chớp mắt theo chó ngáp
tỉnh dậy chưa tròn giấc hoàng lương
chân cao chân thấp qua dốc phố
toàn là rác rưởi chả chiếu manh
nghĩ quẩn nghĩ quanh tình bớ tình
4 phương 8 hướng chỉ mần thinh
 
 
DỞ DANG
 
hôm tê quan cấm đò ngang
thì thôi tình đã dở dang dang rồi
tình ta đủ gạo thiếu nồi
thì thôi mâm bát thiếu đôi đũa và
yêu mình ngó tít đằng xa
2 bên sông cũng chả qua chả dìa
cũng đành nhìn chữ phu thê
bờ sông cũng hoá bờ đê lạnh lùng
 
chuvươngmiện
READ MORE - BAO LA, MƯỢN HỒN, QUA ĐƯỜNG, BA MƯƠI NĂM, DỞ DANG – Thơ Chu Vương Miện

ÁO LỤA, EM [MỜ], GIÓ ĐƯA - Thơ Chu Vương Miện


 


ÁO LỤA
 
ngày em áo lụa Hà Đông
ngày em váy ngắn mà không quên quần
nõn nà em hở đôi chân
đeo đôi guốc mộc phong vân mấy ngày
nhà quê trâu kéo cái cày
ngày nay ngươì vơí cái cày kéo nhau
gái ngoan kéo rốc sang Tàu
biên cương cửa khẩu Quảng Châu Loan à ?
vàng vòng của quí nhà ta
theo nhau sang tuốt xứ Hoa mua đồ
đem vàng đi đổ sông ngô
tay không về lại toàn tơ vơí mành
ngày xưa áo lụa Hà Đông
bây giờ sóng dậy Hải Nam mất rồi
còn chăng cái búa taì xồi
còn đây trơ mấy cái nồi đồng thau
 
 
EM [MỜ]
 
giết nhau chẳng bởi gươm dài
giết nhau bằng nụ hoa nhài chết chưa ?
tưỏng rằng thuyền đã neo bờ
không ngờ thuyền đã ù ơ phương ngươì
để tôi lòng dạ rối bơì
hết mong lại ngóng cất lời nỉ non
dầu cho sông chả chở thuyền
thuyền phơi trên cạn vẫn còn trơ trơ
em mờ ơi hỡi em mờ
hình như em vẫn mần thơ đấy à ?
 
 
GIÓ ĐƯA
 
cây ngô đồng không trồng mà mọc
gái chưa chồng không chọc cũng theo
                                             [ca dao]

gió đưa buị trúc cái vèo
bao nhiêu vàng lá rơi theo mặt hồ
tình đơì xưa dơì Ngô về Thục
tình bây giờ Tây Vực về Hoa
chất chồng nuôi những oan gia
hình như kẻ cắp bà già hạp nhau
ngâm cung oán vừa đau vừa đáu
bụng dạ này không nấu mà đau
nhìn lên nào thấy chi đâu ?
bao nhiêu con ghệ qua Tàu hết trơn
ưà thì trách thờn bơn méo miệng
ừa thì là con lợn dồi ngon
bao năm liệu có vuông tròn
hay là ngậm bát bồ hòn mà câm ?
kiếp nhi nữ sinh nhầm nước nhỏ
thế thơì thôi gian khổ bao quanh
biết bao phiên chợ cởi trần
biết bao cái cảnh Thúy Vân Thúy Kiều
1 liều 3/7 cũng liều
 
                                       chuvươngmiện

READ MORE - ÁO LỤA, EM [MỜ], GIÓ ĐƯA - Thơ Chu Vương Miện