
Anh đi anh nhớ quê nhà,Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.Nhớ ai dãi nắng dầm sương,Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao.
Đó không phải là ca dao mà là thơ của Á
Nam Trần Tuấn Khải đầu thế kỷ XX, thời mà người Việt chúng ta phải rời
bỏ quê...
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.