Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, May 3, 2009

Thơ về sông Hiếu



Chiều ngày 4/4/2009, nhận lời mời của B. Quảng Trị chúng tôi năm anh em : Trần Như Lộc, Hồng Ân, Lãm Thắng, Ngô Công Tấn, Trương Pháp (B. Huế) lãng du đến quán Gió Lào bên bờ nam sông Hiếu ( Đông Hà).

Tại đây, chúng tôi đã được gặp gỡ giao lưu với các anh Hoàng Cát, Phan Chí Thắng từ Hà Nội vào thăm Thành cổ cùng với các anh Xuân Đức, Phan Văn Quang, Đức Tiên, Thanh Tịnh, chị Ngọc Lan ( B. Quảng Trị).

Buổi giao lưu thật chân tình và cảm động với nhiều bài thơ, ca khúc và những mẩu chuyện tâm sự về cuộc đời, tình yêu và nỗi nhớ mong qua bao năm tháng...


* Quý tặng các anh Hoàng Cát, Phan Chí Thắng và CLB B. Quảng Trị.



ĐÊM BÊN BỜ SÔNG HIẾU

Trần Như Lộc




Chiều Gió Lào bên bờ nam sông Hiếu

Hẹn hò nhau như đã tự thuở nào

Sông Hiếu trong xanh như em kỳ diệu

Ngước nhìn anh say hoa nắng lao xao



Vượt đường xa anh về bên sông Hiếu

Để lắng nghe em câu hát tự tình

Thoảng trong gió hương tóc thơm anh thiếu

Đã lâu rồi mong nhớ giữa lặng thinh



Đêm đổ xuống bóng em nghiêng sông Hiếu

Giọng em ngâm lời cỏ úa mãi xanh

Trong cốc rượu mắt em buồn giai điệu

Duyên dáng cười em khẽ nép vào anh



Đêm ngọt ngào bên bờ sông kỷ niệm

Kể chuyện tình xưa xanh lá cây rừng

Bao năm tháng đêm nay cùng tái hiện

Cảm xúc dâng trào nước mắt rưng rưng



Đêm buồn vui bên bờ nam sông Hiếu

Phút chia tay không muốn cũng đến rồi

Sương ướt tóc quàng vai nhau thấu hiểu

Anh phải về hẹn gặp lại em thôi!


Bên sông Hiếu

ĐINH LÊ VŨ

Bờ rêu xanh
Hàng cây xanh
Những chiếc lá xanh
Mặt sông như một tấm gương xanh
Tôi soi mình vào tấm gương
Chỉ thấy những vết hằn thời gian xanh
Màu xanh vĩnh cửu của dòng sông kia
Như một giấc mơ
Níu chìm tôi xuống…

Tôi hiểu ánh mắt của chiếc lá kia nhìn tôi đau đáu
Đau đáu vì những điều không thể nói ra
(Đôi khi bày tỏ lòng mình cũng là một điều hết sức khó khăn-
Và lắng nghe người khác bày tỏ lòng mình cũng là một điều khó khăn không kém!)
Tôi hiểu dáng vẻ hiền lành của bờ rêu kia
Bao dung với tôi biết mấy
Cũng như tôi hiểu cái cau mày của sông
Cái suy tư lăn tăn của những gợn sóng
Khi cá quẫy mình
Những gợn sóng trên mặt sông như những vòng tròn kia cứ loang ra loang ra
Tôi tránh xa những gợn sóng
Tôi chạy trốn những vòng tròn
Tôi sợ sẽ làm tan những vòng tròn rất tròn kia
Tôi sợ sẽ là những vết hoen trên mặt sông tinh khiết
Tôi sợ sẽ là nỗi buồn trong ánh mắt chưa biết buồn trên khuôn mặt người con gái
Người con gái dịu dàng như giấc mơ
Khuôn mặt nàng là một tấm gương xanh trong veo...

Tôi là một cơn gió thoảng qua
Gió rồi sẽ tan đi trước trùng dương sông Hiếu
Tôi như một hạt bụi lạc đường
Hạt bụi nhỏ nhoi trước màu xanh bao la sông Hiếu
Bởi màu xanh vĩnh cửu của dòng sông muôn đời là một giấc mơ
Giấc mơ mênh mông sông Hiếu
Tôi chỉ là một hơi thở nhẹ
Là chút xao xác mong manh
Rồi cũng bay đi
Bay đi không dấu vết...



Đông Hà, cuối tháng 3-09

ĐINH LÊ VŨ
READ MORE - Thơ về sông Hiếu