Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, June 7, 2018

CHUYỆN TA CHUYỆN MÌNH - Video clip La Thụy ngâm thơ Chu Vương Miện


  

  
             Thơ: Chu Vương Miện.
             Giọng ngâm: La Thụy
             Video clip: Phú Đoàn


   


      

CHUYỆN TA CHUYỆN MÌNH

vô tội thì lội xuống sông
hữu tội đứng chán chổng mông mà gào
trong thơ hoa mận hoa đào
trong đời chó cắn mèo cào sứt da
chuyện đàn ông chuyện đàn bà
chuyện người chuyện ngợm chuyện ta chuyện mình
chuyện người trố mắt làm thinh
chuyện ngợm thì nhảy lên rừng mà coi
chuyện ta ôi chán mớ đời
chuyện mình váy ngắn váy dài váy ơi

                             Chu Vương Miện

READ MORE - CHUYỆN TA CHUYỆN MÌNH - Video clip La Thụy ngâm thơ Chu Vương Miện

CHI MAI 1 - 2 / Thơ Lê Kim Thượng


         Nhà thơ Lê Kim Thượng


CHI  MAI 1 - 2

1. 

 Người đi khuyết nửa vầng trăng
Người về cho hết băn khoăn câu thề...
Sớm mai thơm ngọn gió quê
Hương đồng, gió nội đê mê ngập lòng
Cau xanh đùa với trầu không
Chim Quyên ăn trái nhãn lồng râm ran
Nắng mai trải nhẹ ánh vàng
Tươi màu hoa Bí, xuân sang dạt dào
Mùi hoa Thiên Lý ngạt ngào
Trái Mồng Tơi tím, rụng vào trang thơ
Người về bến mộng, bờ mơ
Neo con đò nhỏ đợi chờ triều lên
Lời ru bay giữa mông mênh
Câu Ca Dao cũ thắm bền nghĩa nhân
Nắng hanh gọi tiếng Ve ngân
Tiếng xa tha thiết, tiếng gần xốn xang
Tiếng kêu Cúm Núm vội vàng
Tiếng kêu Tu Hú nhẹ tan vào hồn
Ngày tàn thắp ánh hoàng hôn
Nắng vàng hiu hắt, bồn chồn ngọn tre
Người ngồi vui bạn, vui bè
Vách thơm mùi đất, phên che hương nồng
Rượu quê chan chứa tấm lòng
Giá Đông xẻ nửa... Xuân hồng nhân đôi
Nối tình quê với tình tôi
Tri âm, tri kỷ... bồi hồi, thân thương...
2. 

Người mang tâm sự ly hương
Nỗi buồn xa xứ đau thương trong lòng
Gánh đời, một gánh bán rong
Rưng rưng mắt đỏ, ngóng trông phương trời
Cô đơn tiếng Vạc bên đời
Tình trăm năm bỗng nghẹn lời vàng thau
Quán đời chiều vắng, mưa mau
Thuốc còn nửa điếu, khói sầu bay bay
Người buồn thân phận rứt ray
Trăng, thơ, cờ, rượu... ngày ngày chiêm bao
Đâu đây nghe khúc Ca Dao
Thương câu Lục Bát bay vào trùng khơi
Cà phê giọt đắng nhẹ rơi
Bay vòng khói thuốc, chơi vơi tình buồn
Xa xăm có tiếng mưa nguồn
Mưa sa xuống ngực, chảy luồn trở trăn
Ngày mong, tháng nhớ băn khoăn
Tóc phai màu bạc, mắt hằn chân chim
Đời tàn vào Cõi - Lặng - Im
Hình như ai đó cố dìm nỗi đau
“Chiều chiều, ra đứng ngõ sau...”
Câu thơ đứt đoạn, ruột đau tơ vò
Chinh Nhân nhớ buổi sang đò
Hư không vọng lại tiếng hò Nam Ai
Đêm qua... còn tiếng thở dài
“Đình tiền tạc dạ... chi Mai...” một mình...

                          Nha Trang, tháng 6. 2018
                              LÊ  KIM  THƯỢNG

READ MORE - CHI MAI 1 - 2 / Thơ Lê Kim Thượng

TA NÉN CẢ HỜN CĂM ĐẦU NGỌN BÚT - Thơ Lang Trương

        
          
                   Nhà thơ Lang Trương




TA NÉN CẢ HỜN CĂM ĐẦU NGỌN BÚT
(Vô cùng khinh bỉ gửi bọn bồi bút, văn nô)

Hãy nghe đây, hỡi giống nòi phản quốc !
Tiếng oan khiên đã dậy khắp sơn hà
Tiếng ai oán của những oan hồn trong tiềm thức
Tiếng thảm thiết kêu gào của thịt nấu nồi da.

Lũ các ngươi không ngớt lời phỉ báng
Nào Quý Ly, nào Chiêu Thống đê hèn
Lũ các ngươi cũng hùa nhau chửi mắng :
“Rước voi về, giày mồ mả ông cha”

Hãy rửa tai nghe đây,
nghe thật rõ lời ta :
Chẳng đấng quân vương nào dâng giang sơn cho giặc
Đã xông trận là vươn mình đứng thẳng
Chưa từng cúi đầu nhận tiếng: “Đứa con hoang”.

Trả lại cho ta chứng tích Mục Nam Quan
Nơi Nguyên Trãi tiễn cha về đất Bắc
Nguyễn Phi Khanh dạy con chớ cúi đầu thờ giặc
Hãy nuốt lệ vào lòng, rửa quốc hận thiên thu.

Máu anh hùng rải khắp biên khu
Từng tấc đất giữ gìn cho hậu thế
“Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ”
Máu quân thù đỏ nước Bạch Đằng Giang.

Bốn ngàn năm: “Vạn cổ thử giang san”
Gương trung liệt đời đời soi sáng
Bom Sa Diện nổ tung lòng Lưỡng Quảng
Mộ người anh hùng lấp lánh giữa Hoàng Hoa Cương.

Hãy nghe thật rõ lời ta, lũ điếm bút văn chương
Bóp méo sử là dìm dân tộc ta trong biển máu
Lũ các ngươi mặt mũi nào nhìn con cháu
Khi cơ đồ phút chốc tan hoang.

Hãy mở mắt mà xem, dưới biển, trên ngàn
Đâu cũng thấy một màu chết chóc
Rợ phương Bắc ngàn đời gieo tang tóc
Sao nỡ cúi đầu thờ giặc như cha ?

Có biết nhục không, khi gấm vóc sơn hà
Bị xâu xé bởi loài đã thú
Hay chỉ thoả thuê, một đời no đủ
Hải vị, sơn hào chan nước mắt dân đen.

Ta biết các ngươi nhiều giải thưởng, lắm bằng khen
Nhà nọ, nhà kia vễnh râu vênh váo
Tự ngươi biết, mình chỉ là loài cầy cáo
Theo đóm ăn tàn, tìm chút thịt vãi xương rơi

Hãy sống trung can, lẫm liệt một đời
Để khi chết không miệng đời phỉ nhổ
Đừng làm con bọ hung suốt ngày lo giông tố
Cứ mãi vùi mình dưới đống phân đen.

Chớ làm bẩn văn chương, hỡi lũ đê hèn
Tổ quốc lâm nguy, các ngươi câm miệng hến
Chút hôi tanh, cả bầy xô đến
Bán thánh buôn thần, đổi trắng thay đen.

Hồn thiêng sông núi hỡi, có linh chăng ?
Xin nén cả hờn căm đầu ngọn bút
Chỉ thẳng các ngươi: Lũ văn nô phản quốc
(Loài phản quốc còn biết đâu vinh nhụ)
Chẳng đáng làm người, chỉ là giống sài lang.

                                           Lang Trương

READ MORE - TA NÉN CẢ HỜN CĂM ĐẦU NGỌN BÚT - Thơ Lang Trương