Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, March 19, 2020

KHÔNG LÀM THƠ, LÀM GÌ? - Thơ Nguyên Lạc





KHÔNG LÀM THƠ, LÀM GÌ?

Buồn, buột miệng bạn hỏi:
- "Làm thơ để làm chi?"
Không làm thơ, làm gì?
Bạn trả lời tôi đi

Thâm Tâm buồn ly khách
Chí lớn bàn tay không
Chúng ta cùng "một lứa" [1]
"Lận đận" đời lưu vong

Tha phương buồn không bạn?
Áo cơm nợ tháng năm
Sờ đầu dài tóc trắng
Không làm thơ, làm gì?

Làm thơ nhớ quê hương
Quê hương tôi Việt Nam
Lập quốc đã ngàn năm
"... định phận tại Thiên Thư!" [2]

Giọt cà phê ưu tư
Khói vương mắt lệ mờ
Hồn thống trầm lính cũ
Không làm thơ, làm gì?

Tôi cầm ly cà- phê
Quá khứ đọng đáy ly
Không làm thơ, làm gì?
Bạn trả lời tôi đi?

Không làm thơ, làm gì?
Chẳng lẽ bóp nát ly?

Nguyên Lạc

……….........

[1] Đồng thị thiên nhai lưu lạc nhân/Cùng một lứa bên trời lận đấm- Bạch Cư Dị/ Phan Huy Vịnh
[2] Nam quốc sơn hà Nam đế cư/Tiệt nhiên định phận tại thiên thư/Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư. (Nam quốc sơn hà - Lý Thường Kiệt)

READ MORE - KHÔNG LÀM THƠ, LÀM GÌ? - Thơ Nguyên Lạc

ĐÊM DỐI TRÁ... - Thơ Trần Mai Ngân


                             Nhà thơ Trần Mai Ngân



ĐÊM DỐI TRÁ...

Đêm...
Hai đứa trần truồng giữa sự thật
Phơi bày những đường cong dối trá
Những ngón tay ngại ngần...nấn ná
Ve vuốt, vỗ về đêm... Mình ơi!

Ánh trăng...
Trắng nõn nà thịt da thơm ngát
Môi ngập ngừng... thề thốt trăm năm
Hụt hẫng chân... trượt xuống xa xăm
Huỷ diệt nhau bởi không là thật!

Hình như
Lũ côn trùng rủ nhau hoà tấu
Khúc yêu đương hỏi có mặn nồng
Căn phòng lạnh phủ drap màu hồng
Đâu sự thật và đâu vở kịch...

Tội nghiệp
Trái tim vẫn đập nhanh dồn dập
Hổn hển...
Đêm phơi bày đường cong dối trá!

                            Trần Mai Ngân
                            Đêm 19-3-2020

READ MORE - ĐÊM DỐI TRÁ... - Thơ Trần Mai Ngân

CÒN ĐÂY ÂM HƯỞNG THÁI THANH ! - Thơ Hạ Thái



                              Danh ca Thái Thanh


CÒN ĐÂY ÂM HƯỞNG THÁI THANH !

Chị đã đi rồi thật vậy sao!
Vẫn nghe trong gió tiếng thì thào
“Ngày Xưa Hoàng Thị” chân chưa mỏi!
“Bến Cũ”, “Biệt Ly” sóng dạt dào...

Lời vọng âm vang bờ thế kỷ...
Giọng huyền ảo chuyển tận ngàn sao
Người đời tặng Chị danh... “bất tử”
Chị mãi còn đây / có đi đâu...(?)

Nao nao trong nỗi buồn xa vắng...
“Đệ Nhất Danh Ca” suốt một thời
Dẫu muốn tách phần riêng... hải ngoại
Di sản chung là Việt Nam... tôi.

Oanh vũ một thời không được hót !
Quẩn quanh mò mẫm phiếm dương cầm
Cánh bằng khi cất cao trời lộng
Âm chất nghẹn đầy trào vút dâng...

Sài Gòn ngoái lại buồn vô tận...
Như Hà Nội xưa luống một lần
Đá sỏi còn lưu trên dấu ấn...
Bám theo đời khổ nạn trầm luân!

Chờ “Hội Trùng Dương” ngày trở lại...
“Hẹn Hò” năm tháng vẫn không quên
“Người Về” vương vấn bàn chân mỏng
“Dòng Sông Xanh” lạnh buốt con thuyền!

Vần thơ tiễn biệt bằng chân cảm
Hòa khúc ngũ cung Chị giải bày
Làm sao tỏ hết niềm thương tiếc
Bóng phượng về trời lướt cánh bay !...

                        Hạ Thái
                    Mar/19/2020
(Từ Thung Lũng Hoa Vàng, Cali.USA.)


…….

“...” Tên vài bài hát nổi bật của Thái Thanh, nhiều lắm!
Tôi thích nhất là nghe chị hát bài : “Chuyện Tình Buồn” thơ Pham Văn Bình, Phạm Dụy phổ nhạc và “Đưa Em tìm Động Hoa Vàng” thơ Phạm Thiên Thư cũng Phạm Duy phổ nhạc.

READ MORE - CÒN ĐÂY ÂM HƯỞNG THÁI THANH ! - Thơ Hạ Thái

MẮT NHẮM NGHỈ NGƠI - Ca khúc Mai Hoài Thu phổ thơ PhamPhanLang - Ca sĩ Vân Khánh.

READ MORE - MẮT NHẮM NGHỈ NGƠI - Ca khúc Mai Hoài Thu phổ thơ PhamPhanLang - Ca sĩ Vân Khánh.

KHÔNG MONG ĐỢI - Thơ Văn Thiên Tùng





KHÔNG MONG ĐỢI

Trước thềm xuân đất trời khai tiết
Kỷ Hợi chào đông kết mùa giao
Nắng hừng khí lạnh lệch xao
Sương là đà thoảng bấc xào xạc se

Khắp đây đó hoa khoe hương sắc
Nụ mầm vươn mẩy chắc ngời xanh
Xuân sang lộc ứ đầy cành
Đợi xuân Canh Tý điềm lành hỷ an

Mong luật nước soạn bàn dân chủ
Bốn chấm không ước sớm thực thi
Qua rồi một ngũ niên kỳ
Năm năm tới cố loại đi gian thần

Hiền tài trọng quần dân mong đợi
Cuộc chấn hưng đổi mới đừng quên
Hãy cùng vạch mặt chỉ tên
Loại bầy sâu mọt chớ nên chần chừ

Luật một trăm nay như hiệu lực
Có độ cồn,… lập tức xử ngay
Bấy lâu bởi vấn nạn này
Gây bao nhiêu nổi bi ai khôn lường

Lắm cảnh ngộ thảm thương tại bởi
Đã uống rồi cứ cỡi xe lao
Trên đường chẳng sợ chi nào
Điều không mong muốn đến bao nhiêu người

Còn chất cấm mười mươi nguy hại
Cho nước nhà chẳng phải riêng ai
Chúng gây đầy rẫy nạn tai
Luật ban nghiêm khắc chặn ngay nguy này

Dịch cúm mới đêm ngày cấp báo
Cô-rô-na làm náo loạn lên
Từ bên Vũ Hán Trung hoa
Cứ đà lan nhiễm vượt qua toàn cầu…

Đúng thảm họa khởi đầu năm mới
Loài người đang chống chọi đảo điên
Khoanh vùng có dịch dập liền
Chung tay hợp sức vùng miền chẳng phân…

Dịch bệnh vốn gây nên thảm cảnh
Thiên tai còn giáng đánh muôn nơ
Úc Châu lửa khói ngút trời
Mỹ - Âu - In… cũng bời bời cháy thiêu

Khắp gần xa bao điều thiên họa
Đất nước mình hạn đọa đày dân
Mặn xâm Nam bộ đã đàn
Bắc-Trung trung bộ khô hanh kiệt nguồn

Nông sản phẩm cũng muôn điều khổ
Dịch bệnh nên phong tỏa giao thương
Châu Phi dịch lợn khốn cùng
Cô-rô-na tiếp cùng chung họa đày


Hàng ứ đọng đó đây hỏng vất
Bán như cho vốn mất công toi
Bao nhiêu hoạt động ngấp ngoi 
Cùng đồng trì trệ than ôi não nề

Gần hết quý bộn bề tai giáng
Mong xuân qua trời sáng hẳn lên
Xua tan bảo nổi muộn phiền
Thế nhân chuốc phải đảo điên xuân rồi...

  Quảng Trị, xuân CanhTý (05/3/2020)
            Mai Vân Văn Thiên Tùng

READ MORE - KHÔNG MONG ĐỢI - Thơ Văn Thiên Tùng

CHÙM ẢNH BIA THƠ TẠI PHẠM GIA TRANG - Phạm Bá Nhơn

Xin bấm chuột vào hình để xem to hơn.






READ MORE - CHÙM ẢNH BIA THƠ TẠI PHẠM GIA TRANG - Phạm Bá Nhơn

TÔI KHÓC EM TÔI - Thơ Phạm Ngọc Thái















TÔI KHÓC EM TÔI
                                             Tặng Đỗ Thị Ánh Tuyết
                
(Tôi viết bài thơ này khi em nói với tôi rằng: Em sắp đi... )  

Rồi một ngày
Em mang tình anh về nơi khuất núi
Có hoa thơm cùng bướm vờn, gió thổi
Hai linh hồn mưa nắng quấn bên nhau
Quên hết nỗi đau đời. Chỉ biết thương yêu !

Hỡi con phà với sông nước trắng phau
Có nhớ bóng dáng người thôn nữ
Ngày hai buổi đến trường qua đó
Cõi hồn thơm ngát hương hoa

Anh đã cùng em ngày tháng đón đưa
Dẫu không thể lấy em làm vợ
Nhưng lòng thương thì giàu tựa bể
Lệ nhân tình rơi đẫm cả trang thơ...

Đau xé tim anh. Trời đổ sập gió mưa.
Cầu thượng đế hãy giữ em tôi lại
Em còn trẻ vẫn đang mùa tình ái
Cuộc đời vừa mới được yêu thôi !

Anh bế em lên... trong phút cuối cuộc đời...
Như nhân thế từng ẵm chàng Hăm Lét (*)
Bởi em là hoa, là chim, những gì đẹp nhất... 
                               của non sông nước Việt
Người thiếu phụ hiền lành, khắc mãi tên em !

Hỡi Xứ Sở thiêng liêng và Đất Mẹ nghìn năm
Đừng nỡ cho em xa cõi người sớm thế !?
Bài thơ này muốn sưởi ấm lòng em đó
Anh không viết tiễn em đi...

Hoa nở bốn mùa... Ai nỡ lại chia ly ?
Tình quê hương, người thân còn bên em sớm tối
Con chim chích ríu rít trời xanh: Em ơi, đừng đi vội !
Anh run rẩy trong lòng, chạy đến để... hôn em...

                 12.6.2019
          PHẠM NGỌC THÁI
   (Trích "TUYỂN THƠ CHỌN LỌC Phạm Ngọc Thái", 
Nxb Hồng Đức, 2019)

(*)  Hoàng tử Hăm Lét trong vở kịch của Sếch-xpia vĩ đại.




READ MORE - TÔI KHÓC EM TÔI - Thơ Phạm Ngọc Thái

GẠT BỎ SỰ ĐỐ KỴ - Đặng Xuân Xuyến



GẠT BỎ SỰ ĐỐ KỴ
Đặng Xuân Xuyến

-Trích trong MƯU LƯỢC GIÀNH CHIẾN THẮNG của Đặng Xuân Xuyến, Nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin xuất bản lần đầu năm 1998, Nhà xuất bản Thanh Niên tái bản năm 2000 và 2002 -
.
Điều tiếp theo tôi muốn lưu ý bạn là đừng bao giờ bực tức, đố kỵ trước thành đạt của người khác. Thói xấu ấy sẽ làm cho bạn trở thành nhỏ mọn, tầm thường và sẽ nảy sinh những thói xấu khác biến bạn thành kẻ lố bịch trước con mắt của người đời.

Mỗi người có một khả năng để tự khẳng định mình, tạo dựng sự nghiệp cho mình và người ta chỉ làm được điều đó khi cố gắng, mang hết khả năng, sức lực và trí tuệ dồn cho công việc.

Bạn hãy lẳng lặng theo dõi những doanh nhân thành đạt, những nhân vật nổi tiếng... mới thấy những thành đạt mà họ gặt hái được là cả sự đánh đổi đắt giá, sự khổ tâm và vất vả khôn lường. Những gì mà họ đang có so với những vất vả mà họ đã chịu đựng, những đắng cay, mất mát họ đã nếm trải thì “vinh quang” ấy còn nhỏ nhoi lắm và giá phải trả cho sự “vinh quang” ấy cũng thật đắt đỏ.
Đừng nhìn vào cách tiêu tiền của họ mà hãy nhìn vào cách kiếm tiền của họ mới thấy được đồng tiền mà họ “cố tình” buộc “phung phí” ấy đã thấm đẫm mồ hôi và nước mắt của họ. Người ta nói “thức lâu mới biết biết đêm dài”, “ở trong chăn mới biết chăn có rận”, không ở trong hoàn cảnh của họ, bạn làm sao biết rõ những “cái” họ buộc phải “trả” để có những điều làm cho bạn ghen tức. Tôi tin, nếu bạn làm được điều đó, bạn sẽ gật đầu cảm phục sự miệt mài, cố gắng của họ và trong bạn sẽ có những trăn trở để nhìn nhận lại cách sống của mình.

Sự đố kỵ trước những thành đạt của người khác, sẽ dẫn bạn vào những việc làm xấu: Tìm cách để “hại” người đó, chí ít cũng là nói xấu để hả cơn “bực tức” trong bạn và “sẽ” làm cho “kẻ đó” mất thanh danh. Bạn thật lầm trong phép tính. Người bị mất mát lớn nhất ở đây không ai khác ngoài bạn. Với họ, khi đã đạt được như vậy, mọi lời xúc xiểm của bạn sẽ không đáng giá một đồng xu vì người đời nghĩ rằng: Bạn đang kèn cựa về tài năng của họ mà nói xấu họ. Lẽ đương nhiên, từ quý mến bạn, người ta sẽ chuyển sang coi thường bạn.

Thay vì đố kỵ, bạn hãy mến phục họ, tạo nhiều “cơ hội” tiếp xúc với họ để qua những cuộc chuyện trò ấy, bạn sẽ học được những “bí quyết” đã giúp họ thành công mà vận dụng cho mình.

Hãy mạnh dạn gạt bỏ suy nghĩ sợ người đời cho mình “thấy người sang bắt quàng làm họ” mà ngại ngần trong các cuộc xã giao. Không có gì quan trọng bằng những bài học kinh nghiệm không phải trả học phí mà bạn sẽ có được. Thực tế, những người thành đạt là những người ham hiểu biết, chịu lắng nghe và say sưa sáng tạo. Và hơn nữa, nguyên nhân sâu xa nhất, có ý nghĩa quyết định nhiều nhất đến thành công là sự kế thừa và sáng tạo. Không ai thành công mà lại không có sự kế thừa kinh nghiệm của những người đi trước. Không ai thành đạt trong đời mà không cần tới những lời khuyên!
Một anh bạn tôi (thực ra anh ta hơn tôi một thế hệ nhưng vì là tâm đầu ý hợp nên chúng tôi thường xưng hô bạn bè với nhau) phàn nàn về cậu con trai của mình: “Thằng con tôi có đầy đủ những tư chất để trở thành ông chủ, nhưng một tính xấu của nó đã làm cho tôi không thể đặt niềm tin vào nó được, đó là sự hẹp hòi, ích kỷ. Tôi sợ rằng từ thói hẹp hòi ích kỷ sẽ dẫn nó đến ghen tỵ, mà đúng ra là sự đố kỵ trước những thành đạt của người khác, đó chính là cái “phá tướng” của nó đã làm tôi thất vọng. Khi con người ta chỉ quẩn quanh với sự kèn cựa, bon chen thì chẳng bao giờ làm được một trò trống nào cả, sẽ chỉ mãi luẩn quẩn với điểm khởi đầu, thậm chí còn tồi tệ hơn. Tôi sợ thằng con tôi sẽ lâm vào tình cảnh đó”. Thế đấy! Nhà doanh nghiệp tài ba ấy đã lo lắng cho con mình chỉ vì một lý do rất bình thường là sự hẹp hòi, ích kỷ nhưng phải thừa nhận rằng, những lo lắng đó rất chính đáng.

Tôi công nhận: Đã bước vào nghiệp chủ, không ai có thể thờ ơ, cảm thấy bình thường trước những thành công của đối thủ cạnh tranh. Một sáng kiến nhỏ trong việc cải tiến sản phẩm của đối thủ cũng đủ làm cho nhà doanh nghiệp phải đau đầu, “ăn không ngon, ngủ không yên” nhưng sự “không bình thường” ấy không phải là sự đố kỵ, kèn cựa mà là sự “cạnh tranh” mang tính chất tích cực, lành mạnh: Buộc phải cải tiến sản phẩm cho tốt đẹp hơn, hợp với nhu cầu và thị hiếu ngày càng cao của người tiêu dùng.

Là người đang cháy bỏng trong mình ước mơ cao đẹp: TRỞ THÀNH ÔNG CHỦ, đừng bao giờ để cho tính hẹp hòi, ích kỷ, sự đố kỵ, bon chen ngự trị trong những suy nghĩ của bạn. Biết bao doanh nghiệp đã lâm vào tình cảnh lụi bại, phá sản cũng chỉ vì chủ doanh nghiệp mang nặng trong đầu những tính toán của kẻ tầm thường, nhỏ mọn. Cuộc sống có thể dung thứ những tính xấu như vậy nhưng thương trường không bao giờ dành chỗ cho những ai có tính cách như vậy đâu!

Đ.X.X.
READ MORE - GẠT BỎ SỰ ĐỐ KỴ - Đặng Xuân Xuyến