SÓI CHÚA VÀ CON CHÓ ỐM
Sói chúa hay rình mồi kế một ngôi làng thì bắt gặp một con CHÓ. Hôm nay Con mồi của Sói chỉ là một con Chó ốm đến trơ xương. Dù sao cũng đói lắm rồi nên Sói Chúa mới chận con Chó đang tìm đường lùi lại.
Chó năn nỉ:
-Thưa ngài Sói, cho con xin thưa với ngài một điều trước khi ăn thịt con. Ăn con thì có ngon gì đâu? Ngài nhìn những cái xương sườn con này? con ốm chỉ có da và xương thôi.
Chó tiếp:
Con xin mách với Ngài Sói một điều: Vài bữa nữa chủ con sẽ làm tiệc cưới cho con gái. Đến lúc này con tha hồ ăn những thức thừa trong bữa tiệc và con sẽ mập phình lên cho xem. Khi này ngài hãy tới đánh chén ngon lành.
Sói Chúa nghe vậy quá bùi tai. Cứ nghĩ đến con chó mập tròn bóng ưởn lên để cho nó xơi nên để cho con chó ốm đi hẹn ngày trở lại...
Vài ngày sau Sói Chúa trở lại y như lời Chó hứa. Lần này nó thấy Chó kia trong vườn của chủ nhà. Sói Chúa yêu cầu Chó ra cho nó ăn thịt.
Chó cười nhạt:
-Thưa Ngài Sói, con đã sẵn sàng và vui lòng ra cống mạng cho ngài đây. Người đầy tớ trong nhà sẽ mở cửa cho con ra ngay đây?
Nhưng người "Đầy Tớ" ra mở cửa lần này lại là CON CHÓ Bự. Loài Chó giống BỰ này vốn là khắc tinh dử tợn bao đời đối với Loài Sói.
Sói Chúa không còn một giây nào nghĩ ngợi nữa, nó phóng cả bốn
chân chạy thục mạng về rừng./.
LỜI BÀN
BẠN CHỚ NÊN TIN VÀO NHỮNG LỜI HỨA HẢO, THÀ MỘT SẺ TRONG TAY
CÒN HƠN HAI CON TRONG BỤI
-NHỮNG VIỆC TRONG TAY LAI LÀ NHỮNG VIỆC CHƯA CHẮC CHẮN HOÀN
TOÀN
-ĐỪNG BỎ CON SĂN SẮT BẮT CON CÁ RÔ
The Wolf & the Lean Dog
A Wolf prowling near a village one evening met a Dog. It happened to be a very lean and bony Dog, and Master Wolf would have turned up his nose at such meager fare had he not been more hungry than usual. So he began to edge toward the Dog, while the Dog backed away.
"Let me remind your lordship," said the Dog, his words interrupted now and then as he dodged a snap of the Wolf's teeth, "how unpleasant it would be to eat me now. Look at my ribs. I am nothing but skin and bone. But let me tell you something in private. In a few days my master will give a wedding feast for his only daughter. You can guess how fine and fat I will grow on the scraps from the table. Then is the time to eat me."
The Wolf could not help thinking how nice it would be to have a fine fat
Dog to eat instead of the scrawny object before him. So he went away pulling in
his belt and promising to return.
Some days later the Wolf came back for the promised feast. He
found the Dog in his master's yard, and asked him to come out and be
eaten.
"Sir," said the Dog, with a grin, "I shall be
delighted to have you eat me. I'll be out as soon as the porter opens the
door."
But the "porter" was a huge Dog whom the Wolf knew
by painful experience to be very unkind toward wolves. So he decided not to
wait and made off as fast as his legs could carry him.
Do not depend on the promises of those whose interest it is to deceive you.
***
HAI BẠN ĐỒNG HÀNH VÀ CHIẾC TÚI RƠI
Có hai người bạn cùng đồng ý với nhau đi chung trên con đường thiên lý. Chợt một trong hai kẻ bắt gặp một cái túi lạ ai đó đánh rơi trên đường.
Người lượm chiếc túi kia khoái trá:
-Ta may mắn quá đi thôi! trông này chiếc túi khá nặng. Nặng kiểu này chắc trong đó phải đựng VÀNG là cái chắc?
Người bạn kia mới lên tiếng:
-Anh chớ nói TA lượm được mà nên nói: CHÚNG TA lượm được CHÚNG TA MAY MẮN mới đúng chứ? Chúng ta cùng đi chung với nhau thì phải cùng chia nhau hoạn nạn hay may mắn như nhau mới đúng.
-KHÔNG! KHÔNG! không thể như vậy được!?
Người được túi tức giận la lên.
Chợt đằng sau có tiếng người đuổi theo la vang:
-Đứng lại đứng lại hai tên trộm kia ?
Cả hai hốt hoảng nhìn quanh?
Chợt họ thấy một toán người đằng xa đang chạy lại tay cầm theo gậy gộc?!
Gã lượm được cái túi giờ này lại đâm ra hoảng hốt xanh cả máu mặt?
Gã rên rỉ:
-Ôi chắc CHÚNG TA CHẾT MẤT nếu họ thấy chúng ta có chiếc túi này?!
Nhưng người bạn không lượm được chiếc túi chỉnh lại ngay:
-Không không! lúc nảy bạn chống lại hai tiếng CHÚNG TA thì giờ đây bạn nên giữ yên như vậy cứ nói rằng
-Ôi chắc TA chết mất nếu họ thấy TA có chiếc túi này- mới đúng bạn à./.
LỜI BÀN
*BẠN CHỚ KHOAN VỘI MONG AI ĐÓ CHIA SỚT NỖI ĐAU KHỔ CHO BẠN TRỪ PHI NGƯỜI ĐÓ LUÔN SẴN SÀNG CHIA SẺ MAY MẮN VỚI BẠN.
* ĐỒNG CAM CỘNG KHỔ.
The Travelers & the Purse
Two men were traveling in company along the road when one of them picked up a well-filled purse.
"How
lucky I am!" he said. "I have found a purse. Judging by its weight it
must be full of gold."
"Do not say 'I have found a purse,'" said his
companion. "Say rather 'we have found a purse' and 'how lucky we are.'
Travelers ought to share alike the fortunes or misfortunes of the
road."
"No, no," replied the other angrily. "I found
it and I am going to keep it."
Just then they heard a shout of "Stop, thief!" and
looking around, saw a mob of people armed with clubs coming down the road. The man who had found the purse fell into a
panic.
"We are lost if they find the purse on us," he cried.
"No, no," replied the other, "You would not say 'we' before, so now stick to your 'I'. Say 'I am lost.'"
We cannot expect any one to share our misfortunes unless we
are willing to share our good fortune also.