Tứ Khoái
Chu Vương Miện
Phiếm loạn
Tứ Khoái ở đây xin đừng hiểu
lầm sang bộ môn chiến thuật, chiến lược, du kích chiến của họ Mao là "tứ
khoái nhất mạn, có nghĩa là 4 nhanh 1 chậm". Ở đây chỉ có nghĩa bình dân,
bình thường mà thôi, đại khái là bốn món ăn chơi "Ăn, Ngủ, Ong Bướm, và
Ngủ" của con người, không có gì ghê gớm, và chỉ là chuyện thường ngày ở
Xã, ở Làng Thôn, nơi Phường Khóm.
1/ Ăn
- Ăn khớp: là cái này lắp vào
cái kia hết sức là vừa vặn, không thừa và cũng không thiếu.
- Ăn mày ăn nhặt: là người
đứng đầu đường xó chợ xin ăn tụng câu "con lạy ông đi qua, con lạy bà đi
lại, con cá nó sống vì nước, con sống vì các ông các bà”, và ai làm rớt cái gì
thì nhặt ngay cái đó bỏ vào bị hay vào túi quần túi áo.
- Ăn mắm mút dòi: là ăn uống
rất kỹ càng, mút con dòi trong bát nước mắm trước rồi đến mắm sau, ý chỉ những
kẻ bủn xỉn bần tiện.
- Ăn mật trả gừng: có nghĩa
là ăn mật của thiên hạ rồi đưa trả lại bằng gừng để tiền làm mứt gừng ăn Tết.
- Ăn miếng trả miếng: có
nghĩa ai gắp cho ta miếng thịt thì ta gắp trả lại miếng thịt, ai gắp cho ta
miếng rau thì ta gắp trả lại miêng rau, còn không ai gắp cho ta miếng nào thì
ta khỏi gắp cho thiên hạ.
- Ăn năn: là ăn củ năng luộc.
Củ năng thì tròn mà củ ấu thì dài đều là loại thảo mộc sinh sống dưới nước như hồ
ao.
- Ăn 1 bát cháo chạy 3 cánh
đồng: ở đây nói về các thể tháo gia, ăn 1 bát cháo thôi phải chạy 3 cánh đồng
cho nó tiêu hết bát cháo, rồi lại tiếp tục ăn nữa.
- Ăn người: có nghĩa là đói
quá phải xơi thịt người để mà sống sót, hoặc là ăn hiếp kẻ yếu, bắt nạt kẻ hèn
kém hơn mình.
- Ăn nhậu: là vừa ăn, vừa
uống, lại vừa được nói đủ thứ trên trời dưới đất, mà không bị ai vặn vẹo gì cả.
- Ăn như ăn cướp: diễn tả một
sự ăn nhanh như gió, ăn ào ào, ăn vội vàng không sợ người khác ăn mất.
- Ăn đòn: là được thiên hạ
cho mình ăn đòn gánh.
- Ăn đạn: là nhai cục đạn đến
gẫy răng thì thôi!
- Ăn thuốc lào, ăn trầu: đều
giống như nhau, ăn trầu thì nhả bã, hút thuốc thì nhả hơi: chả được cái gì!
- Ăn chực: là chờ sẵn, không
ai mời cũng nhào vào.
-Ăn đất có nghĩa là ngủ với
dun dế, ngoài nghĩa địa không ăn cơm nữa mà chỉ xơi đất mà thôi.
- Ăn cơm Chúa múa tối ngày:
có nghĩa là ăn cơm của Chúa Trịnh thì múa cả ngày dù không có Chúa Trịnh ở đó.
Tuy nhiên gặp vua Lê thì khỏi cần phải múa, múa là ăn đòn.
- Ăn đụng: là nhiều người
trong một Thôn hay Phường chung tiền nhau mua 1 con heo hay một con bê, xả thịt
rồi chia đều nhau, phần ai thì mang về nhà nấy.
-Ăn độn: có nghĩa là ngoài tô
cơm hay dĩa cơm ăn chán lắm phải độn thêm nửa con gà, hay miếng thịt sườn nướng
cho có chất lượng.
-Ăn đút: là ăn một mình không
đã, phải có người cầm thức ăn đút thẳng vào mõm mình, mình chỉ có việc nhai,
nghĩa đen là ăn của hối lộ.
- Ăn đường: là không cần phải
nấu chè, cứ cầm thẳng tán đường, cục đường bỏ thẳng vào trong mồm mà nhai.
- Ăn hại đái nát: có nghĩa là
vừa ăn vừa nghĩ mưu kế để hại kẻ cho mình ăn, và vừa đái vừa lấy chân dẫm nát
rau cỏ của người khác.
2/ Ngủ
-Ngủ đường ngủ chợ: nghĩa là
không cần ngủ ở nhà, mà tiện đâu ngủ đó, gặp đường ngủ đường, gặp chợ ngủ chợ.
- Ngủ nghê: có nghĩa là vừa
ngủ vừa mê và ngáy nữa.
- Ngủ gật: là bệnh cao cấp
của các vị dân biểu, ngồi họp buồn ngủ quá, đúng sai gì cũng gật.
-Ngủ gà ngủ vịt: là rảnh lúc
nào ngủ lúc đó, đứng ngồi chi cũng đặng, cứ huỡn là ngủ ngay tức thì.
- Ngủ gục: ngủ say quá, gục
đầu xuống bàn xuống đầu gối mà ngủ say như chết.
- Ngủ nhờ ngủ trọ: là ngủ qua
đêm ở nhà trọ mất tiền và ngủ nhờ nhà người quen free [chùa].
3/ Ong bướm
Phần này là phần chính của
bài viết, nhưng viết ra thì lại rất khó, vì tập quán phong tục cũng có, vì dân
tộc tính cũng có, phần còn lại chính là người viết có khi cũng không rành rẽ
chi cho lắm về vấn đề ong buớm.
Tàu với ta nhất trí cao là
các văn thi gia rất ít có vị trực tiếp bàn về vấn đề này một cách cụ thể rõ
ràng, mà toàn là nói bóng noí gió, dùng những mỹ từ pháp lờ mờ vớ vẩn, khi thì
cho là "nợ Vu Sơn", khi thì cho là "cuộc mây mưa", rõ ràng
hơn một chút xíu thì là "giao hoan thủ lạc", giao phối, giao cấu,
giao kéo, phối ngẫu.
Để tránh ngộ nhận sợ đi tới
sai lạc, chúng tôi mạo muội giải thích tàm tàm là vầy:
-Giao hoan thủ lạc: là có
nghĩa nhập vào cõi vui vẻ để cùng nhai ăn lạc
rang hay lạc luộc (miền Nam goi là Đậu Phụng), tiếng Tàu là pha xáng.
- Giao phối: là cùng nhập
chung vào với nhau để xuất cảng hay sản xuất ra một cái gì đó.
- Giao cấu: là nhập vào rồi
tha hồ mà cấu véo nhau cho đã đời, khi nào chán thời thôi.
- Giao kéo [có nghĩa là dao kéo]:
người ta không thích mà cứ kéo vào để dao cho bằng được.
- Phối ngẫu: là tình cờ ngẫu
nhiên được phân phối đồ nhu yếu phẩm mà mình không bao giò ngờ tới.
Văn chương Ba Tàu thì nói và
viết "nói đoạn bèn giao hoan”, văn của cụ Bồ Tùng Linh trong Liêu Trai Chi
Dị, còn văn chương của miền Nam trước 75 thi "làm tình làm tội".
Trước năm 1975 ở Miền Nam có nhà báo ngoại quốc cắc cớ hỏi nhà văn Việt Nam câu
như sau:
-Sao trong tác phẩm của mấy
anh, chả thấy tả cảnh nào cởi chuồng và ấy cả? Bộ các anh liệt dương hết cả rồi
hay sao?
Trả lời:
-Cái chuyện cởi chuồng thì
các dân tộc Miền cao nguyên họ chỉ mặc yen [váy] và đàn ông đóng khố (phía trên
để không), còn người vùng đồng bằng khi nào tắm họ cởi chuồng mà tắm xong thì mặc quần áo. Dân tộc chúng tôi không
có thói quen cởi chuồng để biểu diễn nghệ thuật [dù loại hình nghệ thuật phục
vụ nghệ thuật], còn vấn đề "ấy" thì là cái chuyện cá nhân, miễn là có
thì giờ, thì ban ngày hay ban đêm và có đối tượng [đối voi] là nhào vào “ấy”
ngay, cái chuyện “ấy” thì có gì là quan trọng đâu mà phải đưa vào văn chương?
4/ Ị
Giống như bài tiết. Chi tiết
thứ tư này ở tự điển tiếng Việt rất là nghèo nàn chỉ có vài từ là ị đùn [tức là
ỉa đùn] và ỉa vãi.
Bài viết này rất là
"giản đơn" vì tư liệu rất khó kiếm, vậy trong anh em bạn hữu có vị
nào viết "giản kép" xin tiếp tay.
Chu Vương Miện