Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, May 26, 2022

BÊN ĐỒI CÁT HƯNG LONG - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

 

Bên đồi cát Hưng Long 


Khắc khoải nắng tràn qua đồi cát trắng

Rớt lại triền thung, tiếng cười trẻ trung

Mênh mông quá, một không gian tĩnh lặng

Em quay ngang vướng víu nét ngượng ngùng


Đôi chiền chiện giằng co em, tiếng hát

Lẫn khuất bóng chiều, đang chầm chậm rơi

Xa xa phía Bàu Tây, nhuôm nhuốm bạc

Rừng đã chuyển mùa, lá đổ chơi vơi


Vạt nắng chiếu trên mặt bàu lấp lóa

Một chấm đời, trong cát trắng mênh mông

Ngày đã cạn rồi, “này người tình nhỏ”

Phiêu lãng trôi mây nhắn gửi gì không?


Trời tháng sáu đã ướp hương ngày cũ

Trãi đường xa, hoa cỏ rợp non tơ

Mây tứ xứ chiều nay về hội tụ

Cho một người đứng ngắm, cười bâng quơ


Khu du lịch vẫn còn hoang sơ lắm

Bao phận đời đang lao nhọc mưu sinh

Em hồn nhiên trong bóng chiều đổ chậm

Trên quê hương đang từng bước chuyển mình



Một buổi chiều ở La Bá


Nơi này năm đó gặp em

Cây dầu ba chẽ nằm bên suối này

Suối to mùa lũ nước đầy

Mắt em dò hỏi, cầm tay qua cùng

Nước trôi chân ngã, tay run

Dìu nhau từng bước qua vùng nông sâu

Bây giờ em ở nơi đâu

Bâng khuâng tôi đứng giữa cầu mới xây

Ở đây cái lạnh, sương dày 

Níu lòng tôi, buổi chia tay năm nào

Còn đây con suối rì rào

Sao không nói một lời nào với tôi

Con chim gì, kêu xa xôi

Đong đưa thảng thốt, bên đồi vọng sang

Đánh rơi một chấm thời gian

Ngẩn ngơ trong nỗi đa mang lỡ bồi

Khu kinh tế khác xưa rồi

Trẻ trung như tiếng ai cười bên sân

                                                    7/86



Hết bệnh rồi, nhưng em không ra viện


Tình nguyện chăm sóc người cùng cảnh ngộ gieo neo

Dù không học nghề y, chưa một ngày làm hộ lý


Chỉ có lòng thương người khó khăn trong dịch bệnh ngặt nghèo

Em hiểu bệnh, bởi vì em đã bệnh

Bình tĩnh, dịu dàng theo từng tiếng chuông reo…



Dòng sông cạn miệt mài trôi mãi


Chiếc cầu cong, đứng đợi đã bao năm

Trôi đâu mất hương mùa con gái


Chiều đợi hoàng hôn sắc tối đã buông 

Biết có còn thương bờ nhớ bãi

Nhắn gởi gì không? ở phía đầu nguồn


Lê Thanh Hùng

    Bắc Bình, Bình Thuận

 thanhhungmtbb@yahoo.com.vn


READ MORE - BÊN ĐỒI CÁT HƯNG LONG - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

NÓI VỚI BẠN - Thơ Đàm Ngọc Năm

Tác giả Đàm Ngọc Năm

 

 NÓI VỚI BẠN

 

Ta cùng  trèo lên đỉnh núi 

Nhìn cầu Hàm Rồng nối hai bờ sông 

Không phải nửa đục, nửa trong 

Màu nước vẫn xanh, nối đôi  bờ nam bắc.

Thời chúng ta, cả nước cùng đánh giặc 

Bom Mỹ liên hồi, pháo từ biển suốt ngày đêm.

Anh em  mình mới chớm tuổi thiếu niên 

Tuổi đến trường ê a tập đọc

Cô giáo dạy trò qua từng trang sách 

Nhớ yêu quê hương, yêu Tổ quốc mình.

Dẫu biết rằng 

Hàm Rồng ngắn hơn Bến Thuỷ, thành Vinh

Hơn trăm mét cũng ngày đêm khói lửa.

Tôi nhắc bạn nghe để nhớ về một thuở

Đất quê mình, miền Trung…

Gan dạ lắm bạn ơi !

      

Thuận An, ngày 24 - 5 - 2022                    

     Đàm Ngọc Năm

 

  

     

READ MORE - NÓI VỚI BẠN - Thơ Đàm Ngọc Năm

THONG DONG GIỮA MIỀN HOA CỎ - Hương Thu

 



Thong Dong Giữa Miền Hoa Cỏ
Hương Thu

 

Giới thiệu tập thơ: Cát Bụi và Mùa Hương

Tác giả: Mặc Phương Tử (Tuệ Như)

 

Nguồn: Hai Bờ Giấy  - haibogiay.net


 
Cuộc sống là một dòng trôi bất định, trong đó, con người là một vật thể luôn bị cuốn hút theo dòng trô đó một cách thụ động, tuy nhiên cũng có người biết cách tạo cho mình một điểm dừng bất chợt, để có thời gian chiêm nghiệm cuộc sống, nắm bắt những khoảnh khắc tuyệt vời hãn hữu để làm đẹp thêm cảm xúc của chính mình trước thiên nhiên và sự vật chung quanh, và tôi đã bắt gặp ở nhà thơ Mặc Phương Tử những khoảnh khắc rất đẹp ấy trong tập thơ “Cát Bụi và Mùa Hương”

Như một cuộc dạo chơi thật thư thái và thong dong giữa cõi ta bà, người khách thơ ấy không một chút vội vàng, người tiếp nhận thiên nhiên bằng một trái tim đầy cảm xúc, nhẹ nhàng và ấm áp.  Người lắng nghe từng giọt thinh không đông đầy trong từng giọt sương long lanh “thơm miền sinh diệt”, ngắm những đọt nắng mới gieo thanh bình xuống cõi nhân gian, trái tim người rung động theo từng nhịp thở của đất trời, cây cỏ…
“Chòm lên hương cổ thụ/ giọt sương mai thủy tinh/ bên thềm mây tĩnh tọa/ giữa trời đất thanh bình (Nắng Mới)

 Thiên nhiên trong  “Cát Bụi và Mùa Hương” dưới ngòi bút của Mặc Phương Tử là một không gian thật tinh khôi và êm ả, êm ả như chính tâm hồn của người thơ, dẫu dòng đời với biết bao bon chen xuôi ngược. Một “Ngôi nhà cũ” đã “Nhuốm bao mùa sương gió”, trải mấy cuộc bể dâu của cuộc đời, cuộc người…vậy nhưng, chỉ cần một “Cánh hoa đầu ngõ” đã đem cả “Hương trời qua đây”. Vậy mới biết, trái tim nhà thơ ấm áp và bao dung biết chừng nào!
““Nhuốm bao mùa sương gió/ Giữa cuộc bể dâu này/Chợt cánh hoa đầu ngõ/ thoảng hương trời qua đây” (Ngôi nhà cũ)

Cuộc sống, nói cho cùng chỉ là một cuộc dạo chơi đầy trải nghiệm, đau khổ hay hạnh phúc, theo tôi,không thuộc về định mệnh, nó phụ thuộc vào quan điểm sống của mỗi con người trong cuộc nhân sinh này. Chỉ cần ta biết cất đi cái gánh nặng trên vai, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng biết bao, và tôi đã nhận thấy điều đó qua thơ Mặc Phương Tử : Mỗi ngày mặt trời lên/ Hương ngày theo nhịp bước/Giây phút lòng mông mênh/ Sá chi điều thua được (Được, thua) Vâng! / Sá chi điều thua được bởi cuộc sống vốn vô thường. vô thường đến cả từng sát na hơi thở! “Hạnh phúc -  trăm năm chợt thoáng/ Tình đời – trăm năm chưa khuây” vậy nên thé nhân mới “Mắt xanh loạn màu đâu bể/ Gối đầu lên cuộc tỉnh say”  và giữa cõi đời với bao chìm nổi đa đoan ấy, nhà thơ vẫn thản nhiên đi trên con đường an nhiên mình đã chọn: “Vẫn ta giữa đời đếm bước/ Vẫn ta giữa đời đục trong”.

Tập thơ với 150 bài thơ được nhà thơ viết theo tám chủ để: Mùa và Hương, Tự tình cát bụi, Dòng mộng, Đường mây, Phong nguyệt,  Mùa xuân và hoa cỏ, Thời gian, Theo về và cuối tập thơ là bài “Khép”.  Khép lại những đa đoan để mở ra một không gian đầy thong dong và tự tại: “Sớm chiều nghe chim hót/ Trong nắng vàng mỏng manh/ Sớm chiều xem hoa nở/ Bên bờ cỏ thơm lành..” (Khép)

Với tôi, 150 bài thơ trong “Cát Bụi và Mùa Hương” của Mặc Phương Tử là 150 tịnh khúc, được chắt lọc từ những “Cát bụi” của dòng đời để tạo nên một “Mùa hương” tinh khiết.
Xin trân trọng giới thiệu cùng quý bạn đọc.

Cuối thu 2021
HƯƠNG THU
Giám độc trung tâm UNESCO
Nghiên cứu Văn chương Việt Nam

READ MORE - THONG DONG GIỮA MIỀN HOA CỎ - Hương Thu

EM BIẾT! – Thơ Trần Mai Ngân


 


EM BIẾT!
 
Hơn ai hết em biết mình không thể
Không thể trở về không thể ngày xưa
Anh và em hai đường thẳng không chừa
Điểm gặp gỡ là chân trời vô định
 
Hơn ai hết em biết - đừng bịn rịn
Chuyện hôm qua lạ cả chuyện hôm nay
Chia tay đuôi con mắt nối đường dài
Buồn quá thể bởi bài thơ dang dở
 
Hơn ai hết em biết - đừng bỡ ngỡ
Anh bước đi em cũng phải quay về
Mưa tháng Sáu vô tình cứ mải mê
Phong toả kín mộng hoa không còn lối
 
Hơn ai hết em biết mùa hấp hối
Một tình yêu chuyện cổ tích đời xưa…
 
Trần Mai Ngân

READ MORE - EM BIẾT! – Thơ Trần Mai Ngân