Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, November 17, 2025

NGƯỜI GIEO CHỮ / 20 THÁNG 11 ĐÃ VỀ - Thơ Nguyễn Văn Trình


Chùm thơ chào mừng ngày 20/11

-Ngày NGVN


Nguyễn Văn Trình – BD: KA THI

Người gieo chữ

         

Người gieo chữ, xây tương lai

miệt mài vun đắp, rộng dài tháng năm

nhọc nhằn phấn trắng chỉ chăm

mãi mang trọng trách, trăm năm trồng người


Bảng đen, bục giảng vui cười

bao năm đứng lớp, đời người vẫn vui

bao đêm giáo án ngậm ngùi

từ trong hy vọng, vẫn vui tình thầy


Nghề thầy gắn bó từ đây

ngày mai tung cánh, nhớ thầy nhớ cô

gieo trong năm tháng cơ đồ

từ mạch nước nhỏ, thành hồ biển xanh


Đời vui đẹp tựa như tranh

phận người gieo chữ, thơm danh cho đời

mai sau đi khắp muôn nơi

nhớ người gieo chữ, một thời sao quên...?!


                                  NVT – ĐH, 2017



Hai mươi tháng mười một đã về

           Nguyễn Văn Trình – BD: KA THI


Hai mươi, mười một đã về

hôm nay nhớ lại, trường quê năm nào

bâng khuâng nắng sớm xôn xao

sân trường rộn rã, lời chào tiếng ca


Bao năm bụi phấn phôi pha

tình thầy còn đó, mãi là yêu thương

thầy là ngọn đuốc soi đường

thầy luôn dìu dắt, tình thương biển trời


Lời thầy nhớ lắm thầy ơi!

dạy em biết cách, xây đời mộng mơ

lời thầy đẹp tựa vần thơ

cho em đôi cánh, ước mơ vào đời


Hai mươi, mười một, thầy ơi!

nhớ bài thầy dạy, nhớ lời yêu thương

ngày vui rộn rã sân trường

tri ân gửi đến, tình thương cô thầy...


                            NVT – ĐH, 2018



READ MORE - NGƯỜI GIEO CHỮ / 20 THÁNG 11 ĐÃ VỀ - Thơ Nguyễn Văn Trình

NHỚ ƠN THẦY ĐINH TẤN HÙNG - TRƯỜNG THCS TRẦN CAO VÂN, HUẾ - Bùi Hoàng Linh

 

Nhớ ơn

Thầy Đinh Tấn Hùng

 Trường THCS Trần Cao Vân, Huế

 

Tác giả Bùi Hoàng Linh

Năm 1998- Tôi nhớ thời đó mình nhác học, hay đi chơi điện tử và mượn sách văn viết riêng về từng tác giả về đọc hết, đọc cũng không hiểu gì nhiều mà đọc vì thích thôi. Tuy nhiên trong một lần hiếm hoi làm siêng dành cho môn Toán, trong cái điều kiện là hôm đó cúp điện nữa, tự dưng có nhã hứng lấy bài tập toán ra làm. Ba là người dạy cho tôi, và trước khi giải ba hỏi: "Con muốn giải theo cách của ba, hay giải theo cách của thầy trên trường?". Tôi nói: "Dạ giải theo cách của ba, con không sợ điểm thấp". Thực ra lúc đó tôi chờ đợi một niềm tin hơn là điểm số. Và thật tình cờ sáng mai đến tiết toán của thầy Hùng, gọi đúng tên tôi. Tôi vẫn làm theo cách của mình, và chờ đợi thầy sẽ nhận xét và cho điểm. Và thật bất ngờ, thầy cho 8 điểm dù cách giải khác với cách thầy đã dạy, thầy cũng không nói gì, chỉ thấy trong ánh nhìn có niềm vui ấm áp của người thầy.

Ngoài con điểm ghi bằng vết mực bất động, thì điều thầy mang lại cho mình là niềm tin vào con người, sự chân thật với chính mình khi hành nghề, và cả cho mình một bài học về sự sáng tạo dành cho môn toán vốn được nghĩ là logic và khoa học, thì nó cũng như trò chơi rubik, có những cách làm khác nhau nhưng đều dẫn về một kết quả.

Tôi vẫn nhớ thầy rất ít nói, rất nghiêm nghị, nhưng thực ra bên trong thì ấm áp và có chút gì đó buồn trong những lúc nhìn ra sân trường rơi bóng nắng trưa. Có lẽ thế hệ của thầy cũng trải qua những cơn biến động đầy bể dâu của thời cuộc. Nhưng cũng như những người hiếm hoi của thuở đó, thầy vẫn giữ tấm lòng son với cuộc đời khi mà giáo dục đã nhuốm màu thương mại. Tôi vẫn nhớ ngày 20/11/1998, lúc đạp xe cùng các bạn qua cầu Đông Ba đen về thăm thầy, ngôi nhà thầy giản dị, nhỏ nhắn nằm trong con phố cũ Nguyễn Chí Thanh lâu đời của Huế nhưng mọi thứ sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, cũng như thầy với chiếc áo sơ mi trắng dù có sờn phai nhưng luôn nghiêm nghị và tận tâm với nghiệp đã chọn. Sau này lớn lên tôi mới hiểu, có những người họ không chọn sống theo cái xu hướng mà xã hội hướng tới, họ có những lý tưởng riêng, niềm kiêu hãnh riêng để không lẫn lộn vàng thau và bụi đời phiền nhiễu.

Thời gian trôi qua, trong một lần chạy ngang đài truyền hình HTV ở Nguyễn Thị Minh Khai (Saigon) thấy thầy đi ra từ cổng đài truyền hình trên vỉa hè, tôi dừng xe lùi lại và bước tới vòng tay:" Thưa thầy!" Thầy ngạc nhiên hỏi: "Em là ai mà biết tui ?" Dạ con là Linh học lớp 8/3 trường Trần Cao Vân, hồi trước thầy có dạy toán cho con". Thì "Thầy" mới cười và nói bằng giọng Huế: “À, thầy Hùng là anh trai tui, tui em thầy. Để có gì tui sẽ nhắn thầy.” Tôi cám ơn chú rồi bắt tay chào tạm biệt.

Có lẽ thời gian trôi qua cũng đã xấp xỉ 30 năm, nhưng bài học hôm nào lâu lâu tôi vẫn nhớ, và không bao giờ quên được. Nó là một tấm bằng không cần ai công nhận, nhưng nó cần thiết biết mấy khi bước vào đời. Có những giá trị để lại thế hệ học trò tưởng chừng bình thường như việc vốn phải làm, nhưng đặt trong bối cảnh của hôm nay thì nó là một món quà vô giá. Và trong những tháng ngày tri ân những người chọn nghiệp trồng người đầy vinh dự và thử thách, con kính chúc thầy Hùng cũng như các quý thầy cô sức khoẻ và luôn là ngọn hải đăng để biết bao thế hệ học trò soi mình bước tiếp trên hành trình tẩm đạo miên viễn vô cùng.


Saigon, ngày 16/11/2025
Bùi Hoàng Linh

 

 

READ MORE - NHỚ ƠN THẦY ĐINH TẤN HÙNG - TRƯỜNG THCS TRẦN CAO VÂN, HUẾ - Bùi Hoàng Linh

VINH QUANG NGHỀ GIÁO / NHỚ ƠN THẦY CÔ - Thơ Nguyễn Đại Duẫn

  


 

Vinh Quang Nghề Giáo

 

“Người lái đò” đứng trên bục giảng

Cất giọng nói êm tựa lời ru

Trang sách hồng mở người gieo chữ

Gieo mầm tri thức cho em thơ

 

Nắng mưa chẳng quản đường xa ngái

Tấm áo sờn vai vẫn tươi cười

Phấn trắng rơi theo mái đầu bạc

Là bụi thời thời gian của một đời

 

Dẫu cuộc sống còn nhiều gian khó

Vẫn giữ trong tim ngọn lửa hồng

Thắp sáng ước mơ  bao thế hệ

Đưa  con đò tri thức sang sông

 

Mỗi học trò là niềm tin hy vọng

Là hoa thơm kết trái ngọt tương lai

Nghề cao quý chẳng màng vinh hiển

Chỉ mong trò rạng rỡ ánh sao mai

 

Xin kính tặng những người gieo chữ

Trọn một đời tận tụy vì yêu thương

Ơn thầy - cô biển trời sâu nặng

Lòng sáng trong như ánh nắng quê hương

 

 


 

Nhớ  Ơn Thầy Cô!

 

Trên bục giảng thầy cô như ngọn lửa

Thắp sáng bao mơ ước tuổi thơ

Từng con chữ thầy cô nhẹ nhàng gieo hạt

Ấm lòng trò suốt bốn mùa vui

 

Mái đầu bạc thầy cô nhuốm bao bụi phấn

Gợi bao niềm ký ức giọt thời gian

Một đời thầy cô chẳng màng danh lợi

Chỉ mong trò vững bước ở tương lai

 

Bàn tay thầy cô gầy đi theo năm tháng

Vẫn nắn dòng uốn chữ dạy nên người

Dẫu gió bụi hay đời nhiều thay đổi

Tấm lòng thầy cô như trời biển bao la

 

Biết cống hiến thầy cô chẳng cầu vinh hiển

Thuyền tri thức vượt qua bến sông đời

Mai khôn lớn con đi khắp nẻo

Mãi khắc ghi ơn thầy cô khôn nguôi

 

Một mai kia con tung cánh muôn nơi

Bao đóa hồng dâng tặng tình nghĩa cử

Và xin gửi đến ngàn lời cảm tạ

Tấm lòng thầy cô đã gieo chữ - trồng người

 

Tác giả: Nguyễn Đại Duẫn 

(Hội viên Hội VHNT tỉnh Quảng Trị)

51, Nguyễn Hữu Cảnh, Thôn: Hùng Phú, Xã: Quảng Ninh, Tỉnh: Quảng Trị (mới)

 


 

READ MORE - VINH QUANG NGHỀ GIÁO / NHỚ ƠN THẦY CÔ - Thơ Nguyễn Đại Duẫn