
MƠ
Giấc khuya
có tiếng ai gọi rất khẽ…
Hóa ra mẹ đã giục tôi mau về Hà Nội!
Hà Nội mờ mờ sương của cái rét buốt da
Mẹ mái đầu như sương như khói
Vẫn tần tảo đôi quang gánh
trên vai cong tấm thân gầy!
Hà Nội của một thời đã qua
Phố...
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.