Thy Lệ Trang |
BÀI XƯỚNG
NHUNG NHỚ
Chỉ là phớt nhẹ nụ hôn
thôi
Cũng đủ cho nhau tất cả
rồi
Hạnh phúc nồng nàn dâng
khóe mắt
Tình yêu nóng bỏng ngập
bờ môi
Trăm năm cứ ngỡ duyên tơ
tóc
Trọn kiếp đâu ngờ phận
lẻ đôi
Cách biệt hai phương trời
dịu vợi
Phút giây... nhung nhớ... mãi
trong đời
THY LỆ TRANG
BÀI HỌA
TƯƠNG TƯ
Cứ ngỡ bạn bè- chỉ thế
thôi
Ngờ đâu thổn thức trái
tim rồi
Sương mai- tưởng tượng là
đôi mắt
Đào thắm - hình dung đến
khóe môi
Nghe tiếng suối reo , mơ
tắm cặp
Thấy diều nhào lộn,ước
bay đôi
Bao điều muốn tỏ còn e
ngại
Mong được bên ai sống trọn
đời
SÔNG THU
GIỮ LẤY NGHE ANH
Anh hỡi bây giờ lo cưới
thôi
Tình ta đến lúc lỡ
"to" rồi
Bao năm giữ kẻ không lên
tiếng
Một thoángvô tình phải
hé môi
Trót dại đành lòng đừng
rẽ lối
Tính khôn vững dạ kết
chung đôi
Tránh điều dại dột gây vô
đạo
Giữ mãi tình yêu trọn
cuộc đời
VÕ LÀNG TRÂM
TÌNH DANG DỞ
Mối tình tơ tưởng mãi
không thôi
Nay đã bao năm cách biệt
rồi
Nhớ mãi cái nhìn qua ánh
mắt
Chưa quên nụ mĩm nở bờ
môi
Dù trong hoan hỷ giờ xum
họp
Sao khỏi chạnh lòng phút
lẻ đôi
Thôi thế kiếp này đành
lỗi hẹn
Cho nhau kỷ niệm đến muôn
đời
MẠNH TRƯƠNG
TÌNH SI
Đã trót yêu đành phải
khổ thôi
Lứa đôi trắc trở tự xưa
rồi
Niềm thương chất ngất-
sầu hoen mắt
Nỗi nhớ đong đầy- lệ ướt
môi
Mấy kẻ tình si mà mản
nguyện
Bao người say mộng được
thành đôi ?
Mỗi lần gian dối thêm đen
bạc
Ai đó thủy chung sẽ ấm
đời
THANH TRƯƠNG
ĐÀNH THÔI
Trời làm giông bão cũng
đành thôi
Cách trở thương nhau thế
đủ rồi
Mãi nhớ công viên- tia
nắng hạ
Chẳng quên cư xá- nụ hôn
môi
Đời này, phận bạc -không
xum họp
Kiếp khác, duyên lành-
được có đôi
Cầu chúc cho người vui
hạnh phúc
Còn ta phiêu bạt...cố quên
đời
MOTTHOI
HÃY VUI
Nghẹn ngào chi nữa, chỉ
buồn thôi
Dĩ vãng sầu đau khép lại
rồi
Xuân,hạ đừng quên tô phấn
má
Thu, đông nên nhớ điểm son
môi
Dáng ngà chẳng sợ mình
đơn chiếc
Vóc ngọc nào lo họ sánh
đôi
Kỷ niệm ngày xưa theo gió
thoảng
Tâm hồn thanh thản, tạ ơn
đời
NHƯ THU
KHÓ QUÊN
Làm sao có vụ phớt qua
thôi
Trọn kiếp lai rai mấy
chẳng rồi
Sóng vỗ lòng ai tê tái
mặt
Sương giăng trước ngõ lạnh
tê môi
Quanh năm lận đận duyên
tình sử
Suốt tháng u hoài chuyện
lứa ̣đôi
Vẽ đẹp non sông quen khó
tả
Vô tình đánh mất khổ muôn
đời
TRƯƠNG VĂN LŨY
GIẤC HÀN TƯƠNG
Đối bóng canh tàn lệ
chẳng thôi
Then mây cài ngõ khép xuân
rồi
Trường giang điệp điệp
sầu con sóng
Bạch lộ trùng trùng xót
mắt môi*
Hẹn ước duyên tình chưa
gói trọn
Thề nguyền hương lửa đã
chia đôi
Chén quỳnh nhạt thếch
hồng nhan phận
Gác nguyệt xanh rêu phế
giữa đời
CA DAO
*Bạch lộ: sương trắng
KHÔNG NGĂN NỔI
Đắm đuối nhìn em chết
mất thôi
Khuya nằm thổn thức trắng
đêm rồi
Dung nhan hấp dẩn đen màu
mắt
Diện mạo mê hồn đỏ thắm môi
Ước nguyện trao nhau cùng
kết một
Mong chờ họp lại được
thành đôi
Dù xa cách trở không ngăn
nổi
Cuộc sống tình duyên
sướng nhất đời
HOÀNG TỪ
NỤ HÔN
Giao cảm nụ hôn nghĩ thế
thôi
Ngờ đâu chấn động cả hồn
rồi
Đất trời nao dạ dim đôi
mắt
Gió lửa rực lòng rát
cặp môi
Chọn lựa tình trao cho
đúng lứa
Hiến dâng nghĩa tặng phải
vừa đôi
Xuân hòa hạnh phúc yêu
thương lấy
Chồng vợ bên nhau sướng
để đời
VÕ SĨ QÚY
TÌNH BUỒN
Nhắc chi ngày cũ ...chỉ
buồn thôi
Níu kéo, than van cũng
rứa rồi !
Tiếng nhớ, thiết tha - qua
chót lưỡi
Lời thương, ngon ngọt -
thoáng bờ môi
Đành ngơ" thiên hạ
" nên chồng vợ
Chấp nhận "riêng
ta" sống lẻ đôi
Sóng gió cuộc đời ...trôi
dạt mãi
Thời gian...tình vẫn đẹp
muôn đời...
NHUNG NHỚ
Trời ban nhân
loại thế mà thôi
Vừa đủ âm
dương rạo rực rồi
Giao cảm nồng
nàn say ánh mắt
Tình yêu nóng
bỏng cháy vành môi
Dòng đời tiếp
diễn trong giây phút
Hạnh phúc
chan hòa lúc hợp đôi
Em hỡi, trần
gian luôn biến diễn
Nhớ nhung...
mơ ước... đẹp thêm đời
Lê Văn Thanh
ĐT: 01696 088 466