Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, April 8, 2013

NHUNG NHỚ - CHÙM THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA - Thy Lệ Trang. Sông Thu, Võ Làng Trâm, Mạnh Trương, Thanh Trương, Motthoi, Như Thu, Trương Văn Lũy, Ca Dao, Hoàng Từ, Võ Sĩ Quý, Lê Văn Thanh

Thy Lệ Trang



BÀI XƯỚNG

NHUNG NHỚ

Chỉ là phớt nhẹ nụ hôn thôi
Cũng đủ cho nhau tất cả rồi
Hạnh phúc nồng nàn dâng khóe mắt
Tình yêu nóng bỏng ngập bờ môi
Trăm năm cứ ngỡ duyên tơ tóc
Trọn kiếp đâu ngờ phận lẻ đôi
Cách biệt hai phương trời dịu vợi
Phút giây... nhung nhớ... mãi trong đời

                                THY LỆ TRANG


BÀI HỌA

TƯƠNG TƯ

Cứ ngỡ bạn bè- chỉ thế thôi
Ngờ đâu thổn thức trái tim rồi
Sương mai- tưởng tượng là đôi mắt
Đào thắm - hình dung đến khóe môi
Nghe tiếng suối reo , mơ tắm cặp
Thấy diều nhào lộn,ước bay đôi
Bao điều muốn tỏ còn e ngại
Mong được bên ai sống trọn đời

                                SÔNG THU



GIỮ LẤY NGHE ANH

Anh hỡi bây giờ lo cưới thôi
Tình ta đến lúc lỡ "to" rồi
Bao năm giữ kẻ không lên tiếng
Một thoángvô tình phải hé môi
Trót dại đành lòng đừng rẽ lối
Tính khôn vững dạ kết chung đôi
Tránh điều dại dột gây vô đạo
Giữ mãi tình yêu trọn cuộc đời

                          VÕ LÀNG TRÂM



TÌNH DANG DỞ

Mối tình tơ tưởng mãi không thôi
Nay đã bao năm cách biệt rồi
Nhớ mãi cái nhìn qua ánh mắt
Chưa quên nụ mĩm nở bờ môi
Dù trong hoan hỷ giờ xum họp
Sao khỏi chạnh lòng phút lẻ đôi
Thôi thế kiếp này đành lỗi hẹn
Cho nhau kỷ niệm đến muôn đời

                      MẠNH TRƯƠNG
  


TÌNH SI

Đã trót yêu đành phải khổ thôi
Lứa đôi trắc trở tự xưa rồi
Niềm thương chất ngất- sầu hoen mắt
Nỗi nhớ đong đầy- lệ ướt môi
Mấy kẻ tình si mà mản nguyện
Bao người say mộng được thành đôi ?
Mỗi lần gian dối thêm đen bạc
Ai đó thủy chung sẽ ấm đời

                            THANH TRƯƠNG

     

ĐÀNH THÔI

Trời làm giông bão cũng đành thôi
Cách trở thương nhau thế đủ rồi
Mãi nhớ công viên- tia nắng hạ
Chẳng quên cư xá- nụ hôn môi
Đời này, phận bạc -không xum họp
Kiếp khác, duyên lành- được có đôi
Cầu chúc cho người vui hạnh phúc
Còn ta phiêu bạt...cố quên đời

                                     MOTTHOI

   
    
HÃY VUI

Nghẹn ngào chi nữa, chỉ buồn thôi
Dĩ vãng sầu đau khép lại rồi
Xuân,hạ đừng quên tô phấn má
Thu, đông nên nhớ điểm son môi
Dáng ngà chẳng sợ mình đơn chiếc
Vóc ngọc nào lo họ sánh đôi
Kỷ niệm ngày xưa theo gió thoảng
Tâm hồn thanh thản, tạ ơn đời

                                     NHƯ THU


     
KHÓ QUÊN

Làm sao có vụ phớt qua thôi
Trọn kiếp lai rai mấy chẳng rồi
Sóng vỗ lòng ai tê tái mặt
Sương giăng trước ngõ lạnh tê môi
Quanh năm lận đận duyên tình sử
Suốt tháng u hoài chuyện lứa ̣đôi
Vẽ đẹp non sông quen khó tả
Vô tình đánh mất khổ muôn đời

                      TRƯƠNG VĂN LŨY

       

GIẤC HÀN TƯƠNG

Đối bóng canh tàn lệ chẳng thôi
Then mây cài ngõ khép xuân rồi
Trường giang điệp điệp sầu con sóng
Bạch lộ trùng trùng xót mắt môi*
Hẹn ước duyên tình chưa gói trọn
Thề nguyền hương lửa đã chia đôi
Chén quỳnh nhạt thếch hồng nhan phận
Gác nguyệt xanh rêu phế giữa đời

                                            CA DAO
*Bạch lộ: sương trắng


       
KHÔNG NGĂN NỔI

Đắm đuối nhìn em chết mất thôi
Khuya nằm thổn thức trắng đêm rồi
Dung nhan hấp dẩn đen màu mắt
Diện mạo mê hồn đỏ thắm môi
Ước nguyện trao nhau cùng kết một
Mong chờ họp lại được thành đôi
Dù xa cách trở không ngăn nổi
Cuộc sống tình duyên sướng nhất đời

                                     HOÀNG TỪ

      

NỤ HÔN

Giao cảm nụ hôn nghĩ thế thôi
Ngờ đâu chấn động cả hồn rồi
Đất trời nao dạ dim đôi mắt
Gió lửa rực lòng rát cặp môi
Chọn lựa tình trao cho đúng lứa
Hiến dâng nghĩa tặng phải vừa đôi
Xuân hòa hạnh phúc yêu thương lấy
Chồng vợ bên nhau sướng để đời

                                 VÕ SĨ QÚY

       

TÌNH BUỒN

Nhắc chi ngày cũ ...chỉ buồn thôi
Níu kéo, than van cũng rứa rồi !
Tiếng nhớ, thiết tha - qua chót lưỡi
Lời thương, ngon ngọt - thoáng bờ môi
Đành ngơ" thiên hạ " nên chồng vợ
Chấp nhận "riêng ta" sống lẻ đôi
Sóng gió cuộc đời ...trôi dạt mãi
Thời gian...tình vẫn đẹp muôn đời...

                                   MOTTHOI



            NHUNG NHỚ

         Trời ban nhân loại thế mà thôi
         Vừa đủ âm dương rạo rực rồi
         Giao cảm nồng nàn say ánh mắt
         Tình yêu nóng bỏng cháy vành môi
         Dòng đời tiếp diễn trong giây phút
         Hạnh phúc chan hòa lúc hợp đôi
         Em hỡi, trần gian luôn biến diễn
         Nhớ nhung... mơ ước... đẹp thêm đời

                           Lê Văn Thanh
                           ĐT: 01696 088 466
READ MORE - NHUNG NHỚ - CHÙM THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA - Thy Lệ Trang. Sông Thu, Võ Làng Trâm, Mạnh Trương, Thanh Trương, Motthoi, Như Thu, Trương Văn Lũy, Ca Dao, Hoàng Từ, Võ Sĩ Quý, Lê Văn Thanh

CHUYỆN VỀ LOÀI KIẾN - thơ Trần Thị Quỳnh Hoa




Anh kiến thợ ra công bồi đắp
Chú kiến binh cấp khẩu đao dài
Phân công hợp tác đêm ngày
Cùng nhau xây dựng lâu đài vinh quang

Quân bọ ngựa nghênh ngang xâm nhập
Ỷ xác to hòng ập vào càng
Mưu đồ chiếm đoạt ổ hang
Buộc gia đình kiến qui hàng dâng lương

Dân tộc kiến tình thương gắn bó
Đoàn kết nhau không ngõ hở nào
Đánh cho bọ ngựa ngã nhào
Đánh thôi ! bọ ngựa sanh đào hụt hơi

Sau trận chiến thảnh thơi binh thợ
Đàn kiến ta không sợ giống nào
Tinh thần nhà kiến lên cao
Cùng nhau xây dựng cùng nhau bảo trì.

TTQH
READ MORE - CHUYỆN VỀ LOÀI KIẾN - thơ Trần Thị Quỳnh Hoa

Hoàng Đình Chiến - TÔI ĐI GOM GIÓ


Nhà báo nhà thơ HOÀNG ĐÌNH CHIẾN vừa gởi tặng VNQT tập thơ LỤC BÁT CÁNH DIỀU, tập thơ thứ tư của anh,  gồm 70 bài thơ mà anh “gom” lại từ các báo mạng, tập san và bạn bè. VNQT xin trân trọng giới thiệu Lục Bát Cánh Diều và bài tựa của tác giả.

Hình bìa 1 tập thơ LỤC BÁT CÁNH DIỀU, tác gỉả Hoàng Đình Chiến,
NXB Thông Tin, 2012


TÔI ĐI GOM GIÓ

Đi giữa mênh mông đất trời, mênh mông cung bậc lòng người, biết bao là gió. Gió từ đồng cạn đồng sâu, gió từ biển cả, gió từ đại ngàn, gió mồ côi hay gió giông bão. Gió sau cơn thịnh nộ đất trời hay gió phía sau mảnh đời mỗi người … Tôi cất công gom hết lại. Đời một con người khi đã sang bên kia dốc, thường hối hả muốn làm một cái gì đó trong cuộc viễn du cuối cùng.

Tôi có anh bạn nhà báo. Sau 35 năm với ngòi viết, những dòng tin, những bài phóng sự, nghị luận … rải rác trên các báo nhiều vô kể. Anh bỏ công hàng năm trời, mày mò sưu tìm để ra cuốn cách dày cộp in lại tất cả bài viết của mình. Không gì ngoài ý nghĩ để lại cho mai sau những dấu ấn của mình. Có người chê anh cuối đời lẩm cẩm. Có người khen anh hay hay …

Tôi làm thơ không nhiều nhưng rải rác từ thời còn là học sinh trung học. Thời sinh viên đã có thơ đăng báo. Tôi làm thơ giữa giảng đường, trên đỉnh Trường Sơn, vùng cao Lũng Cú, đất mũi Cà Mau hay Phú Quốc đảo ngọc … Đời làm báo cho tôi đi nhiều. Những bài thơ cứ dày lên theo năm tháng. Nhưng, tôi có cái tật không để ý lưu giữ. Ngoài những tập đã in, giờ tôi tiếc nuối muốn gom chúng lại. Vô cùng khó khăn như đi gom gió vậy. Thật may mắn là ý tưởng đã một phần thành sự thật.

Một người bạn định cư bên Úc, vào một ngày cuối tuần bỗng gọi về, báo tin đọc được trên mạng những bài thơ của tôi. Nhờ vậy đã có số điện thoại mà liên lạc sau bao năm vắng bặt tin nhau. Trong những bài thơ bạn tôi điểm lại, có bài tôi làm cách nay ngót 40 năm mà tôi đọc lại cứ ngỡ không phải của mình. Một trang điện tử của một huyện vùng biên Thất Sơn (An Giang) hẻo lánh giúp tôi tìm được bài thơ tưởng đã rơi vào quên lãng. Và nhất là trên Tập san Văn hóa Nghệ thuật của huyện miền núi Quỳnh Hợp (Nghệ An), với một quý/số, giúp tôi tìm lại đứa con tinh thần thất lạc hàng chục năm.

Và như thế, những vần thơ như cánh diều cứ bay lên, bay lên trong một chiều triền đê no gió.

Những sợi gió mong manh có mang đến cho bạn đọc phút giây tĩnh lặng và suy tưởng về cuộc đời.

HOÀNG ĐÌNH CHIẾN
hoangdinhchien48@yahoo.com
READ MORE - Hoàng Đình Chiến - TÔI ĐI GOM GIÓ

MỘT MÌNH - thơ Hoàng Yên Lynh

Hoàng Yên Lynh


Một ly một xị một mình
Một hình bóng cũ một mình tơ vương
Quẩn quanh gốc núi đồi nương
Một mình đối mặt tha phương một mình
Rượu say, say cũng một mình
Hỏi ai, ai nhớ hỏi tình ai quên
Hỏi mình trăm nẻo chông chênh
Hỏi người cố quận lênh đênh phương trời
Một mình lại ngóng mưa rơi
Một mình uống mãi rượu vơi lại đầy
Một mình hết tĩnh lại say
Ừ thôi ... Là áng mây bay ... Một mình

HOÀNG YÊN LYNH
READ MORE - MỘT MÌNH - thơ Hoàng Yên Lynh

CẢM ĐỀ - Trần Thị Quỳnh Hoa



(Cảm tác từ những bài thơ của Vũ Miên Thảo)


"Nằm nghe sương rụng" thấy đời hanh hao
Cảm ơn những câu thơ màu nắng xế
Thương "giọt thu phai" giữa đời dâu bể
Nên "ngày về" bỗng chốc nôn nao

Cảm ơn anh ! những vần thơ "Cổ tích"
Đêm tôi về có nắng trong mơ 
"Ta là ai"… " mùa tôi thu cứ thẩn thờ"
Nghe  "giọt tàn thu"…"lao xao gọi nhớ"

Xin cảm ơn !
Vần thơ cho tôi quên đời điên đảo
Phút yên bình giữa cõi sắc không…

TTQH

(Những từ in đậm là tựa đề thơ của nhà thơ Vũ Miên Thảo )

READ MORE - CẢM ĐỀ - Trần Thị Quỳnh Hoa

GẶP LẠI SÀI GÒN - CÁI THẬT, ĐIỀU KHÔNG LẦM LẪN - thơ Trúc Thanh Tâm

     - Riêng tặng Ngô Nguyên Nghiễm, Lưu Nhữ Thụy, Nguyễn Thành Xuân




                
  Sài Gòn, tôi về nắng trưa
  Cầu Chữ Y, nỗi buồn gió táp
  Cái đầu tiên mà tôi bắt gặp
  Là sự nhỏ nhoi, nỗi khổ riêng mình  !

  Đèn Sài Gòn ngọn đỏ, ngọn xanh
  Đâu đủ sáng cho mình mơ ước
  Mưa, là cái khôn tắm mát
  Nhưng con người, đôi lúc lại sợ mưa  !

  Mắt, bị che chiếc lá sái mùa
  Đường thẳng cứ lờ mờ, quanh quẩn
  Tôi thấy bước chân mình khá nặng
  Mang trên vai một túi nghiệp văn chương  !

  Bạn bè, ly rượu tứ phương
  Ở quán cóc, góc vỉa hè tận hưởng
  Là sự thật, là tận cùng ham muốn
  Là trái tim còn nét thật con người  !

                                                         Trúc Thanh Tâm
                                                           ( Châu Đốc )
READ MORE - GẶP LẠI SÀI GÒN - CÁI THẬT, ĐIỀU KHÔNG LẦM LẪN - thơ Trúc Thanh Tâm