Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, December 10, 2013

EM CÓ HAY ! - thơ Mặc Phương Tử





Em có hay,
Những chiếc lá thức trên cành
Cây chuyển mạch
Dòng đời thay sắc áo
Hoa đương nụ dưới ngàn sương huyền ảo
Cánh chim vê
Chở trĩu ước mơ xanh.

Em có hay,
Giấc mộng cũ tàn phai
Đã rũng xuống muôn ngả đời bão nổi
Những mảnh vỡ hồn đen như khép vội
Bên sắc màu thế kỷ nối đường bay.

Em có hay,
Từng nhịp đập yêu thương
Lệ đã ráo
Mắt nhìn quanh bốn phía
Những vết đau khi vá bằng nhân nghĩa
Liêm khiết tình người tỏa sáng quê hương.

Em có hay,
Giữa bao lớp bụi thời gian
Vẫn lay động niềm yêu nơi cây cỏ
Khi thắp sáng trong tình người đây đó
Mùa xuân về
Đâu đợi cánh mai vàng !...

                  MẶC PHƯƠNG TỬ
                  macphuong52@yahoo.com


READ MORE - EM CÓ HAY ! - thơ Mặc Phương Tử

NHỮNG ĐỒNG TIỀN MỚI TINH - thơ Bình Địa Mộc




những đồng tiền mới tinh
nép bên tờ nhàu bấn
như kiếp người lận đận
vô tình nằm cạnh nhau

những mái đầu trắng phau
chứng minh thời tủi nhục
cuối con đường trong đục
đợi gì cái vận may

bất chợt sáng xuân nay
chiếc ví vào tay trộm
những xấp tiền dày cộm
biến dạng thành màu đen

những gương mặt lạ quen
chưa hề bị đánh cắp
bỗng dưng giọt nước mắt
lăn xuống ngày bình yên

những đồng tiền thay phiên
làm giàu bao thân chủ
đôi khi lại bảo thủ
đành lòng bỏ ta đi

em vốn dĩ lầm lì
cược trái tim chiếu bạc
rung tự thời chập chãng
đến thẳng hàng vẫn thua

duy nhất chỉ lần huề
năm (năm) bắt thi sĩ
theo anh về, thủ thỉ
đêm đêm nằm làm thơ!

Sài Gòn, 12.2013
Bình Địa Mộc
READ MORE - NHỮNG ĐỒNG TIỀN MỚI TINH - thơ Bình Địa Mộc

ĐÃ THƯƠNG RỒI, SAO NỠ TẠM THƯƠNG - Mai Thanh

         (Kính dâng Thái hậu Ỷ Lan)



Đối diện với chợ Hàng Da (Hà Nội) ngày nay là phố Yên Thái. Phố có ngõ Tạm Thương. Cuối ngõ Tạm Thương, tọa lạc đền thờ Thái hậu Ỷ Lan – vợ vua Lý Thánh Tông.
Khi đưa Ỷ Lan – tên thật là Lê Thị Yến - từ một làng quê ngoại thành Thổ Lỗi về làm nguyên phi, để tránh tai tiếng, Lý Thánh Tông không đưa nàng về Cung ngay, mà đưa về nơi ở tạm trên ngõ Yên Thế. Sau này, người đời đặt tên nơi ấy là ngõ Tạm Thương.

Hai lần nhiếp chính, Ỷ Lan trông coi triều chính cho chồng đi đánh giặc Chiêm ở phương nam; thay mặt vua nhỏ là con trai chưa tròn 10 tuổi, cùng Lý Thường Kiệt tiến hành cuộc kháng chiến chống Tống ở phương bắc, chăm lo công việc triều chính, nội trị…

Hoàn toàn chưa rõ nguyên nhân cơ bản, vì sao Ỷ Lan đã nhốt vào lãnh cung, rồi để chết Hoàng hậu Thượng Dương cùng 72 cung nữ. Với sự kiện này, lịch sử ghi: “Ỷ Lan tính hay ghen ghét, đã gây nên vụ thảm sát bà Dương Thái hậu và 72 thị nữ…”. Đó là nỗi đau tột cùng của đời Ỷ Lan không kém nỗi đau của 73 mạng người được coi như bà thảm sát! Nên chăng, lịch sử cần xem xét, xác định lại vụ án này?

*
* *

Đã thương thì cứ thương, đừng thương tạm!
Người ngại gì?
Đã xao lòng trong phút tình si cùng cô gái tựa gốc lan ngày ấy!
Một cô gái quê mùa mà lộng lẫy, mà khinh khi, không cúi phục ngai vàng
Chỉ khi người cầm tay đón về, nàng mới chịu đi theo
Không phải vì vàng son nơi cung cấm, mà vì tình yêu!
Tình yêu không đẳng cấp, không lụy phiền
Dẫu ban đầu, ai đó chỉ mới tạm thương
Chưa biết chuyện chính trường
Vẫn vững vàng hai lần nhiếp quyền chấp chế
Để chồng đi đánh Chiêm, để thay con còn bé
Bảo vệ Lý triều, nàng như linh hồn chiến trận
Lý Thường Kiệt xung quân
Tiến sâu vào Ung – Khâm
Dựng lũy thành Như Nguyệt
Còn đâu đây văng vẳng lời tuyên ngôn bất diệt:
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư…”!
Là anh thư lo việc tằm tơ
Vẫn hào kiệt lo bề trận mạc
Lo hiền tài đất nước mở khoa thi Quốc Tử Giám chọn người
Lo việc tằm tơ cho trăm họ, lo chỉnh trang mọi việc chính triều…
*
* *
Vua tạm thương, mà đời chỉ tạm yêu
Bởi Thượng Dương cùng bảy mươi hai cung hầu nơi lãnh cung bị hại
Một Ỷ Lan giàu lòng nhân ái
Một Nguyên phi trọng nghĩa vị tha
Mà sao nên nỗi xót xa nhường này?
Công lao nhiếp chính một tay
Tảo tần sớm hôm phận gái
Ơi hỡi, nhân tình thế thái
Ai hiểu cho xa xót nỗi này?
Phải chăng khi quyền lực trong tay
Bỗng cái ác cuồng quay nhân thế
Hoặc điều này có thể:
Kẻ phản nghịch triều đình cùng với Thượng Dương
Mưu toan giành lại chính trường
Tự bảo vệ mình, nên Nàng chịu nỗi tai ương
Lịch sử ơi, thôi đừng tạm thương
Đã thương thì hãy thương cho trót
Hãy nhìn lại cho công bằng, rành rọt:
Tội đến từ đâu, công trạng một thời
Chia sẻ cùng Người niềm nỗi đầy vơi…
Hỡi Người Thổ Lỗi ta ơi!
Tạm thương, nên chịu phận đời xót xa
Nếu mà hiểu trước phận ta
An bần Thổ Lỗi, rời xa chính trường
Dính vào câu chuyện Thượng Dương
Công đâu chưa thấy, tội vương ngàn đời
Tạm thương, chi vậy, hỡi Trời!

Mai Thanh
Hà Nội

READ MORE - ĐÃ THƯƠNG RỒI, SAO NỠ TẠM THƯƠNG - Mai Thanh

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG - Phan Minh Châu


Chiều nay gió thốc lên cao
Mang sương khói lạnh chảy vào nỗi đau
Mùa Đông con nước không cầu
Loanh quanh lẫn quẫn trên đầu Dạ Lan
Em mang nỗi nhớ hoang đường
Về nơi phố thị dát vàng để yêu
Tội tình chân bước liêu xiêu
Trên tay một bóng trăng chiều mới đơm
Cúc Tần mới rộ chiều hôm
Gửi em nỗi nhớ để hồn thêm xanh
Bởi thương con nước trong lành
Nên đời hoa chỉ vàng hanh mấy bờ
Anh từ lạc mấy dòng thơ
Tiếc như một thuở đứng chờ hiên xa
Mưa dầm nắng hạn đi qua
Đêm nghe vọng lại tiếng gà báo canh
Gió gào lốc xoáy trong anh
Vầng trăng sà xuống cuối gành quê hương
Anh đi chưa hết con đường
Mà sao lỡ mất mùi hương đất mềm
Tình rằng mấy buổi chiều êm
Có đôi bướm lượn qua thềm cỏ may
Giữ nhau một chút tình này
Xin em xin chỉ một ngày… để xa.
        PHAN MINH CHÂU
       Nha Trang Khánh Hòa
READ MORE - NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG - Phan Minh Châu

NÓI VỚI CỎ HOA - thơ Trương Nguyễn




Cứ như hoa vẫn lặng thầm xanh tốt
Sống làm người vấp ngã đứng lên đi
Ta có thể dẫm bừa lên cỏ
Chẳng nghe than – oán trách điều gì?
Mình tâm sự với nhau thật nhẹ
Rất dịu dàng đằm thắm bao nhiêu
Sao người lại quay lưng che ngấn lệ
Khóc cho ngày tắt ngấm giữa cô liêu
Mai mở mắt nhìn màu hồng buổi sớm
Hoa vui cười nhìn cỏ mượt mà xinh
Sao ta lại băn khoăn điều chưa tới
Để lo toan sợ hãi với chính mình
Hãy vô tư và hồn nhiên như lá
Dù đất trời thay đổi đến bao lâu
Cứ nô đùa lắt lay với gió
Cuối đau thương – giây phút nhiệm mầu
Nơi ấy vầng trăng tròn yên tịnh
Lẳng lặng ngồi thanh thản giữa nhân gian
Không tiếng mõ lời kinh chiều ngân vọng
Mà hương thơm lan tỏa khắp mọi miền .

Trương Nguyễn
READ MORE - NÓI VỚI CỎ HOA - thơ Trương Nguyễn

GÃ ĐẦU TRỌC - thơ Lê Xuân


Chồng đi xa
Tôi ôm gã đầu trọc
Cùng gã rong ruổi trên từng con phố
Nếm những mùi vị lạ lẫm
Thảnh thơi

Tôi cùng gã lao vào những cuộc chơi
Hét hò sung sướng
Nhiều lần nũng nịu
Ánh mắt tôi nghiêm khắc khiến gã phải cười

Có lẽ giờ tôi yêu gã nhất trên đời
Dù trước đó tôi yêu chồng tôi nhất
Gã đầu trọc hát líu lo, mình trần, chân đất
Bao giờ con sinh nhật, mẹ ơi...

LX

Lê Xuân
Văn phòng Đoàn ĐBQH và HĐND tỉnh Nghệ An,
16 Trường Thi, TP Vinh
0916494888
lexuan.anhson@gmail.com


READ MORE - GÃ ĐẦU TRỌC - thơ Lê Xuân

TRẦM TƯỞNG - chùm thơ Võ Văn Luyến





TRẦM TƯỞNG

còn đây mắt xưa bỏ ngỏ
ta ôm nỗi nhớ viên mãn trăng
ta gối hao gầy mây lãng đãng
ta nhìn ta, nhìn giọt sao băng.

còn đây cầm trên tay hoa cỏ
vùng ngoại ô lúng liếng giọt sương
bầy chim di gọi ngày tháng cũ
mơ ước vụt bay gió tan trường.

còn đây màu mực tím ngoan hiền
đê mê níu mặt trời lồng ngực
ta lần tìm miền trái ngọt
hái lỗi lầm vườn thiêng.

vovanluyen



Ném thời gian vào lửa
Hỏa táng những nỗi buồn
Trăng xưa về gõ cửa
Bất ngờ gặp nụ hôn!

vovanluyen

TÂM HỒN

Cánh rừng tâm hồn tự nhiên rụng lá
trong giấc mơ anh hy vọng nảy chồi
cơn gió cháy miên man thổi tới
thánh - đường - thơ lẫn áo - cơm - đời

Ngày đông chật niềm vui hoá ảo
đêm hoang vu suối mộng, xuân về
cành hoa vàng tưng bừng mở hội
trái tim thêm rối lọn tóc thề

Như con thoi trên khung cửi rộng
dệt tâm tư mãi chẳng nên hình
anh lặng lẽ nhân chia trừ cộng
sao còn vương phấp phỏng yên bình

Thôi đành gửi nhớ thương cố xứ
thả lá mưa cho con nước cuốn đi
mai sau nhé đừng quên về bến giác
ôi một thời mặc khải đồ mi.

vovanluyen

READ MORE - TRẦM TƯỞNG - chùm thơ Võ Văn Luyến

TIÊN ĐIỀN - chùm thơ Võ Văn Hoa



TIÊN  ĐIỀN

          Làng nghèo như bao làng quê khác. Sóng Cửa Hội vẫn vỗ vào đất liền âm ba của thơ. Tôi qua Tiên Điền không phải bất ngờ. Chữ "Tâm" kia lâu rồi, Nguyễn nói.
          Khu di tích: "Nhà Tư Văn" các danh sĩ từng ngồi. Chuyện thơ văn đâu chỉ việc xếp bằng tròn. Còn lớn hơn luận về kinh bang tế thế. Danh gia vọng tộc như Nguyễn, có thể kể thêm làng bên có Uy Viễn tướng công.
          Tôi cảm phục trước văn bia Nguyễn Nghiễm ngợi ca công đức thân phụ Nguyễn Quỳnh. Và đền thờ Nguyễn, mộ Nguyễn. Người đời sau ghi nhớ tài danh "Bất tri tam bách dư niên hậu ", chưa đủ ba trăm năm sau, tôi đã đến và mừng Nguyễn mãi sống.
          Tế Hanh có "Bài học nhỏ về nhà thơ lớn", chuyện hôm nay có khác hơn. Trẻ em ở đầu làng đã đọc thuộc Kiều, đương nhiên, còn chỉ tận tường cho tôi đường về mộ Nguyễn.
          Tiên Điền tôi qua, chỉ mới lần đầu thôi. Nhưng người giảng Kiều lâu năm trong tôi sẽ nhập thần hơn từ buổi sớm mai này.
                                                                              VVH


TÊM TRẦU CÁNH PHƯỢNG

"Chợ tình Khâu  Vai" bây giờ còn mãi
Vua Hùng xưa - Ngày tháo khoán - lâu  rồi
Mùa gieo cấy can chi mà ngại
Têm trầu cánh phượng có em tôi!
                13/3/2011
                VVH


KHÚC CA SÔNG HỒNG

Tôi mang sông Hồng từ ký ức tuổi thơ
Từ những giờ lịch sử
" Đoạt giáo Chương Dương độ
Cầm Hồ Hàm Tử quan"
" Núi Nùng sông Nhị" hiên ngang
Ngàn năm dựng nghiệp lũy vàng sắt son!
*
Từ án sơn
Dãi lụa điều vắt ngang xứ sở
Tôi tìm Tổ tiên tôi
Văn minh sông Hồng
                cái nôi lúa nước
Hạt gạo mẹ xay giã dần sàng thuở trước
Nuôi tôi khôn lớn hôm nay!
*
Tôi mê say
Nón thúng quai thao, áo tứ thân giã bạn
" Người ơi, người ở đừng về..."
Khi xa rồi bên nớ bên tê
Giọng miền Trung, em hiểu rồi anh đừng phiên dịch!
*
Đi dọc sông Hồng mãi chưa về đích
Một chiều Long Biên
         dọc triền Yên Phụ...
Phù sa thơ nhú phía chân trời
Sông Hồng ơi!
                             09/5/2010
                   VÕ VĂN HOA



READ MORE - TIÊN ĐIỀN - chùm thơ Võ Văn Hoa

DANH TƯỚNG VIỆT NAM - Nguyễn Hoàng Thọ

Tượng Trần Hưng Đạo của điêu khắc gia Phạm Thông

Lý Thường Kiệt


Thơ chẳng dung tha quân thù ngang bướng
Tướng cầm quân phạt Tống dậy trang thơ
Sóng Như Nguyệt dựng cờ danh tướng
Ngọn bút thần tạc dáng sông thơ.


Trần Hưng Đạo

Cọc Bạch Đằng đời đời trỗ bông
Tôn vinh Liệt Thánh tướng anh hùng
Tấm gương trung nghĩa soi kim cổ
Lời hịch ngàn năm vọng núi sông. 


Hoàng đế Quang Trung

Bảy ngày đêm hành quân thần tốc
Đuổi sạch giặc Thanh. Bắc Bình Vương!
Thăng Long đào thắm xuân độc lập
Gửi một cành tươi gọi Huế thương.


Võ Nguyên Giáp

Ngọn núi lửa ngày đêm phủ tuyết
Tướng chiến trường: Tướng giữa lòng dân
Điện Biên Phủ: Đất, Trời bất diệt
Mãi khắc tên Người một chữ NHÂN.

29.10.2013


NHT
READ MORE - DANH TƯỚNG VIỆT NAM - Nguyễn Hoàng Thọ